Chương 2418: Vậy mà được thăng chức?
Sự nghi ngờ của Tần Dương không kéo dài được bao lâu, bởi vì kẻ chiến thắng quay người sang, lần thứ hai giơ đại kiếm trong tay lên, nhắm vào Tần Dương, vung mũi kiếm khiêu khích.
Tôi thắng, các người có phục không?
Không phục thì xông lên!
Ngay khi xác định được thân phận kẻ thắng, Nossa Hoàng phương và Nossa Hắc giáp phía đối diện cổ vũ ầm ĩ. Nossa Hoàng phương đó làm một động tác hướng về phía này.
Mặc dù Tần Dương không hiểu ý nghĩa của động tác này, nhưng dùng đầu ngón chân để đoán cũng biết không phải ý tốt gì.
Nossa Hoàng phương dẫn người đến gây chuyện (A) thấy đối phương (B) khiêu khích mình như vậy, giận sôi lên. Dù sao hắn là kẻ dẫn người đến gây chuyện trước, giờ lại bị đối phương đánh phủ đầu, không phải là một tát vào mặt anh ta sao?
Nossa Hoàng phương A rút chiến đao của mình ra, múa may một chút về phía đám Tần Dương và nói với giọng điệu dữ tợn. Chắc anh ta đang mắng đám Tần Dương thua làm anh ta mất mặt.
Tần Dương nhìn chiến đao ánh vàng của anh ta, thầm nghĩ, chẳng lẽ tên này bị thua nên tức giận đến mức muốn giết người?
Hằn là sẽ không, dù sao đang chiến tranh với loài người, mỗi một binh lính đều quý giá, cho dù là chết thì cũng nên chết trên chiến trường.
Sau khi Nossa Hoàng phương A la mắng xong, một Nossa Hắc giáp khác rút đại kiếm của mình ra, nghênh chiến với kẻ vừa thắng.
Đừng có thua!
Trong lòng Tần Dương lặng lẽ thắp nến cho Nossa Hắc giáp, đại ca của các người thua một trận đã sắp điên rồi, nếu giờ lại thua thêm một ván, anh ta có lẽ sẽ cuồng nộ mất.
Cho dù không giết người, anh ta tính sổ với ai không phải quá đơn giản?
Anh ta bắt kẻ đó phải chết cũng quá dễ.
Tần Dương nhìn chiến trường đầy mong đợi, nhưng kẻ mới đi lên này không được việc y như tên trước, rất nhanh lại bị đánh bại.
Nossa Hoàng phương A đã tức điên, anh ta đá một cú vào Nossa Hắc giáp đứng cạnh mình, hơn nữa tư thế của anh ta dường như hướng về phía anh.
Tần Dương thấy Nossa Hoàng phương A đã tức điên lên, trong lòng thầm nghĩ, nếu anh ta giận chó đánh mèo với đám đàn em thì mình và những người khác có lẽ phải chịu trừng phạt, vậy thì khả năng mình bị bại lộ sẽ cao hơn. Nếu mình có thể giúp anh ta đánh bại người đối diện, giành lại thể diện cho anh ta, liệu có được thưởng cái gì không?
Haiz, ngôn ngữ không thông là một vấn đề lớn!
Tần Dương quyết định đánh cược một lần, trước khi Nossa Hoàng phương A đi tới, Tần Dương tiến lên một bước, sau đó rút đại kiếm phía sau ra.
Nossa Hoàng phương A thấy lại có người đứng ra tiếp chiến nên dừng bước.
Tần Dương sợ tên kia hỏi anh gì đó anh lại không trả lời được, vì vậy mới bước ra hai bước, liền trực tiếp chạy đi chiến đấu.
Tần Dương điều khiển Nossa Hắc giáp chiến đấu vốn đã rất thành thạo, hơn nữa sau khi anh quen với chế độ điều khiển, sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh mẽ của anh lập tức thể hiện uy lực, Nossa Hắc giáp anh điều khiển mạnh hơn Nossa Hắc giáp bình thường rất nhiều!
Phản ứng nhanh nhẹn hơn, hành động lưu loát hơn, tấn công dữ dội hơn, phòng thủ chắc chắn hơn, đương nhiên Hắc giáp là ưu điểm nhưng đồng thời cũng là nhược điểm vì nó hạn chế phát huy của Tần Dương.
Hắc giáp rất cứng, đại kiếm cũng rất cứng, nhưng sự cứng rắn có giới hạn nhất định, hơn nữa sự cứng rắn và sắc bén này đổi được bằng cách bỏ đi tính linh hoạt.
