Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2380 - Chương 2391: Toàn Quân Bị Diệt

Chương 2391: Toàn quân bị diệt
 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tuy những băng đạn của súng máy hạng nặng đang treo đầy trên máy bay không người lái không thể đe dọa đến tính mạng của thông thần hoặc chí tôn, nhưng họ cũng không thể cứng rắn chống lại một cách điềm nhiên như không. Dù sao sức sát thương to lớn từ đạn của súng máy hạng nặng đủ để xé một người bình thường làm đôi.

Chưa kể đến những quả tên lửa ‘hàng thật giá thật’ khác đang gắn trên máy bay không người lái, nếu thực sự dính đòn thì không chết cũng bị thương nặng.

Quan trọng hơn là một dàn máy bay không người lái đông nghìn nghịt đột nhiên lao xuống như vậy, đại biểu cái gì?

Họ đã xác định được vị trí của Tần Dương!

Họ làm được điều đó bằng cách nào?

Vấn đề này cũng chẳng quan trọng. Điều quan trọng là nếu dàn máy bay không người lái này đã xác định được vị trí của Tần Dương, thì chứng tỏ người đứng đằng sau Tần Dương cũng biết được hắn đang ở đây. Mà nếu đã biết hắn đang ở đây, vậy thì khu vực gần đó sẽ có cao thủ!

"Rút lui!"

Mặc dù Tần Dương và năm người phụ nữ của hắn đã ở ngay trước mắt, chỉ cần đồng thời bao vây rồi tấn công, thì chỉ một thời gian ngắn liền có thể giết Tần Dương hoặc những người phụ nữ của hắn, nhưng Mặt nạ quỷ lại không dám lãng phí bất kỳ một giây nào nữa!

Mặc dù trong lòng đang phẫn nộ vô cùng, nhưng Mặt nạ quỷ vẫn phải từ bỏ.

Hắn đã thất bại rồi!

Mặt nạ quỷ quay người rồi chạy như điên về phía khu rừng sau biệt thự, những người khác cũng lựa chọn các phương hướng khác nhau, chạy ra tứ phía để đột phá vòng vây.

Những chiếc máy bay không người lái ngay lập tức phân tán, rồi đuổi theo những kẻ đang chạy trốn thục mạng dưới mặt đất.

"Vèo!"

Một quả tên lửa phóng ra từ dưới thân máy bay không người lái, rồi bay về phía một kẻ đang chạy trốn.

"Bùm!"

Khi quả tên lửa nổ tung, áp suất không khí và sóng xung kích lập tức thổi bay tên này, sau đó toàn cơ thể bị bỏng và đầy máu me của hắn rơi xuống đất.

Khi quả tên lửa đánh úp về phía hắn, thì tên này đã nhanh chóng né tránh. Nhưng sức ép và phạm vi ảnh hưởng của quả tên lửa không nhỏ, nên hắn vẫn bị thương nặng. Hắn cố gắng vươn người dậy, cắn răng tiếp tục chạy về phía rừng cây, chỉ cần chạy trốn vào khu rừng rậm phía sau thì cơ hội sống sót của hắn sẽ tăng lên.

Nhưng hắn chưa chạy được vài bước, thì một quả tên lửa khác đã bay tới, tiếng nổ ầm ầm vang lên, ngọn lửa sinh ra từ vụ nổ lại một lần nữa nuốt chửng lấy hắn.

Tốc độ của Mặt nạ quỷ là nhanh nhất, hắn điên cuồng chạy vào sâu trong rừng để nhanh chóng trốn xa khỏi nơi đó, giống như một con chó nhà có tang.

Trong lòng Mặt nạ quỷ tràn đầy cảm giác thất bại, hắn không hiểu tại sao bản thân chiếm nhiều ưu thế như vậy mà cuối cùng vẫn thất bại thảm hại?

