Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2404 - Chương 2414: Trận Chiến Này Không Thua Được Đâu!

Chương 2414: Trận chiến này không thua được đâu!
 

Mặc dù những cuộc tấn công điên cuồng của người Nossa khiến cả thế giới hoảng sợ nhưng lại không hoàn toàn đánh sập được tất cả mọi người.

Thảm họa khiến rất nhiều người gục ngã, bỏ chạy tán loạn, nhưng cũng có nhiều người đã đứng lên, lội ngược dòng, chuẩn bị dùng bản thân mình để tham gia vào phòng tuyến vững chắc, dùng sinh mệnh của mình để bảo vệ tổ quốc chung.

Kể từ khi phim tuyên truyền của Tần Dương và các tuyên truyền về trưng binh khác ra mắt, đã có rất nhiều người đăng ký gia nhập quân đội. Sau khi người Nossa tấn công các thành phố lớn và gây ra sự hoảng loạn trên toàn thế giới, thì đã có một hàng dài người xếp hàng trong văn phòng tuyển binh.

Đội ngũ chia làm hai bên. Bên trái là người thường, bên phải là người tu hành. Sau khi bọn họ gia nhập quân đội, sẽ gia nhập đội quân khác nhau, gánh vác chức trách khác nhau.

Tình hình hiện nay không chỉ đòi hỏi những người lính trên chiến trường mà còn cần một lượng lớn binh lính ở khắp mọi nơi trên đất nước. Cần có người ở khắp mọi nơi để duy trì trật tự xã hội, trợ giúp dân thường, giải cứu các thành phố bị tấn công…

Vương Cương đứng ở đội ngũ người tu hành, trầm mặc, nghe hai người đàn ông trung niên phía trước đang nói chuyện.

“Có phải sau khi chúng ta nhập ngũ thì sẽ lập tức phải đi ra chiến trường không?”

“Tất nhiên là không. Hiện tại, chúng ta biết quá ít về người Nossa. Nếu trực tiếp ra chiến trường thì những người trong chúng ta sẽ bị thương vong nặng nề. Tôi đã hỏi qua rồi. Chúng ta sẽ tiến hành một khóa huấn luyện ngắn hạn trước để chúng ta biết về người Nossa, biết phương pháp chiến đấu, quen với việc sử dụng các loại vũ khí. Sau khi hiểu những điều này, huấn luyện xong, thì mới có thể ra chiến trường theo từng đợt...”

“Ồ, như vậy à, vậy thì tốt. Tôi còn đang lo lắng sẽ trực tiếp bị đi bổ sung. Chẳng phải là nói Nossa Hắc Giáp có thực lực thấp nhất trong người Nossa gần tương đương với người tu hành thực lực Siêu Phàm sao. Thực lực của tôi như vậy, nếu là đối phương, thì ước chừng hai chiêu sẽ bị quét sạch rồi.”

“Anh nghĩ nhiều rồi. Làm sao anh được phép một mình đối mặt với những người Nossa chứ? Tất cả đều hành động theo nhóm, giống như tiểu đội Kỳ Tích trong phim tuyên truyền kia. Vài người một đội, đội sẽ chiến đấu cùng nhau. Đội trưởng nhất định sẽ là thực lực Siêu Phàm trở lên, cùng với sự tăng sức mạnh của chiến giáp. Một đội nhỏ hỗ trợ lẫn nhau, đối phó với hai ba Nossa Hắc Giáo chắc là không có vấn đề gì.”

“Vậy chúng ta lại tạo thành tiểu đội chiến đấu nữa sao?”

“Tất nhiên là không. Những người như chúng ta chỉ là tân binh trong quân đội. Anh đã bao giờ thấy cho cả một đội quân tân binh ra chiến trường chưa? Vậy thì chúng ta sẽ bị đánh tan trong một lần đụng độ. Tất cả chúng ta đều là những người bổ sung cho những tiểu đội đó. Thành viên của tiểu đội cũ sẽ dẫn dắt những thành viên mới như chúng ta. Có thể sau một vài trận chiến, sau khi chúng ta đã có thể thuần thục giết người Nossa rồi, thì chúng ta mới chính là những chiến sĩ kỳ cựu. Đến lúc đó, chúng ta sẽ quay lại và dẫn dắt những chiến sĩ mới.”

“Như vậy à, vậy thì tốt rồi. Cuối cùng tôi cũng có chút tự tin. Tuy rằng, tôi đã quyết định nhập ngũ, nhưng trong lòng tôi cũng không có chút tự tin nào.”

“Đất nước sẽ không để chúng ta hy sinh vô tội. Trước khi, tất cả đều dùng đao thật súng thật để chống lại người Nossa. Hiện giờ, họ đã nghiên cứu phát minh ra bom để chống lại người Nossa Hắc Giáp, việc giết người Nossa đã dễ dàng hơn nhiều rồi. Nếu không, thì chiến trường đã sụp đổ từ lâu.”

“Tôi cũng không nghĩ tới chuyện lập công gì đó, tôi chỉ muốn hung hăng giết mấy người Nossa thôi, mẹ nó, làm hại cuộc sống bình yên của chúng ta……”

“Ha ha, chỉ cần anh có thể giết người Nossa, thì anh sẽ có quân công, có thể trao đổi một số thứ tốt, còn có thể trực tiếp thăng thực lực lên, còn có thể đạt được quân hàm. Tóm lại, chỉ cần có thể giết người Nossa ở trên chiến trường, thì cái gì cũng sẽ có. Nếu một ngày kia đánh bại người Nossa, thì chúng ta chính là công thần lớn. Tôi tham hơn anh một chút, muốn giết người Nossa, cũng muốn tranh quân công, tôi còn đang trông cậy vào đó để thay đổi vận mệnh đây.”

