Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2361 - Chương 2372: Triển Khai Toàn Bộ Sức Chiến Đấu

Chương 2372: Triển khai toàn bộ sức chiến đấu
 

Tần Dương thở hổn hển, trên người lại có thêm mấy vết thương. Có một vết nằm ngay gần trái tim, nếu không phải Tần Dương nhanh chóng tránh kịp thì có lẽ đã bị một nhát xuyên tim rồi.

Cả người Tần Dương nhuộm máu, nhưng sát khí lại cao ngất trời.

Số người chết trong tay hắn đã lên đến bảy!

Vẫn giống như trước đó, người nào cũng bị giết trong giây lát. Nói đơn giản là chỉ cần Tần Dương để mắt đến kẻ nào thì kẻ đó không thể thoát khỏi đao của hắn!

Số lượng những tên sát thủ đeo mặt nạ đã giảm xuống một nửa, ánh mắt những người còn lại tràn đầy hoảng sợ và lo lắng.

Mặc dù Tần Dương có vẻ như bị thương rất nặng, chịu không ít công kích, nếu là những người tu hành bình thường thì đã ngã xuống từ lâu rồi, nhưng Tần Dương vẫn cứ đứng thẳng tắp như cây tùng. Chiến đao trong tay hắn tràn đầy sát khí, mỗi một ánh mắt đảo qua, mỗi một kẻ bị hắn nhìn chằm chằm đều âm thầm run sợ, lo lắng bản thân sẽ là mục tiêu tiếp theo của Tần Dương.

Tần Dương hít sâu một hơi, phát động công kích lần thứ hai.

Lúc này nếu Tần Dương muốn chạy thì có lẽ cũng có cơ hội, dù sao đám người này đã sợ vỡ mật, không ai dám liều mạng xông tới cản đường hắn.

Bảy xác chết của những cường giả kia đã chứng minh một chuyện, ngăn cản Tần Dương chỉ có một kết cục, đó là chết.

Nhưng Tần Dương lại không có ý định chạy trốn.

Chiến giáp Kì Tích đã mở ra, hơn nữa lại bị thương rất nặng, nếu bây giờ chạy trốn, đối phương đuổi theo thì vừa lãng phí thời gian vừa khiến vết thương nặng thêm, thế thì sẽ càng nguy hiểm. Đã thế thì thà rằng chém giết sảng khoái, khiến đối phương sợ hãi bỏ chạy!

Không cần biết đối phương là ai, Tần Dương phải cho bọn họ biết, nếu muốn giết hắn thì phải đánh đổi bằng cả tính mạng!

Những tên sát thủ đeo mặt nạ vô cùng hoảng sợ, Tần Dương bị thương nặng như thế mà còn không trốn mà lại chủ động tấn công!

“Hắn không trụ được bao lâu nữa đâu, giết hắn!”

Người đàn ông dẫn đầu thấp giọng quát, cầm chiếc búa lớn trong tay đập về phía Tần Dương. Cùng lúc đó, những người khác dưới sự lãnh đạo của người này cũng nhanh chóng phát động tấn công.

Tần Dương đã trọng thương, nếu mọi người đồng tâm hiệp lực tấn công một lần thì nhất định có thể nghiền Tần Dương ra bã!

Thành công hay không dựa hết vào lần tấn công này.

Ánh mắt Tần Dương vô cùng kiên quyết, âm thầm kích hoạt bí thuật tinh thần lực.

Huyễn cảnh!

Vừa rồi Tần Dương lợi dụng lúc đứng thở dốc đã nhanh chóng chuẩn bị một huyễn cảnh đơn giản nhưng vô cùng hiệu quả. Một quả cầu không ngừng quay cuồng có thể khiến người khác mất cân bằng. Khi trọng tâm của con người trong huyễn cảnh mất cân bằng thì cũng sẽ được thể hiện ra ở thế giới thực.

Công kích này của Tần Dương không nhắm vào một người cụ thể mà nhắm vào tất cả mọi người đang ở xung quanh mình!

Tần Dương bắt đầu chảy máu mũi, hắn phóng ra huyễn cảnh cũng ảnh hưởng đến bản thân vô cùng, cái này được gọi là sức mạnh tinh thần phản phệ.

Nhưng điều này không quan trọng.

Ảo giác lập tức gieo vào trong đầu những người xung quanh, đám sát thủ chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người như vừa bước vào một không gian đen tối, không gian này không ngừng chuyển động, xoay tròn.

Đám sát thủ này chưa kịp đề phòng đã trúng ảo giác, theo bản năng làm ra những phản ứng khác nhau để có thể duy trì cân bằng cơ thể. Có một số kẻ nghiêng người đi, có một số lại tiến lên hai bước, một số ngồi xổm xuống, khí thế tấn công dũng mãnh vừa rồi lập tức tan rã.