Sau thất bại lần này, hắn cũng đang suy nghĩ một vấn đề, những máy bay không người lái đó đã xác định được vị trí của Tần Dương bằng cách nào?

Trên người Tần Dương không hề có bất kỳ thiết bị phát tín hiệu nào, thậm chí đến một mẩu kim loại cũng không có. Hắn đã cẩn thận thay đổi vài chiếc xe trong quá trình di chuyển, và đi một vòng lớn mới ra khỏi thành phố, mọi chuyện đều thực hiện trong bí mật, vậy tại sao những người này vẫn tìm thấy Tần Dương?

Mặt nạ quỷ liên tục chạy thục mạng vài km. Lúc này, hắn đã chạy vào một khu vực vô cùng hoang vắng ở sâu trong rừng. Khi ngước đầu thử nhìn lên không trung, thì hắn phát hiện mình đã triệt để cắt đuôi được máy bay không người lái.

Mặt nạ quỷ thở phào nhẹ nhõm, rồi liếc nhìn về phương hướng của Tần Dương với một ánh mắt nham hiểm.

Trong lòng Mặt nạ quỷ đã tính toán xong kế hoạch sắp tới. Sau khi trốn thoát hắn sẽ tìm một nơi để ẩn náu, đợi khi tình thế ổn định, hắn sẽ ra tay một lần nữa!

Lần này, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay, và cũng sẽ không hy vọng gì vào con tin nữa. Hắn sẽ trực tiếp giết hết!

Bắt đầu từ những người thân yêu xung quanh Tần Dương, tất cả đều giết!

Hắn là cường giả có thực lực gần đạt tới trình độ của chí tôn hậu kỳ, trừ khi chí tôn hậu kỳ đỉnh phong ra mặt, ai có thể ngăn cản hắn?

Ai có thể bắt được hắn chứ?

Hắn muốn Tần Dương rơi vào vực thẳm của sự hối hận, khiến Tần Dương phát điên, muốn Tần Dương trơ mắt nhìn người thân bạn bè lần lượt chết đi!

Hắn chắc chắn sẽ hoàn trả lại gấp 100 lần nỗi sỉ nhục của ngày hôm nay!

Hắn muốn báo thù!

Sau khi hạ quyết tâm, hắn quay đầu định liều mạng chạy trốn tiếp, nhưng khi mới chạy được gần trăm mét thì bước chân của hắn chợt dừng lại.

Phía trước đang có một người phụ nữ lặng lẽ đứng nhìn về phía hắn, ánh mắt của bà ta đầy chế giễu và cười cợt, nó giống như ánh mắt của một người thợ săn đang nhìn thấy con mồi rơi vào bẫy.

Mai Lạc Y!

Trái tim của Mặt nạ quỷ bỗng trầm xuống, Mai Lạc Y là cường giả đỉnh phong. Mặt nạ quỷ là kẻ phụ trách ban chấp pháp của Niết Bàn, nên đương nhiên là hắn biết bà ta.

Mặt nạ quỷ lập tức quay người chạy trốn, nhưng hắn vừa di chuyển thì một sức ép nặng nề giống như ngọn núi đánh úp về phía sau lưng hắn.

"Bây giờ muốn chạy là có thể chạy sao?"



Tần Dương thấy những sát thủ bỏ chạy tán loạn, liền thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng cứu được con tin!

Tần Dương quay đầu thấy Hàn Thanh Thanh và những người khác đang trốn trong hành lang thì nói: "Không sao nữa rồi, đi ra đi."

Hàn Thanh Thanh nhanh chóng đi tới bên Tần Dương, lo âu nhìn những vết thương trên người Tần Dương: "Anh bị thương?"

Tần Dương thoáng nhìn qua vết thương của mình, không quan tâm mà khoát tay: "Chỉ là vết thương nhẹ thôi, không có vấn đề gì lớn đâu... em vẫn ổn chứ?"

Hàn Thanh Thanh lắc đầu: "Bọn em đều ổn, anh đi xử lý vết thương trước đi."

