Chương 2328: Tông chủ truyền vị
“Sư phụ, giao dịch bọn họ đưa ra là như vậy. Bọn họ muốn kim Quan m, hơn nữa, bọn họ dùng một môn tuyệt học luyện sức mạnh để cược. Chỉ có điều, bọn họ chưa nói là tuyệt học luyện sức mạnh gì, chỉ là rất tự tin nói khẳng định tốt hơn cái con đang dùng…”
Tần Dương tất nhiên sẽ không lập tức đồng ý với Delia. Xét cho cùng, kim Quan m là tuyệt học của sư phụ Mạc Vũ, hơn nữa, sư phụ cũng là tông chủ, dùng tuyện học môn phái đi đặt cược tất nhiên cần sự đồng ý của tông chủ Ẩn môn Mạc Vũ mới được.
Tần Dương nói phải suy nghĩ, Delia cũng không làm khó. Cô ta lập tức quay người rời đi, chỉ bảo Tần Dương nhanh chóng hồi đáp cô ta.
“Sư phụ, vụ đặt cược này chúng ta cược hay không?”
Mạc Vũ cười nói: “Cược, tại sao không cược. Nếu bọn họ nói tuyệt học luyện sức mạnh tốt thì nhất định là tốt. Gia tộc Denver lớn mạnh cũng không phải là không có lý do. Nếu con có thể thắng được tuyệt học luyện sức mạnh kia thì cũng là chuyện tốt với con.”
Tần Dương cười hi hi, nói: “Sư phụ, chỉ là Delia cũng không phải loại hiền lành gì. Hai mươi chín tuổi, Thông Thần trung kỳ, hơn nữa, có thể thấy được, sức chiến đấu của cô ta cũng cao hơn cảnh giới. Trong lúc thi đấu, cô ta quét sạch!”
Giọng nói của Mạc Vũ vẫn mang theo ý cười: “Ta biết, ta xem cô ta thi đấu, biết cô ta rất lợi hại, chắc là kình địch của con. Hiện tại, trên mạng đã có người thảo luận song song con và cô ta, so sánh hai viên minh châu lộng lẫy phương đông và phương tây.”
Tần Dương nhếch miệng cười: “Cô ta thật sự rất mạnh, nhưng cô ta cũng không tham gia nhiều trận đấu, điệu thấp giống như gia tộc cô ta vậy. Nếu cô ta tham gia nhiều trận đấu hơn chút, thì chỉ sợ cũng sẽ giành được rất nhiều giải quán quân.”
Mạc Vũ cười nói: “Được, ta đồng ý chuyện này. Nếu Delia thắng, chúng ta sẽ đưa kim Quan m cho bọn họ. Cho dù thua, thì cũng có thể dùng một môn tuyệt học để kết thúc ân oán này, vậy cũng không tính là lỗ vốn. Huống chi, con cũng chưa chắc sẽ thua.”
Tần Dương gật đầu: “Tuy cô ta rất mạnh, nhưng con cũng không yếu. Hơn nữa, con còn chưa dùng đòn sát thủ của con bao giờ, có lẽ sẽ dùng trên người cô ta, là lựa chọn không tồi.”
Mạc Vũ tất nhiên hiểu đồn sát thủ mà Tần Dương nói đó là bí thuật công kích sức mạnh tinh thần của hắn. Ông ấy cũng không nói nhiều: “Dù sao thì con cứ thẳng tay làm đi, chuyện này ta đồng ý rồi. Ồ, chờ lần này trở về, ta sẽ chính thức truyền vị trí tông chủ lại cho con. Sau này, chuyện của Ẩn môn do con tự nhìn mà làm, ta không quan tâm nữa.”
Tần Dương lắp bắp kinh hãi: “Sư phụ, đừng gấp như thế nào. Con mới hai mươi lăm tuổi, sư phụ cũng không lớn tuổi, thân thể còn khỏe, vì sao vội vã truyền lại vị trí tông chủ chứ?”
Mạc Vũ thở dài: “No cơm rửng mỡ chẳng có gì để làm. Như vậy là không đúng. Mặc dù ta treo thân phận tông chủ, nhưng bao năm đến nay, ta chưa chân chính làm được gì cho Ẩn môn. Ngược lại là con, tuổi còn trẻ mà đã mang lại ánh sáng chói lọi cho Ẩn môn, mà sức mạnh, lực ảnh hưởng của con cũng lớn vượt qua ta. Ta cảm thấy truyền vị trí tông chủ lại cho con, con cũng ít đi rất nhiều sự trói buộc của quy củ. Con có thể dựa theo tâm ý của con mà làm.”
“Hai ngày trước, Đoan Mộc Phong nói chuyện với ta. Ta cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi, thật sự, theo người tu hành càng ngày càng hòa nhập vào cuộc sống của người bình thường, nếu chúng ta còn theo dáng vẻ trước kia thì chưa chắc đã thích hợp. Quy tắc kia cũng phải xem là quy tắc gì, thuận theo thời đại nên thay đổi phải thay đổi, không thay đổi thì rất dễ bị đào thải, chôn vùi trong lịch sử sông dài.”
