Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2326 - Chương 2337: Xem Ra Chết Thật Rồi!

Chương 2337: Xem ra chết thật rồi!
 

Đòn tấn công của Tần Dương đánh xong, nhanh chóng thu người lại, không để cho Augstus có cơ hội phản lại.

Không chỉ như vậy, sau khi Tần Dương thu người lại, hàng chục mũi tên năng lượng xuất hiện xung quanh người hắn, tràn về phía trước không ngừng nghỉ, không do dự đâm lên người Augustus.

Augustus vươn tay ra che cổ họng, ánh mắt kinh ngạc nhìn Tần Dương, mắt lồi ra, đấy sự sợ hãi và tuyệt vọng

Augustus người đã mất đi khả năng chiến đấu không còn đủ sức lực mà ngăn cản những mũi tên năng lượng, bị mũi tên năng lượng đâm vào cơ thể, sau đó phát nổ.

Toàn thân Augustus bị đâm thủng nhiều lỗ, máu bắn ra, ông ta giơ tay ra, ngoan cố chỉ Tần Dương, sau đó ngã xuống.

Mắt của Augustus vẫn mở trừng ra như cũ, chết không nhắm mắt, không hiểu gì cho đến chết, không biết sao lại thua?

Bản thân là cường giả chí tôn!

Chỉ khi đứng trước cái chết, Augustus cũng hiểu được một chuyện.

Vì sao Karen và Parker trong trận chiến lại đột ngột mất hồn và hoàn toàn từ bỏ không chống cự để Delia giết chết, bởi vì bản thân ông ta cũng đang ở trong tình trạng tương tự.

Sức mạnh tinh thần tấn công!

Rõ ràng ông ta không hế nhìn vào mắt tên nhóc đó mà?

……

Tần Dương nhìn Augustus ngã xuống, nhưng ánh mắt vẫn còn sự nghi ngờ phòng bị.

Cũng vẫn là cường giả chí tôn mà!

Vì để chứng minh Augustus đã thật sự hết hi vọng, Tần Dương một lần nữa tạo ra mũi tên năng lượng, xuyên qua như một cơn gió, đâm thẳng và chính xác vào cổ họng Augustu, sau đó phát nổ, cổ họng có một lỗ lớn.

Máu tươi tuôn ra, Tần Dương lúc đó mới yên tâm.

“Xem ra chết thật rồi!”

Delia cũng đã bò dậy từ dưới đất,cánh tay bị gãy buông thõng xuống, mở to mắt nhìn nhất cử nhất động của Tần Dương.

Tần Dương có hàng loạt đòn công kích như mây trôi nước chảy, đâm thẳng vào Augustus mà giết chết ông ta, đó là một sự thay đổi lớn, khiến cho Delia khó mà chấp nhận ngay lập tức được.

Tần Dương giết chết cường giả chí tôn?

Hắn làm sao mà làm được?

Chỉ dựa vào bốn mũi tên nhọn đột kích từ dưới lòng đất?

Trong kinh ngạc, Delia đã nhìn thấy Tần Dương rõ ràng đều dùng nắm đấm đấm thẳng vào yết hầu Augustus, rõ ràng đã giết chết rồi, Tần Dương vẫn dùng mũi tên năng lượng phát nổ thêm một lần nữa.

Sau khi phát nổ xong, Delia vốn cho rằng Tần Dương sẽ dừng tay, nhưng không ngờ Tần Dương lại có thêm một cú đánh lớn, cô ta không khỏi choáng váng.

Tần Dương cũng rất thận trọng!

“Ông ta sớm chết rồi,nếu bị một phát trúng cổ, nhất định chết….”

Tần Dương đặt mông ngồi xuống, lau đi vết máu ở khóe miệng : “Ông ta cũng là cường giả chí tôn, cẩn thận chút tốt hơn, đánh không chết rắn sẽ bị cắn, vậy thì sẽ thành một câu chuyện rất đau thương.”

Thở phào một hơi, Tần Dương ngước mắt lên nhìn cánh tay bị gãy của Delia: “Tay gãy rồi? Vết thương thế nào?”

Gương mặt Delia phức tạp nhìn Tần Dương: “Chỉ là gãy xương, không có gì đáng ngại.”

Tần Dương gật đầu, lập tức nhìn Delia vẻ mặt kỳ quái: “Tôi đã cho cô một kẽ hở, sao cô không chạy đi?”

Delia mím môi: “Tôi nói rồi, đây là chỗ tôi hẹn, tôi cần có trách nhiệm.”

Tần Dương nhìn Delia: “Cường giả chí tôn đó, hai người chúng ta chỉ có thực lực của thông thần, lẽ nào cô nghĩ chúng ta có thể đánh được nên mới ở lại sao?”