“Ài, tình hình nhà cậu thế nào. Mấy năm trước, tôi đã ly hôn rồi, dù sao thì hiện tại tôi cũng lẻ loi một mình, cho dù chết trận, thì cũng không liên lụy gì, dù gì thì cũng coi như là liệt sĩ. Nghe nói bên quốc gia sẽ có rất nhiều quan tâm đối với liệt sĩ, tôi ngược lại cũng không lo lắng gì ……”

“Tôi ngược lại có vợ có con rồi, nhưng tình hình trước mắt này, tâm lý bứt rứt. Dù sao thì tôi cũng nghĩ thông suốt rồi. Nếu thật sự để cho lũ kia chiếm được Trái Đất, thì chúng ta cũng không có ngày lành. Chút thực lực ấy của chúng ta chỉ giống như giết gà trong mắt người ta. Thừa dịp hiện tại người của đối phương không nhiều lắm, thì mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, nói không chừng còn có thể thắng.”

“Đúng vậy, đua một phen, có lẽ còn có thể thắng, năm bè bảy mảng, đó chính là con đường chết!”

Vương Cương đứng ở sau lưng hai người cẩn thận nghe. Anh ta nghe xong nửa ngày, cuối cùng không nhịn được ngắt lời, hỏi: “Hai vị đại ca, các anh đều là thực lực Đại Thành cảnh sao, vậy các anh biết dưới Đại Thành sẽ được sắp xếp thế nào không, sẽ ra tiền tuyến sao?”

Hai người đàn ông quay đầu lại, cười nói với Vương Cương đứng ở phía trước: “Người anh em, thực lực của cậu là gì?”

Vương Cương có chút ngượng ngùng trả lời: “Tiểu Thành cảnh, tôi chỉ là một người tu chơi chơi thôi……”

Người đàn ông cười: “Lúc này, ai cũng hữu dụng, chỉ cần có thể đứng ra thì đều là dũng sĩ. Cho dù là người thường, thì cũng đều có thể có tác dụng, càng đừng nói người tu hành. Cho dù cậu không chính diện lên chiến trường đánh bừa, nhưng nhất định cũng có nơi khác, phân công không giống nhau mà thôi, nhưng chỗ nào cũng là chiến đấu.”

Vương Cương gật đầu: “Tôi cảm thấy vừa rồi anh nói rất đúng, chính là tâm lý bứt rứt, liền muốn xử lý mấy người Nossa!”

Sắc mặt của người đàn ông có vài phần tự hào, chỉ đội ngũ rất dài đang xếp hàng: “Tuy rằng hiện tại thế cục rất ác liệt, nhưng tôi tin tưởng vững chắc cuối cùng thắng lợi nhất định thuộc về con người chúng ta. Chúng ta chính là địa chủ của nơi này, chúng ta có chục tỷ dân cư, đừng nói người tu hành, cho dù là người thường, thì chỉ cần chúng ta dám đứng lên, cho dù một trăm người, năm trăm người, liều xử lý từng người bọn họ. Chúng ta cũng tuyệt đối sẽ là người thắng cuối cùng!”

“Cho dù thật sự không được nữa, thì chúng ta còn có vũ khí hạt nhân nữa. Mẹ nó, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán (*), mọi người cùng nhau chơi xong, dù sao bọn họ tuyệt đối không có khả năng thắng được. Bọn họ không cho chúng ta sống, thì chúng ta làm cho bọn họ cũng không sống được!”

(*) nhất phách lưỡng tán: là câu thành ngữ có nghĩa đen là một đập vỡ đôi, một phát chặt đứt.

Vương Cương chà xát tay, chỉ cảm thấy một dòng nhiệt huyết dâng lên trong lòng: “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy, chỉ cần chúng ta không sợ, xử lý bọn chó má đó, tôi cũng không tin còn không làm chết một chiếc phi thuyền của bọn họ!”

Người đàn ông trung niên cười ha ha: “Đúng vậy, xử lý bọn họ là được rồi! Nói không chừng còn có thể làm anh hùng, cuối cùng vinh quang trở về ấy chứ!”

Vương Cương nhếch miệng cười: “Tôi ngược lại không nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn cống hiến một chút sức lực. Vợ con tôi còn chờ tôi, chỉ cần có thể thắng, chỉ cần có thể bình an trở về, tôi đã thỏa mãn rồi!”

Người đàn ông trung niên thuận miệng hỏi: “Con trai tôi 17 tuổi, đã là nam tử hán, cho dù tôi xảy ra chuyện gì, thì nó cũng có thể chống đỡ được gánh nặng cuộc sống. Con cậu mấy tuổi, gái hay trai?”

Vương Cương nghĩ đến đứa con gái ngoan ngoãn của mình, tâm trạng bỗng nhiên trở nên ấm áp vài phần: “Con gái, mới một tuổi……”

“Mới một tuổi, vậy có lẽ còn chưa học được tiếng gọi cha……”

Người đàn ông trung niên cảm thán một câu, vỗ vỗ bả vai Vương Cương: “Yên tâm, có những người như chúng ta ở đây, thì trận chiến này không thua được đâu!”
Bình Luận (0)
Comment