Tần Dương nhìn lướt qua mấy người phụ nữ,

Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại trên người Lois rồi nhẹ giọng nói: "Ông nội của cô đang ở trong bệnh viện, ông ấy đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm rồi."

Lois vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: "Vậy sao, thế thì tốt quá rồi."

Từ sau khi bị bắt đi, Lois vẫn luôn lo lắng cho ông nội mình. Vì khi họ bị bắt đi, Mặt nạ quỷ đã khiến Andy bị thương nặng, chưa biết sống chết ra sao. Bây giờ nghe Tần Dương nói vậy, thì cô lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tư Đồ Hương bước tới: "Để tôi băng bó cho anh."

"Được!"

Tư Đồ Hương vừa băng bó cho Tần Dương xong, thì Mai Lạc Y liền xách tên Mặt nạ quỷ đã hôn mê tiến đến.

Bà ta nhìn lướt qua mấy người phụ nữ phía sau Tần Dương, rồi mỉm cười: "Nhìn qua thì có vẻ đều ổn."

Tần Dương khách sáo nói: "Mai tiền bối, may mà ngài ra tay, nếu không tên này đã trốn thoát rồi."

Mai Lạc Y cười nói: "Tên này có thân phận thế nào?"

Tần Dương mỉm cười: "Hắn là trưởng ban chấp pháp của tổ chức Niết Bàn, có thể nói rằng hắn là nhân vật đứng thứ 2 của Niết Bàn, nếu có thể moi được thông tin từ miệng của hắn ta, thì có lẽ sẽ có thu hoạch rất lớn."

Mai Lạc Y kinh ngạc nói: "Một nhân vật quan trọng đấy, có vẻ như quyết tâm giết chết cậu của tổ chức Niết Bàn rất lớn."

Tần Dương cười khổ: "Đúng thế, trước đây tôi đã giết chết trưởng lão của chúng, sau này lại tiếp tục giết chết nhiều người của chúng như vậy. Điều này khiến chúng cảm thấy rất mất mặt, nên trưởng ban chấp pháp của Niết Bàn đã đích thân bố trí chuyện lần này. Giờ hắn đã bị bắt rồi, nên tôi e rằng lần tới nếu tổ chức Niết Bàn muốn giết tôi, thì thủ lĩnh Niết Bàn sẽ tự mình ra tay."

Mai Lạc Y cũng hơi đau đầu với vấn đề này. Vì dù sao, thủ lĩnh của Niết Bàn cũng là cường giả đỉnh phong, thân phận của hắn rất bí ẩn, không ai biết hắn là ai. Nếu hắn thực sự ra tay đối phó với Tần Dương, vậy thì Tần Dương rất khó đề phòng...

"Theo tôi thì sau này cậu vẫn cố gắng ở lại doanh trại quân đội đi, dù thủ lĩnh Niết Bàn có mạnh và gan lớn đến đâu đi chăng nữa, thì chung quy hắn cũng không dám đến đó để giết cậu."

Tần Dương lại nhìn sang Hàn Thanh Thanh và những người khác, rồi lo lắng nói: “Tôi có thể tạm tránh trong quân đội, nhưng tôi lo người của Niết Bàn sẽ hại người thân bạn bè xung quanh tôi. Lần này may mắn là tôi có thể cứu họ, nhưng nếu còn có lần sau..."

Trong một thời gian ngắn, Mai Lạc Y cũng không có cách giải quyết vấn đề này. Suy cho cùng thì đối phương là cường giả đỉnh phong, nếu hắn thực sự muốn giết người, thì dù có sắp xếp người bảo vệ cũng chẳng có tác dụng.

"Nếu thủ lĩnh của Niết Bàn tự mình ra tay, thì chắc chắn hắn chẳng thèm hại những người xung quanh cậu đâu, cậu không cần lo lắng về chuyện này..."
Bình Luận (0)
Comment