Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2336 - Chương 2347: Làm Sư Phụ Như Thế Nào Đây?

Chương 2347: Làm sư phụ như thế nào đây?
 

“Đã điều tra rõ ràng chưa?”

Khi Văn Ngạn Hậu nhận được tin tức, ở trên một hòn đảo nhỏ, thủ lĩnh Niết Bàn ngồi trên ghế, lạnh lùng hỏi.

Hắn ta đeo mặt nạ nên không ai nhìn thấy được vẻ mặt, nhưng sự lạnh lùng trong lời nói khiến tất cả những người xung quanh co rúm lại.

“Vẫn còn một số chi tiết chưa rõ ràng, chúng tôi chỉ có thể xác nhận được Tần Dương và Delia đang ở cùng một chỗ thì trưởng lão Augustus và hai thuộc hạ của ông ấy đến đánh lén. Cũng xác nhận được hai bên xảy ra chiến đấu, nhưng không xác nhận được trong quá trình hai bên chiến đấu có cường giả nào xuất hiện nữa không.”

Thủ lĩnh Niết Bàn hơi nghiêng đầu, ánh mắt thâm thúy lộ rõ vẻ lạnh lùng: “Ồ?”

Người đang báo cáo bị ánh mắt đó nhìn chằm chằm thì cả người run lên, cúi đầu cung kính trả lời: “Người của chúng ta đã thăm dò các dấu vết trên sơn cốc nhưng vẫn không thể nào xác nhận được có sự xuất hiện của người khác hay không. Nhưng dựa theo thực lực của Tần Dương và Delia thì chúng tôi suy đoán Tần Dương là mồi câu, còn trong bóng tối mới là kẻ đi săn thực sự.”

“Đi săn?”

Giọng nói của thủ lĩnh Niết Bàn cũng không tính là quá lạnh, nhưng sự lãnh đạm đó cũng đủ để cho lòng người lạnh run: “Augustus chính là con mồi bị săn đuổi đúng không?”

Người đàn ông báo cáo khom người đáp lại: “Đúng vậy, chúng tôi hoài nghi có một chí tôn cường giả ẩn nấp bên cạnh Tần Dương, chờ chúng ta cử người ám sát Tần Dương thì sẽ ra tay. Dù sao Tần Dương cũng đã có tên trong danh sách bị tiêu diệt, hơn nữa còn làm ra động thái lớn như vậy thì chúng ta sẽ chắc chắn không bỏ qua cơ hội giết hắn, thế nên bọn chúng mới sử dụng Tần Dương như mồi câu.”

Ánh mắt thủ lĩnh Niết Bàn lạnh như băng: “Chắc chắn không?”

Người đàn ông kia cúi đầu do dự một chút rồi nói: “Không chắc chắn, nhưng theo những tư liệu mà chúng tôi điều tra thì mặc dù thực lực của Tần Dương và Delia rất mạnh nhưng nhiều nhất cũng chỉ đến cấp thông thần đỉnh phong thôi, không thể nào là đối thủ của trưởng lão Augustus. Hơn nữa trưởng lão August còn dẫn theo cả hai cấp dưới là Karen và Parker là hai thông thần thực lực. Thế nên chúng tôi suy đoán chắc chắn có chí tôn cường giả nấp trong bóng tối âm thầm ra tay. Dù sao thì chỉ có chí tôn cường giả mới có thể đánh bại chí tôn cường giả...”

Ánh mắt thủ lĩnh Niết Bàn khẽ lóe lên, vẫy tay ra hiệu cho người báo cáo lui xuống. một tay chống cằm, chìm vào trạng thái suy nghĩ.

Một lúc lâu sau, thủ lĩnh Niết Bàn đột nhiên trầm giọng hỏi: “Ông cảm thấy thế nào?”

Không khí xung quanh thủ lĩnh Niết Bàn đột nhiên thay đổi, một người mặc đồ đen xuất hiện sau lưng hắn ta, đeo một chiếc mặt nạ đen. Cả người phảng phất giống như hòa làm một với không khí xung quanh.

“Tần Dương là nhân tài mới nổi của Bàn Cổ, tương lai không thể đoán trước được. Bạch Phá Quân rất coi trọng cậu ta, phái người âm thầm bảo vệ cậu ta cũng không có gì khó hiểu...”

Thủ lĩnh Niết bàn lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ chỉ một Tần Dương mà chúng ta cũng không giết được sao?”

Người đàn ông đeo mặt nạ đen trầm giọng nói: “Để tôi đi, cậu ra ở ngoài sáng, tôi ở trong tối, muốn giết cậu ta cũng không khó.”

Thủ lĩnh Niết Bàn yên lặng vài giây, sau đó lại hỏi: “Ông định làm như thế nào?”

“Bây giờ vẫn chưa biết, chờ tình huống cụ thể thì sẽ ra tay, giết người có rất nhiều phương pháp.”

Thủ lĩnh Niết Bàn gõ nhẹ lên tay vịn ghế, một lúc lâu mới nói tiếp: “Được, tự ông xử lý việc này, tôi không muốn nhìn thấy thêm một thất bại nữa.”

Người đàn ông đeo mặt nạ đen lạnh lùng đáp lại: “Hoặc là Tần Dương chết, hoặc là tôi chết.”

Thủ lĩnh Niết Bàn khẽ ừ, vươn tay về phía sau vẫy một cái.