Dù cho Tần Dương không dùng kiếm Thanh Diệt mà dùng chiến đao quân đội định chế, anh vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt Nossa Hắc giáp. Nhưng nếu Tần Dương thao tác Hắc giáp, dùng Hắc giáp đánh bại Hoàng phương sẽ vô cùng khó. Cơ bản là không thể, bởi vì vũ khí chênh lệch quá nhiều. Nếu thật sự đánh nhau, Tần Dương chỉ có thể lựa chọn chạy trốn. Nếu thay đại kiếm thành kiếm Thanh Diệt, tình huống sẽ khác hoàn toàn.
Tần Dương giữ lại vài phần thực lực, không dám biểu hiện ra quá nhiều, dây dưa mấy phút anh mới tìm cơ hội đẩy ngã đối phương, giành được thắng lợi.
Tần Dương đứng lên, bắt chước tư thế sau khi chiến thắng của đối thủ, giơ đại kiếm trong tay lên vung về phía đối diện, tràn ngập mùi vị khiêu khích.
Giọng Nossa Hoàng phương A lập tức đầy phấn khích và vui sướng, anh ta nói to với Nossa Hoàng phương B đang ngồi đối diện điều gì đó, chắc hẳn là đang chém gió, khoe khoang thắng lợi của mình.
Một Nossa Hắc giáp khác từ bên kia đi ra. Tần Dương không cho tên đó mặt mũi, dây dưa mấy phút đồng hồ liền đánh gục. Sau đó tên thứ ba đi ra, Tần Dương lại thắng!
Nossa Hoàng phương A vui vẻ nói gì đó, Nossa Hắc giáp đi cùng Tần Dương cũng đều sôi nổi. Ngược lại, Nossa Hắc giáp đối diện không còn sôi nổi và hưng phấn như trước, một đám im phăng phắc, đứng đó như đống cọc gỗ.
Lần này Nossa Hoàng phương B không còn tinh thần cãi nhau với Nossa Hoàng phương A nữa, qua lại mấy câu, anh ta thở hồng hộc dẫn cả đội rời đi, hiển nhiên không muốn đấu tiếp.
Nossa Hoàng phương A sải bước đi tới trước mặt Tần Dương, vươn tay vỗ lên vai Hắc giáp của Tần Dương, lẩm bẩm gì đó.
Tần Dương lập tức căng thẳng, bỏ đại kiếm trở lại vào lưng, giơ ngón tay phải chỉ vào vị trí cổ mình, sau đó lắc lắc hai tay rồi giơ tay chào theo nghi thức quân đội.
Chiến đấu với người Nossa lâu như vậy, mặc dù ngôn ngữ vẫn chưa được giải mã hoàn toàn, nhưng mọi người đều thấy không biết bao nhiêu lần nghi thức chào trong quân đội của bọn họ.
Nossa Hoàng phương A nói thêm vài câu, sau đó mở một chiếc hộp trên thắt lưng và lấy ra một cái huy hiệu màu xanh lam.
Tần Dương nhìn thoáng qua, lập tức kinh ngạc.
Đây không phải là huy hiệu của Nossa Lam lăng sao?
Muốn làm gì đây?
Nossa Hoàng phương A nói vài câu, sau đó duỗi tay ra, trực tiếp đặt huy hiệu Lam lăng vào vị trí trước ngực anh, ban đầu là chỗ lõm màu đen, bây giờ huy hiệu Lam lăng được đặt vào chỗ đó.
Nossa Hoàng phương A làm xong, vỗ vai Tần Dương một cái rồi lùi lại.
Tần Dương mặc Hắc giáp trợn to hai mắt, anh được thăng chức?
Liều mạng trên chiến trường mà không được bất kì cái gì, nhưng giúp anh ta ta đánh bại vài đối thủ, thể hiện thực lực của mình, liền được thăng chức?
Tần Dương không thể mở miệng, chỉ có thể chào quân lễ thêm một lần để bày tỏ lòng biết ơn.
Vừa rồi Nossa Hoàng phương A không nói gì về việc mình chào, hiển nhiên là anh không mắc lỗi, vậy thì lại làm một lần, dùng hành động thay cho lời nói.
Nossa Hoàng phương A cười the thé vài tiếng, nói hai câu gì đó, sau đó vẫy vẫy tay với Tần Dương ra hiệu cho Tần Dương trở về đội, sau đó dẫn đầu bước đi.
Tần Dương yên lặng trở về đội, đi theo sau Nossa Hoàng phương, ngực toàn mồ hôi lạnh.
Cuối cùng cũng lừa được!
Có điều không biết vừa rồi anh ta nói gì với anh...
Anh đến đây thực hiện nhiệm vụ đánh bom chiến hạm, không ngờ làm nội gián lại không hiểu ra sao được thăng chức?