Chương 2352: Chiến lợi phẩm.
Máy bay chiến đấu nứt toác. Sắc mặt Bạch Phá Quân ngưng trọng, nhưng ông ta lại không nhìn trận chiến kịch liệt trên không trung.
Ông ta vẫn luôn nhìn màn hình giám sát bên phải. Trên đó có một chiếc phi thuyền tương đối nhỏ, vẫn nằm yên lặng trên mặt đất, bất động.
“Tại sao chiếc phi thuyền này không nhúc nhích?”
Nhân viên ở gần đó cũng có chút nghi hoặc, thận trọng đoán: “Lúc đầu phi thuyền này trốn khỏi nước Nga, trong lúc chạy trốn thì bị tấn công. Lá chắn thì bị tấn công cạn kiệt. Chẳng lẽ là phi thuyền loại hình nhỏ này đã cạn kiệt năng lượng, bây giờ không có năng lượng, nên không thể cất cánh?”
Bạch Phá Quân nhíu mày, không nói gì, nhưng một nhân viên công tác đứng bên cạnh nói: “Nếu thật sự không có nguồn năng lượng, không thể cất cánh, thì trước khi bọn họ rút lui cũng nên hủy diệt chiếc phi thuyền này đi. Tại sao lại để lại cho chúng ta như vậy?”
Mọi người nghĩ cũng đúng. Lúc trước một con phi thuyền loại nhỏ của người Nossa rơi vào tay liên minh Thâm Lam. Người Nossa không muốn phi thuyền rơi vào trong tay con người, còn đặc biệt tìm Niết Bàn tới xử lý việc này. Cuối cùng Niết Bàn để Cố Hoan lẻn vào doanh trại làm nổ con phi thuyền kia, có thể thấy được người Nossa rất chú trọng đến kỹ thuật của phi thuyền.
Một con phi thuyền loại nhỏ như thế còn phí tâm phí sức đi hủy diệt. Hiện giờ lại để lại đây một con phi thuyền loại hình nhỏ, mà là một con phi thuyền hoàn chỉnh.
Những chiếc phi thuyền loại hình nhỏ này không thể đi xuyên qua các vì sao, nhưng con phi thuyền hoàn chỉnh này thì có thể!
Mặc dù về kích thước, phi thuyền này nhỏ hơn nhiều, chắc chỉ được coi là phi thuyền giữa các vì sao nhỏ nhất có thể đi ngang qua các vì sao, nhưng xét cho cùng, nó là một phi thuyền giữa các vì sao thực sự đầy đủ chức năng.
Tại sao người Nossa lại để lại cho con người một phi thuyền có thể xuyên qua các vì sao như vậy?
Điều này thực sự trái với lẽ thường.
Bạch Phá Quân chống tay trên lưng, nghiêm túc nhìn vào không trung.
Phi thuyền lớn đó đã tiêu diệt hơn chục máy bay chiến đấu chỉ trong một thời gian ngắn đối đầu, đồng thời cũng bị nhiều tên lửa bắn phá. Ánh sáng xanh lam càng ngày càng yếu, dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Phi thuyền loại hình lớn không còn vướng víu, nhanh chóng bay lên, tách khỏi nhóm chiến đấu rồi nhanh chóng biến mất trên biển mây.
Đội máy bay chiến đấu vội vàng đuổi theo, nhưng tốc độ kém xa so với phi thuyền loại hình lớn, rất nhanh liền mất dấu phi thuyền.
“Theo dõi hướng chuyển động của phi thuyền.”
Mặc dù máy bay chiến đấu bị tổn hại không ít, cũng không gặp bất cứ kẻ địch, thậm chí phi thuyền của người Nossa cũng không có chút thiệt hại nào, tính ra trận này không chiếm được chút lợi nào, mà ngược lại còn bị thiệt. Nhưng Bạch Phá Quân lại không có chút thất vọng nào, chỉ là sắc mặt nghiêm túc truyền đạt mệnh lệnh.
Phi thuyền của người Nossa được trang bị chức năng tàng hình đặc biệt. Trước khi họ đến và đi mà không bị phát hiện là do khả năng này.
Kỹ thuật trước đây của trái đất lại không thể phá vỡ chức năng tàng hình này, nhưng sự xuất hiện của người Lande, Grim cùng với một số thiết bị trên đảo lại khiến công nghệ của trái đất phát triển nhanh chóng, đã có thể phá vỡ sự tàng hình này ra khỏi tầm giám sát.
Vì thế, người Nossa có thể trốn, nhưng đến bây giờ cho dù bọn họ trốn thế nào, thì cũng không thể trốn ra khỏi sự giám sát.
“Đội quân mặt đất, đẩy mạnh vào bên trong, tra xét chiếc phi thuyền này.”
….
Tần Dương đứng trên ngọn núi, trong tay cầm một cái kính viễn vọng, nhìn chiếc phi thuyền vẫn không nhúc nhích ở nơi xa kia.
Trên sa mạc, rất nhiều tiểu đội đang lục tục nhảy xuống từ trên máy bay trực thăng, trong tay cầm vũ khí, rất cẩn thận tới gần chiếc phi thuyền kia.
