Chương 2369: Nơi tốt để chôn xác.
“Đao kề cổ rồi, có thể không sao?”
Kelsen kìm nén khí huyết trong lòng, gương mặt bất lực gỡ chiếc hộp trên lưng xuống, đưa cho Tần Dương.
Một đao!
Bản thân anh ta không ngăn nổi một đao của đối phương!
Lực chiến đấu của Tần Dương lại mạnh mẽ như vậy, hắn không phải chỉ là thông thần sơ kỳ hay sao?
Thực lực của Kelsen là thông thần trung kỳ, trên người cũng mặc áo giáp bay, lực chiến đấu cũng ngang cường giả chí tôn, nhưng trước mặt Tần Dương, lại không đỡ được một đòn.
Tên này là yêu quái sao?
Sức chiến đầu này hoàn toàn vượt qua chí tôn sơ kỳ, nếu như cường giả chí tôn không mặc giáp bay đối diện với Tần Dương, sợ không đến ba chiêu đã bị đánh bại thậm chí giết chết!
Mạnh quá rồi!
Sự may nắm của anh ta sao tệ vậy, sao lại gặp một tên nhóc mạnh mẽ ghê hồn như vậy!
Tần Dương nhận chiếc hộp từ tay Kelsen, xem qua một lượt, sau đó đeo chiếc hộp lên lưng, vốn định thu luôn thanh đao của Kelsen.
“Cảm ơn!”
Miệng Kelsen giật giật.
Cảm ơn cái chó gì!
Nếu như không phải đánh không lại hắn, anh ta đưa đồ cho hắn hay sao?
Còn cần lễ phép vậy á?
Kelsen có chút không cam tâm nói: “Khi nãy tôi là con mồi của mọi người, giờ đến lượt anh rồi.”
Tần Dương mỉm cười: “Đúng vậy, nếu như anh nguyện ý, anh cũng có thể tham gia vào.”
Gương mặt Kelsen có hơi thay đổi, mẹ nó, đừng vả mặt nhau nữa.
Nếu như anh ta có bản lĩnh đó, cũng không bị hắn đánh bại, ngoan ngoãn giao ra chiếc hộp.
Hắn nhanh chóng đi đi, khốn nạn!
Anh ta nhìn hắn là thấy đau đầu rồi….
Tần Dương không để ý đến Kelsen nữa, quay người thận trọng nhìn xung quanh, bay người lên, hào vào bóng tối.
Tần Dương và Kelsen giống nhau, trước khi ra tay, đã sớm chọn được chỗ giấu rồi, nhưng dự định của Tần Dương không giống Kelsen.
Mục tiêu cuối cùng của Tần Dương không phải là hộp đại diện cho giải ba này, đây chỉ là một sự đảm bảo.
Hắn hi vọng có được giải thăng hạng cuối cùng, và cũng muốn nhân cơ hội thi thố này mà xem thử lực chiến đấu của mình đến mức nào!
Cơ thể tu hành hai loại, tu hành tinh thần lực, biến dị cơ thể, cảm nhận phạm vi cực mạnh, thanh đao rune với sức uy hiếp lớn, còn có áo giáp bay mạnh là áo giáp thần kỳ….
Với nhiều yếu tố như vậy, mỗi một mục đều mạnh hơn người tu hành thông thường, với nhiều yếu tố như vậy hợp lại, sẽ bộc phát ra sức mạnh chiến đấu thế nào?
Chiến lược của Tần Dương không phải chạy trốn, mà là chờ đợi.
Tần Dương nhanh chóng chạy vào một sơn cốc, đi thẳng vào tận sâu bên trong, có một cái động rồi đi vào.
Đương nhiên Tần Dương không có ý định che giấu nguồn tín hiệu của hộp,mà chỉ muốn biến nó thành mồi nhử, mà hắn muốn tách nó ra khỏi người bị săn.
Hộp là mồi, Tần Dương là người săn, muốn săn tất cả người săn đến săn!
Động cũng không quá sâu, Tần Dương đặt chiếc hộp vào nơi sâu nhất của động, sau đó lại chạy ra, đến một chỗ khuất rồi trốn vào.
Chỗ này là do hắn tìm thấy vào sáng nay, đây là một hẻm núi, với hàng ngàn bức tường, trừ cửa ra vào, những chỗ khác đều không vào được, hộp đặt trong động, sẽ khiến cho người khác có cảm giác có nguười trốn trong động.
