Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2382 - Chương 2393: Thân Phận Của Thủ Lĩnh Niết Bàn

Chương 2393: Thân phận của thủ lĩnh Niết Bàn
 

Hàn Thanh Thanh đi vào phòng tắm, trong phòng tắm nhanh chóng có tiếng nước vang lên.

Tần Dương đứng ở trong phòng ngủ, sắc mặt hơi phức tạp.

Xét cho cùng, vẫn ngả bài…

Tần Dương sửa sang lại tâm trạng một chút. Hắn đi ra cửa, đi đến phòng cho khách.

Giống như lời Hàn Thanh Thanh nói, tạm gác quan hệ của hắn với các cô ấy sang một bên. Lần này, các cô ấy rơi vào nguy hiểm đều bởi vì hắn, xem như là bị hắn liên lụy, hắn đi an ủi một chút cũng coi như đúng rồi.

Huống hồ, hiện tại trong lòng các cô ấy chắc cũng rất khó chịu và thấp thảm.

Tần Dương đi đến phòng của Trang Mộng Điệp, thì phát hiện Tiết Uyển Đồng cũng ở đó. Hai người ngồi ở mép giường, giống như đang nói chuyện phiếm. Vẻ mặt của cả hai đều có vài phần lo sợ bất an.

Nhìn thấy Tần Dương đi vào, Trang Mộng Điệp và Tiết Uyển Đồng cùng đứng lên, khẩn trương nhìn Tần Dương.

Tần Dương đi qua, giơ hai tay ôm lấy hai người.

“Hai ngày nay bị dọa rồi phải không?”

Được Tần Dương ôm như vậy, hai người vốn có tâm trạng kinh hoàng liền lập tức bình tĩnh lại.

Ở trong vòng tay của Tần Dương, cho dù có bao nhiêu nguy hiểm thì các cô ấy đều sẽ không sợ.

“Chúng em vẫn ổn, chỉ là lo lắng anh…”

Tần Dương mỉm cười an ủi: “Anh không sao, chỉ là liên lụy đến các em khiến anh rất áy náy.”

Trang Mộng Điệp nhẹ giọng nói: “Chúng em đều không sợ chết.”

“Ai lại không sợ chết chứ?”

Tần Dương vỗ lưng Trang Mộng Điệp: “Vì sự an toàn của các em, chỉ e là công việc của các em tạm thời phải ngừng lại…”

Trang Mộng Điểm không để ý, trả lời: “Những cái đó đều là chuyện nhỏ. Anh sắp xếp thế nào, chúng em đều sẽ làm như thế.”

Tiết Uyển Đồng ngẩng đầu, thấp thỏm hỏi: “Thanh Thanh nói thế nào. Cô ấy không mắng anh chứ?”

Trang Mộng Điệp cũng căng thẳng ngẩng đầu, khẩn trương nhìn Tần Dương, chờ hắn trả lời.

“Không sao, cô ấy chưa nói gì… Các em đừng lo lắng, không sao đâu.”

Trang Mộng Điệp nghi hoặc hỏi: “Thật sự chưa nói gì cả sao. Anh đừng giấu chúng em.”

Tần Dương nghĩ một chút, nói: “Cô ấy coi như không thấy… Đó là cô ấy nói.”

“Coi như không thấy sao?”

Trang Mộng Điệp và Tiết Uyển Đồng liếc nhìn nhau. Trong ánh mắt của hai người đầy nghi hoặc, nhưng hai người lập tức phục hồi lại tinh thần.

Ý của Hàn Thanh Thanh là mặc kệ.

Trong mắt hai người đều lộ ra vài phần vui mừng. Đây không phải chứng minh các cô ấy có thể tiếp tục duy trì quan hệ với Tần Dương sao?

……

Tần Dương an ủi mấy người phụ nữ xong thì cũng không ở nhà lâu. Hắn mang theo Lois và Tư Đồ Hương đến bệnh viện một chuyến để thăm Andy bị thương.

Quá trình bắt cóc mấy người phụ nữ diễn ra tương tự nhau. Điểm khác biệt là kẻ bắt cóc Tư Đồ Hương và Hàn Thanh Thanh lợi hại hơn mà thôi.

Andy bị thương rất nặng, nhưng đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, chỉ cần dưỡng một thời gian dài là khỏe.

Tần Dương nhanh chóng lại đến căn cứ tạm thời của các chiến sĩ Thâm Lam. Lần này, vì ứng cứu đám người Hàn Thanh Thanh bị bắt cóc, bên Thâm Lam đã phái ra tổ chiến đấu và tổ kỹ thuật hùng hậu, cùng với các loại vũ khí quân dụng cao cấp có thể tùy ý sử dụng, ví dụ như máy bay không người lái tiên tiến nhất.

Trên người Tần Dương thực sự không có bất kỳ máy truyền tín hiệu nào, nhưng trong máu của hắn lại bị tiêm vào một loại thực vật đặc thù. Loại thực vật này sẽ tỏa ra một làn sóng đặc biệt, chỉ có dùng dụng cụ đặc biệt mới có thể cảm ứng được. Máy dò tín hiệu bình thường hoàn toàn không thể phát hiện được.

Vì lý do này, nên mặc dù nhìn có vẻ Tần Dương chỉ có một mình, nhưng trên thực tế, hắn luôn trong sự giám sát. Không chỉ trên bầu trời có máy bay không người lái đang theo dõi, phía sau xa xa còn có cao thủ do Mai Lạc Y dẫn đầu cũng đang theo dõi. Tần Dương đã ước định với bọn họ tín hiệu ra tay là tiếng nổ đầu tiên!