Delia lắc đầu, cô ta bây giờ vẫn như đang mơ đây.

Một cường giả chí tôn dẫn theo hai thông thần đến giết Tần Dương, nhưng ngược lại lại bị hai người họ giết chết?

“Không, tôi không hề nghĩ sẽ đánh được, chỉ là nghĩ nên ở lại, có thể sẽ có thêm cơ hội chạy trốn….”

Tần Dương lắc đầu, gương mặt nở nụ cười tưới rói: “Chúng ta khi nãy vẫn còn là đối thủ, đang giải quyết ân oán, đánh rất kịch liệt, thấy tôi gặp nạn, cô lại giúp tôi, cô đúng là tốt quá rồi.”

Delia họ một cái: “ n oán là ân oán, chúng ta cũng không phải kẻ thù sống chết, chỉ là hẹn nhau ra đánh một trận, tôi mới nói rồi, chỗ này là tôi chọn hẹn, tôi có trách nhiệm, cho nên tôi tất nhiên không chạy…. bọn họ là ai thế?”

Tần Dương im lặng hai giây: “Niết Bàn, nghe qua chưa?”

Delia ngươc đầu lên: “Nghe qua rồi, người củ Niết Bàn sao lại giết anh?”

Đã biết rồi, vậy cũng dễ giải thích, Tần Dương cưới nói: “Bọn họ sớm đã ra tay với tôi, tôi cũng đã chống lại mấy lần, dù sao bọn họ cũng tổn thất không ít, sau đó tôi có tên trong danh sách tiêu diệt, bây giờ tôi lại ở thế vận hội này, bọn họ có lẽ thấy thực lực của tôi càng ngày càng mạnh, sau này càng ngày càng khó giết cho nên phái Augustus, một lão làng đến giết tôi.”

Delia kinh ngạc nhìn Tần Dương: “Gan anh cũng to ha, lại làm trò với Niết Bàn, còn không chỉ chống lại một lần.”

Tần Dương nhún vai, bất lực trả lời: “Cho dù tôi không chống lại bọn họ, bọn họ cũng không tha cho tôi, mấy tên này đã đối đầu với tôi mấy lần, nếu như không phải tôi lớn mạng, sợ là đã chết ở đây rồi.”

Nói chuyện, rồi hít thở một hơi, Tần Dương cảm thấy dễ chịu hơn rồi, đứng dậy: “Đi thôi, quay về trước rồi nói, ai mà biết bọn họ còn có ai khác đến nữa không, ở đây không an toàn….”

Tần Dương nhìn đỉnh núi ở phía xa, quay một vòng, cau mày nói: “Tôi cứ thấy như có người đang theo dõi chúng ta….rời khỏi đây trước đã.”

Tần Dương và Delia đều bị thương, nếu như còn có một tên lợi hại nữa đến, vậy thì rất tệ, cho nên Tần Dương quyết định rời đi trước.

Delia cũng không phản bác lại, quay đầu đi ra ngoài cũng Tần Dương.

Mặc dù trong lòng cô ta có rất nhiều câu hỏi, nhưng lúc này không thích hợp để hỏi.

Cả hai chạy men ngọn núi, sau đó chạy thêm được một đoạn, thì ra được đến con đường bên ngoài.

“Đi dọc theo con đường vào trong thành phố, nếu như gặp được xe, có thể đi nhờ…”

“Được rồi!”

Hai người chạy dọc theo con đường,đi qua ngọn núi, Tần Dương đột ngột ngừng lại.

Con đưỡng sau núi, có một chiếc xe đang đậu.

Chiếc xe rất quen.

Đó không phải là chiếc xe mới nãy đưa hắn đến đây hay sao?

Tần Dương cau mày, lẽ nào tên khi nãy là người của Niết Bàn? Cái tên đó rõ ràng là người bản địa, rõ ràng chỉ là một người bình thường…

“Tôi ngồi xe kia đến đây, qua đó xem một chút, có lẽ có thể lái xe đó quay về.”

Hai người Tần Dương đi đến trước, nhìn vào trong xe, trong xe không có ai, Tần Dương quay đầu nhìn mấy đỉnh núi xung quanh, sau đó nói: “Trốn đi.”

Hai người trốn vào một cái cây bên cạnh, Delia hỏi: “Sao vậy, còn có kẻ thù nào khác sao?”

Tần Dương lắc đầu: “Tôi không biết, tôi thấy tài xế đưa tôi đến đây, là một người bình thường, có lẽ có thể hỏi chút, thậm chí anh ta có thể đưa chúng ta về thành phố, không cần di bộ về…”
Bình Luận (0)
Comment