Vào trong hẻm núi, cách duy nhất vào được sơn cốc là cửa ra vào với hai ngọn núi hai bên, phải đi một đoạn chỗ Tần Dương mai phục.
Mặc dù đồng hồ của mỗi người đều bại lộ vị trí của bản thân, nhưng chỗ chỉ có người trong lâu đài nhìn thấy, người tham gia không biết.
Cuộc thi này có một quy tắc, là thi đấu độc lập, không được liên thủ, để tránh hai thành viên Hoa Hạ cùng lúc gặp đối thủ của một nước khác, cũng không thẻ liên thủ, bắt buộc một đấu 1, đây là để tránh thành viên các đội liên thủ lại với nhau,như vậy không phải là thực lực của mỗi người, mà là thực lực của mỗi đất nước với các thành viên hợp lại.
Để đạt được mục tiêu thể hiện thực lực cá nhân tốt nhất, cuộc thi có rất nhiều hạn chế, tóm lại, tất cả các cách quanh co đều bị chặn đứng, chỉ có thể thi một mình.
Tần Dương dựa lưng vào sau cây, thu lại nhịp tim và hơi thở.
Trong khoảng thời gian kế thừa vị trí Tông chủ, Tần Dương có tới kho chứa bí mật, sau đó phát hiện ra một bộ môn có thể che giấu đi khí tức của bản thân, bộ môn này có thể khiến người ta thu lại khí tức, ép nhịp tim, lúc không cử động sẽ như một cục đá, mà ở trạng thái bình thường, cũng giúp che giấu bớt đi thực lực và khí chất mạnh mẽ của bản thân, đơn giản mà nói, chính là giấu đi thực lực.
Tần Dương không đợi lâu, mới ngồi được khoảng 10 phút, nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở cửa sơn cốc. dựa theo bóng cây mà đi vào trong động.
Tần Dương không gây ra tiếng động gì mà cầm lấy thanh đao rune, im lặng đợi.
Bóng người cẩn thận tiến lên, từ từ đến gần vị trí của Tần Dương, nhưng lại không phát hiện ra Tần Dương đang trốn ở đó,sự chú ý của anh ta đều tập trung vào trong động.
Lúc anh ta tiến lên trước 200 mét, nhìn thấy một cái động không to lắm, với tín hiệu mục tiêu thì chính là động này, gương mặt anh ta đầy nghi ngờ.
Người này đem theo hộp trốn trong động, đó không phải là tự đào hố chôn mình sao?
Lẽ nào đối phương muốn lợi dụng địa hình của động đối phó với những người từ bên ngoài tiến vào?
Vừa định tiến vào, thì có một giọng nói quen thuộc xuất hiện trong không trung.
“Ừm!”
Giọng nói lại từ phía sau anh ta, nhưng là ở rất gần.
Tóc gáy của anh ta dựng hết cả lên, anh ta không ngờ có người trốn phía sau anh ta mà lại gần như vậy, nhưng bản thân không phát hiện ra. không có chút cảm giác gì!
Người đàn ông quay ngay người lại, nhìn thấy một thanh đao độc đoán chém đến, như ánh trăng từ trên trời rơi xuống, rơi ngay trên người anh ta.
Tay người đàn ông nhanh chóng rút thanh đao ra chặn lại nhát chém kia.
Cổ tay người đàn ông rung lên, thanh đao trong tay anh ta bay đi, cắm sâu vào thân cây ở bên cạnh, còn chuôi đao, sau đó một thanh đạo khí đâm thẳng đến sau đầu anh ta.
Anh ta chỉ cảm thấy bản thân bị đẩy một phát rất mạnh, trước mặt tối đen, phun ra máu tươi, cả người bay lên, rồi rơi xuống đất, mất đi khả năng chiến đấu.
Tần Dương vẫn đứng đó, nhét lại thanh đao rune vào bao, bình thản nói: “Nhanh chóng rời khỏi đây đi!”
Không đợi đối phương trả lời, Tần Dương vụt mất, biến mất vào bóng đêm, bóng dáng như hòa vào trong rừng cây, như tan biến không để lại chút tng tích nào…..
Ngay lúc đó, trong rừng cây, một ngừoi cầm một thứ vũ khí nhỏ, ở trước mặt, có một điểm đỏ, đứng trog rừng cây của sơn cốc.
Người đó quay đầu lại, nhìn đoàn người phía sau, lạnh lùng nói: “Hắn trốn trọng sơn cốc, đúng là giúp chúng ta một chuyện lớn, tự tìm một nơi tốt chôn xác, xuất phát!”