“Mặc dù ta có thể tiếp nhận thay đổi, nhưng hiện tại trạng thái của ta cũng đã không có tâm trạng và động lực để thay đổi nữa. Huống chi, ta có truyền nhân xuất sắc như con, vì sao ta không lười chứ. Sau này, chuyện của Ẩn môn giao cho con đi lăn lộn, ta sẽ lui về sau, trải qua ngày tháng yên ổn.”
Tần Dương cười khổ: “Sư phụ, người nói nửa ngày, cái cuối cùng mới là nguyên nhân chân chính đúng không?”
Con của Mạc Vũ sắp chào đời, ông ấy lại không màng quyền thế hay danh tiếng, chỉ mong sống cuộc sống ẩn dật, thậm chí còn mỗi tuần làm bác sĩ tại nhà. Cuộc sống này có thể nói là vừa bình phàm lại thỏa mãn, cho nên ông ấy mới lười phải đi lăn lộn. Dù sao thì sức mạnh của Tần Dương bây giờ đã vượt qua ông ấy, hoàn toàn gánh được trọng trách này. Một khi đã như vậy, vì sao ông ấy không lười chứ?
Mạc Vũ cười ha ha: “Đúng vậy, cả đời này của ta cũng không có thành tích gì lớn, nhưng may mắn còn thu được một đồ đệ tuyệt vời. Sau này, giao toàn bộ mọi chuyện cho con.”
Tần Dương hiểu tính của Mạc Vũ, cũng biết suy nghĩ của ông ấy, vừa nghe ông ấy nói như vậy, hắn ngược lại cũng không kinh ngạc. Hắn cười khổ nói: “Xem ra, con thật sự phải ngẫm lại làm thế nào. Con không hề có chút chuẩn bị tâm lý nào.”
Mạc Vũ làm ra vẻ chuyện không liên quan đến mình: “Con còn trẻ, chưa nghĩ ra thì từ từ nghĩ. Người trẻ tuổi các con, đầu óc nhanh nhạy, tiếp thu thứ mới cũng nhanh, không vội vã, tù từ lăn lộn. Được rồi, cứ như vậy đi, tự con đi. Con cũng không cần có áp lực gì, thắng thua không sao cả.”
Mạc Vũ để lại một đoạn lời nói liền cúp điện thoại, để lại Tần Dương cầm di động cười khổ.
Không cần có áp lực gì?
Sao có thể không có áp lực?
Mình đại diện cho Ẩn môn?
Mặc dù sư tổ đã không còn nữa, nhưng dựa theo sự kiêu ngạo của sư tổ, theo sự kiêu ngạo của Ẩn môn, làm sao có thể thua trận chiến này?
Trận này nhất định phải thắng!
…….
Chỗ ở của đoàn đại biểu Phần Lan, có một bà lão đầu bạc đang ngồi trên ghế, yên lặng uống trà.
Lá trà bà ta uống không phải trà thịnh hành ở phương tây, mà là trà Long Tĩnh chính thống của Hoa Hạ.
Bà lão này tất nhiên là Lucia Denver, hiện nay bà ta đã hơn trăm tuổi. Tuy tóc đã trắng hoàn toàn, nhưng làn da của bà ta vẫn trơn mềm như cũ, ngược lại có chút tư thái của trẻ con.
Cửa phòng bị gõ vang, Delia đi đến, cung kính cúi người, sau đó ngồi bên cạnh Lucia.
Lucia lật một tách sứ tinh xảo, nhấc ấm trà lên, đổ ra một ly trà đưa cho Delia. Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười ôn hòa: “Thế nào rồi?”
Trên mặt Delia vẻ ngưng trọng: “Hắn rất mạnh. Mặc dù chỉ là Thông Thần sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu của hắn vượt xa cảnh giới. Hắn là một kình địch, con không nắm chắc có thể thắng hắn!”
Lucia cười ôn hòa: “Toàn lúc chiến một trận là được, thắng thua không sao cả. Ta vốn cho rằng đối thủ của con sẽ là tông chủ hiện tại của Ẩn môn Mạc Vũ, nhưng lại không ngờ đổi thành Tần Dương. Chỉ có điều, Tần Dương ngược lại cũng là người có bản lĩnh, mới hai mươi lăm tuổi đã tiến vào Thông Thần. Ẩn môn thật sự là thế hệ sau mạnh hơn thế hệ trước, tuy ít người như mỗi người đều là nhân tài.”
Delia lộ ra vài phần khó hiểu: “Con không nắm chắc tất thắng, vì sao chúng ta phải hứa cược tuyệt học luyện sức mạnh của gia tộc chúng ta. Nhỡ may thua thì sao, vậy chẳng phải là thật sự phải giao phương pháp tu hành của gia tộc ta cho hắn sao?”
Lucia hơi gật đầu: “Nếu đã cược, thì thua tất nhiên phải nhận, chẳng lẽ còn muốn quỵt nợ sao?”
Delia im lặng vài giây, nhẹ giọng hỏi: “Tuy kim Quan m thần kỳ, nhưng chứ chắc có thể so sánh với tuyệt học của gia tộc chúng ta. Vì sao không đổi thứ khác? Vì sao nhất định phải dùng tuyệt học của gia tộc làm đồ đặt cược?