Ngay khi tiếng nổ đầu tiên xảy ra, Tần Dương sẽ mạnh mẽ cứu người, sau đó hắn nhất định sẽ bị tấn công mạnh mẽ. Với thực lực của hắn, chắc chắn sẽ không thể chống đỡ được lâu, vì vậy hắn cần chi viện kịp thời.

Chi viện từ bầu trời và trên mặt đất.

May mà tất cả đều rất kịp thời, tất cả cũng rất thuận lợi.

“Đến rồi, vậy chúng ta nhanh chóng bắt đầu đi. Nói không chừng còn có cá lọt lưới đấy. Hơn nữa, những người đó nhất định còn có người trợ giúp. Trong lòng Mặt Nạ Quỷ nhất định biết không ít bí mật.”

“Được.”

Tần Dương nhanh chóng trải qua một cuộc thẩm vấn. Những người này đều là người của Cục Thi hành án, biết không ít chuyện.

Thực lực của Mặt Nạ Quỷ mạnh nhất, sức mạnh tinh thần cao nhất, sức mạnh ý chí cũng mạnh nhất. Tần Dương mất rất nhiều thời gian đánh hạ anh ta, nhưng thu hoạch cũng vô cùng nhiều!

Vị trí căn cứ bí mật của Niết Bàn, thân phận của rất nhiều trưởng lão của Niết Bàn, thân phận của rất nhiều người quản lý công việc… cùng với thân phận của thủ lĩnh Niết Bàn!

Shawn Johnson

Thiên tài tu hành của nước Mỹ, hơn bốn mươi năm trước biến mất trong một vụ tai nạn tàu. Từ đó, biến mất khỏi thế giới. Thoạt đầu, mọi người đều cho rằng ông ta đã chết rồi, nhưng lại không ngờ vụ tai nạn tàu đó do chính Shawn lên kế hoạch và thực hiện, mục đích chỉ là giả chết thoát thân mà thôi.

Tin tức có được từ Mặt Nạ Quỷ quá quan trọng. Tần Dươn và những người khác lập tức báo cáo lại cho Bạch Phá Quân.

Một cuộc hành quân lớn nhưng thầm lặng và quy mô lớn được tiến hành cùng lúc trên khắp thế giới. Nhiều căn cứ bí mật của Niết Bàn đã bị phá hủy, ba trưởng lão và năm người quản lý công việc bị bắt, vô số thành viên của Niết Bàn cũng bị bắt!

Đây là đòn chí mạng tập trung sức mạnh của toàn bộ liên minh Thâm Lam. Đáng tiếc rằng, trong liên minh Thâm Lam có rất nhiều nội gián của Niết Bàn, nên nhiều nhân vật quan trọng được thông báo tạm thời nên tất cả đều trốn thoát, sau đó, tất cả đã lập tức trốn đi hết.

Trong thời gian một ngày, Niết Bàn tổn thất nghiêm trọng. Hơn nữa, càng ngày càng nhiều thành viên Niết Bàn sa lưới, ngày càng nhiều tin tức bị bại lộ. Sự tổn thất của Niết Bàn đang không ngừng gia tăng.

Trưởng lão Niết Bàn cũng được, người quản lý chuyện cũng được, phần lớn đều là người có thân phận ở bên ngoài, hơn nữa, thân phận còn không thấp. Bọn họ vận dụng thân phận bên ngoài để yểm trợ cho thân phận ngầm của mình.

“Tần Dương, lần này cậu lập công lớn rồi!”

Mai Lạc Y ngồi trên sô pha, buông điện thoại trong tay xuống, mỉm cười nói: “Hiện tại, Niết Bàn bị thương nặng, chỉ e là không còn tinh lực tìm cậu báo thù nữa.”

Tần Dương cười khổ: “Nhưng cũng có khả năng thủ lĩnh Niết Bàn Shawn sẽ nổi điên hơn, tự mình tới giết tôi để xả giận!”

Mai Lạc Y thở dài: “Tuy khả năng này không lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể. Xét cho cùng, dã thú bị thương rồi nổi điên cũng là đáng sợ nhất. Lúc này, thậm chí cũng không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán.”

Tần Dương gật đầu: “Đúng vậy, tôi phải sắp xếp cho người bên cạnh tôi trốn đi một thời gian mới được. Còn tôi sẽ dứt khoát trốn trong doanh trại, chờ khoảng thời gian nổi bật này qua đi rồi nói tiếp.”

Sắc mặt Mai Lạc Y có hơi phức tạp: “Mọi người đều đang đoán rốt cuộc thủ lĩnh Niết Bàn là ai, nhưng đoán đi đoán lại, lại chưa từng đoán là Shawn… Ai lại sẽ đi nghi ngờ một người đã chết vào mấy chục năm trước chứ?”

Tần Dương nhìn Mai Lạc Y, hắn hơi tò mò hỏi: “Tiền bối Mai, tính thời gian thì Shawn là thiên tài cùng thời với tiền bối Mai đúng không? Hai người đã từng đánh qua chưa?”

Mai Lạc Y thở dài một hơi, trong mắt lộ ra vài phần hồi ức: “Đúng vậy, cùng thời. Tôi từng giao đấu với ông ta một lần, đã từng cảm thán vì cái chết của ông ta, nhưng lại không ngờ ông ta lại trở thành thủ lĩnh Niết Bàn…”
Bình Luận (0)
Comment