Tần Dương đã chuẩn bị từ lâu, thanh kiếm Rune sáng lên, giống như một cơn lốc xoáy quét qua!

Máu bắn tung tóe, tay đứt chân cụt bay tứ tung...

Chờ đến khi ánh đao tắt đi thì cảnh tượng xung quanh đã giống như địa ngục.

Trong lần công kích này, Tần Dương đã chém chết ba người, khiến hai người trọng thương. Ngay cả người đàn ông dẫn đầu cũng trúng một đao vào ngực, nếu không phải ông ta tránh nhanh thì một đao đó đã mổ phanh ngực ông ta rồi!

Người đàn ông dẫn đầu kinh ngạc, sau khi cố gắng vượt qua được ảo giác đang hiện lên trong đầu, cuối cùng ông ta cũng hiểu được lí do tại sao Tần Dương lại có thể giết người chớp nhoáng như vậy!

Tấn công bằng sức mạnh tinh thần!

Tấn công bằng huyễn thuật!

Những người kia vì trúng phải công kích bằng sức mạnh tinh thần nên mới thất thần, sau đó bị Tần Dương chém chết!

Người đàn ông dẫn đầu nhìn những thi thể đổ rạp trên mặt đất thì vô cùng hoảng sợ và bàng hoàng. Ông ta không ngờ một kế hoạch tưởng chừng như chặt chẽ và kĩ lưỡng mà cuối cùng lại có kết quả như thế này.

Bây giờ đã có mười người chết, ba người bị thương nặng, chẳng còn mấy người có thể nguyên vẹn không thương tích.

Cả người Tần Dương đầy máu như ma quỷ, hắn cũng không để ý mình vẫn đang bị chảy máu mũi và những vết thương trên người, lại một lần nữa nâng đao lên, chỉ thẳng vào người đàn ông dẫn đầu, gầm nhẹ một tiếng.

“Đến đây!”

Người đàn ông dẫn đầu bị ánh mắt hung dữ của Tần Dương nhìn chằm chằm thì đột nhiên hoảng hốt.

Ông ta cảm thấy Tần Dương đã sắp đến cực hạn rồi, nhưng cái “sắp đến” này rốt cuộc còn bao xa?

Lần trước ông ta cũng nghĩ như thế, nhưng kết quả là có thêm ba người chết, bản thân ông ta cũng bị trọng thương. Bây giờ người của ông ta ngày càng ít, sức chiến đấu cũng giảm, Tần Dương lại nhìn ông ta chằm chằm. Nếu lần này lại thất bại, vậy có phải ông ta sẽ trở thành đối tượng bị giết tiếp theo không?

Tần Dương thấy vẻ do dự của người này thì cười khẩy, trường đao vung lên, cả người hơi cúi xuống. Người đàn ông dẫn đầu nhìn thấy động tác này của Tần Dương thì con ngươi co rút lại, lập tức hét lên: “Rút lui!”

Động tác của Tần Dương rõ ràng là muốn phát động công kích, hắn vẫn muốn tấn công!

Thần kinh của mấy tên sát thủ còn sống đều đang căng như dây đàn, trong lòng vô cùng sợ hãi. Bây giờ nghe được người dẫn đầu nói rút lui thì cảm giác như được đặc xá, tất cả quay người bỏ chạy, không quên đưa cả những người bị thương đi, còn những người đã chết thì không ai quan tâm.

Mấy bóng người chạy nhanh như chớp, nhanh chóng biến mất khỏi sơn cốc. Đám người đứng canh chừng bên ngoài cũng lập tức biến mất không chút dấu vết.

Tần Dương lúc này mới thả lỏng thân thể, dựa vào một tảng đá, tiện tay cởi chiến giáp Kì Tích.

Cảm giác mệt mỏi ập đến như thủy triều, Tần Dương nhanh chóng ấn vào mấy huyệt vị trên người mình, máu bắt đầu chảy chậm lại.

Sau khi kiểm tra sơ bộ những vết thương trên người, Tần Dương thở phào một hơi.

Bị thương rất nặng, nhưng cũng chưa đến nỗi mất mạng!

Tần Dương cởi quần áo, băng bó đơn giản một chút rồi đứng dậy đi tới các thi thể trước mặt, giật mặt nạ của chúng xuống.

Đều là những gương mặt xa lạ, có người phương Đông có người phương Tây, nhìn không có gì đặc biệt...

Khi Tần Dương đang xem xét những thi thể này thì trên trời bỗng nhiên vang lên tiếng trực thăng. Sau đó một chiếc trực thăng từ trong bóng tối lao đến, bay lơ lửng bên trên sơn cốc. Một đám người mặc đồng phục chiến sĩ Thâm Lam và chiến giáp Phi Thiên nhảy xuống, hướng về phía Tần Dương...
Bình Luận (0)
Comment