Người đàn ông mặc đồ đen đeo mặt nạ đen lại biến mất vào bóng tối sau lưng, cứ như chưa từng xuất hiện ở nơi này.

Thủ lĩnh Niết bàn hơi dựa lưng vào ghế, lạnh lùng lẩm bẩm: “Tần Dương, ngươi là một thiên tài. Đáng tiếc, ngươi lại là địch nhân của ta, vậy thì ngươi phải chết!”

...

Thời gian này Tần Dương rất bận rộn, bởi vì có đủ các loại người tới thăm hỏi, mục đích chỉ có một, đó là để bản thân hoặc vãn bối của mình gia nhập Ẩn Môn.

Những người này đều là người của gia tộc Vệ tinh, Tần Dương cũng không thể trốn tránh được, chỉ có thể khiến bản thân nhức đầu.

Mặc dù mọi chuyện phiền phức nhưng chuyện thì vẫn phải làm mà người thì vẫn phải chọn. Cuối cùng, Tần Dương cũng chọn ra được bảy người trong số những người tới ghi danh, cũng là thế hệ đồ đệ thứ bảy mươi ba của Ẩn Môn.

Bảy người này đều tầm hai mươi tuổi trở lên, tất cả là những đệ tử vô cùng có tiềm lực của các gia tộc Vệ tinh, hơn nữa thực lực hiện tại cũng không tệ. Bảy người này đều đã đạt tới đại thành cảnh, hơn nữa nhân phẩm và tính cách đều tốt. Tần Dương đã điều tra rất kĩ càng, tuy có khác biết đôi chút nhưng hoàn toàn không phải những kẻ xảo trá, ai cũng có khả năng đào tạo thành tài.

Chọn một ngày lành tháng tốt, Tần Dương nhận lễ bái sư của bảy người này.

Mặc dù người lớn nhất trong số những người này còn lớn tuổi hơn cả Tần Dương, nhưng Tần Dương cũng không việc gì phải ngượng ngùng, giới tu hành trước nay đều không quan trọng tuổi tác, hơn nữa lần bái sư này là đôi bên tình nguyện.

Người lớn tuổi nhất trong bảy người là Doãn Thiên Trạch, anh ta trở thành đệ tử đời thứ bảy mươi ba của Ẩn Môn, cũng là đại sư huynh. Anh ta thuộc thế hệ thứ ba mươi sáu của tông chủ gia tộc Doãn Thiên Lan.

Trước khi bái sư, Tần Dương đều nói chuyện riêng với bảy người này, cũng nhân cơ hội dùng bí thuật để thám thính tiếng lòng của bọn họ.

Việc này liên quan đến vấn đề kế thừa Ẩn Môn, Tần Dương tất nhiên phải xử lý cẩn thận. Hơn nữa, sau này đối với mỗi một đệ tử gia nhập Ẩn Môn, Tần Dương cảm thấy hắn cũng nên trò chuyện như vậy.

Tần Dương không quan tâm đến mục tiêu và tư tâm của mọi người, suy cho cùng thì con người nên sống vì mình. Tần Dương có thể hiểu chuyện gia nhập Ẩn Môn để có một tương lai phát triển, nhưng nếu ai đó muốn gia nhập Ẩn Môn vì một mục đích không trong sáng, chỉ muốn lấy lợi ích, bất cứ lúc nào cũng có thể phản bội Ẩn Môn thì tất nhiên hắn sẽ không chấp nhận.

Điều đáng mừng là bảy người này mặc dù đều có tư tâm nhưng bọn họ không có ý xấu, hơn nữa ai cũng thực lòng hi vọng có thể gia nhập Ẩn Môn. Những người này vô cùng tôn sùng, ngưỡng mộ Ẩn Môn, trong lòng bọn họ, được kế thừa và phát huy Ẩn Môn là một điều vô cùng đáng tự hào, hơn nữa hành động của Tần Dương cũng khiến bọn họ vô cùng khâm phục. Mặc dù Tần Dương không hơn kém họ bao nhiêu tuổi nhưng những người này đều không có bất cứ sự kháng cự nào, sau khi gia nhập Ẩn Môn sẽ được học thêm nhiều thứ mà những gia tộc Vệ tinh không có.

Hàng ngàn năm nay Ẩn Môn luôn là nhất mạch tương truyền, nội tình vô cùng thâm hậu, tích lũy vô số công pháp, vô số vật liệu quý giá. Những đệ tử gia tộc Vệ tinh một khi gia nhập thì tất nhiên sẽ có tư cách tận hưởng và học hỏi những điều này để bản thân càng phát triển hơn.

Làm gì có ai không muốn giống như Tần Dương, tuổi còn trẻ mà đã có năng lực hơn người chứ?

Bảy người cả nam cả nữ xếp thành một hàng, cung kính quỳ xuống, chỉnh tề lễ bái.

“Sư phụ!”

Tần Dương ngồi ở vị trí của mình nhìn bảy đệ tử đang quỳ trước mặt, tâm trạng hơi phức tạp. Bây giờ hắn đã là sư phụ rồi, hơn nữa còn có đến tận bảy đồ đệ.

Tốc độ thật nhanh.

Nhưng làm sư phụ như thế nào đây?

Vẫn chưa kịp thích ứng...
Bình Luận (0)
Comment