Hiện tại, tiểu đội Kỳ Tích của Tần Dương cũng không có nhiệm vụ rõ ràng, do tự Tần Dương sắp xếp hành động của họ.
Tần Dương cũng không vội vã phái tiểu đội Kỳ Tích tới gần chiếc phi thuyền kia. Bọn họ đều nhìn thấy uy lực của vũ khí màu xanh lam trên phi thuyền, ngay cả máy bay chiến đấu cũng không ngăn được, càng đừng nói đến cơ thể người.
Hắn ngược lại không muốn mình và tiểu đội Kỳ Tích của mình còn chưa kịp tới gần phi thuyền thì đã bị ánh sáng lam bắn trúng, trực tiếp bị giết chết.
Hắn là đội trưởng, thì phải chịu trách nhiệm an nguy của đội viên mình.
Thời điểm liều mạng thì sẽ liều mạng, nhưng tuyệt đối không phải dùng để làm công việc “gỡ mìn”.
Nhiều tiểu đội tra xét mạo hiểm với nguy cơ bị giết khi đến gần phi thuyền, nhưng lại không có sự tấn công của vũ khí màn xanh lam hay là vụ nổ như trong tưởng tượng.
Phi thuyền vẫn yên tĩnh như cũ!
Tiểu đội tra xét đã chạm vào cửa của phi thuyền, tất cả những hình ảnh trước mặt họ được đưa trở lại trung tâm chỉ huy, sau một số thăm dò cẩn thận, cuối cùng tiểu đội tra xét đã đưa ra kết luận.
Chiếc phi thuyền này không có ai!
Không có một người Nossa nào!
Sau khi xác nhận an toàn, một số lượng lớn nhà nghiên cứu khoa học đã vào phi thuyền, sau đó mọi người lại phát hiện ra một sự thật khác.
Mọi thứ quan trọng trên phi thuyền này đã được dọn sạch!
Kho năng lượng rỗng tuếch, trong buồng lái chỉ còn một số dụng cụ, nhiều khí cụ quan trọng đã bị loại bỏ, khoang chứa vũ khí cũng thế. Còn lại là những thiết bị không tiện di chuyển và không có giả trị kỹ thuật đặc biệt cao.
Đây là một phi thuyền bị vứt bỏ!
Tất cả người Nossan và mọi tài nguyên đều đã tập trung hết lên phi thuyền loại hình lớn, chính vì vậy, khi cuộc tấn công bất ngờ xuất hiện và mạnh hơn dự kiến, người Nossan đã từ bỏ kế hoạch phá hủy mọi thứ và trực tiếp chạy trốn. Họ cũng bỏ lại phi thuyền loại hình nhỏ mà sắp trở thành một cái vỏ rỗng này.
Trong trung tâm chỉ huy, khuôn mặt của Bạch Phá Quân khi nhận được báo cáo không hề thất vọng mà ngược lại còn rất phấn khích.
“Phi thuyền này bị hư hại như thế nào?”
“Theo kết quả kiểm tra đơn giản nhất, phi thuyền này còn nguyên vẹn ngoại trừ việc vô tình loại bỏ nhiều dụng cụ quan trọng và vũ khí năng lượng, nó không bị thiệt hại nhiều. Nếu trong tương lai có cơ hội có được thiết bị ban đầu và đặt nó trở lại như cũ, thì phi thuyền này sẽ có thể hoạt động bình thường.”
Mắt Bạch Phá Quân sáng lên: “Hoạt động bình thường? Điều này có nghĩa là có thể vượt qua các vì sao và thậm chí nhảy trong không gian?”
“Chắc không có vấn đề gì. Ít nhất thì phần thân của phi thuyền này còn nguyên vẹn và cực kỳ cứng. Ngoại trừ một phần nhỏ của thiết bị quan trọng đã bị loại bỏ, cabin động lực còn tốt cho các thiết bị khác chưa bị loại bỏ, nhưng nó không thể hoạt động nếu không có năng lượng...”
Ánh mắt Bạch Phá Quân càng hưng phấn: “Chỉ cần tìm được năng lượng, là có thể chuyển động? Vậy trên trái đất có gì thay thế năng lượng bọn họ sử dụng không?”
“Cái này còn cần nghiên cứu mới biết được kết quả, nhưng căn cứ vào nghiên cứu trước đó của chúng ta, thì tính khả thi không cao. Xét cho cùng, đây là hai hệ thống khoa học kỹ thuật không giống nhau…”
Bạch Phá Quân nhíu mày, sắc mặt có chút thất vọng: “Được, các ông tiếp tục.”
Sau khi cúp liên lạc, Bạch Phá Quân lại nhìn vào màn hình vệ tinh giám sát. Một chấm đỏ đang di chuyển rất nhanh, tốc độ bay nhanh, hơn nữa, bay ở độ cao rất cao, máy bay chiến đấu tuyệt đối không thể lên được ở độ cao này.
“Báo cáo, sau khi nhận được tin về cuộc tấn công căn cứ của Nossa, những người Nossa ở các căn cứ khác cũng bỏ chạy bằng phi thuyền. Lúc đó, sau khi chúng tôi tích hợp quỹ đạo bay của nhiều phi thuyền Nossa, chúng tôi kết luận điểm đến cùa bọn họ là giống nhau!”