Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2414 - Chương 2424: Gấp Đôi Khả Năng Kích Hoạt Kíp Nổ!

Chương 2424: Gấp đôi khả năng kích hoạt kíp nổ!
 

Tần Dương lại tiếp tục đi về phía thang máy, tên lính gác cửa nói gì đó với Tần Dương.

Tần Dương lắc đầu, sau đó chỉ chiếc rương mình mang theo, không nói gì mà nhanh chóng giơ viên tinh thạch ra.

Tên lính gác nhận lấy viên tinh thạch, cũng không nói gì mà đặt viên tinh thạch lên máy theo dõi.

Trái tim Tần Dương như nhảy lên cổ, bởi vì hắn không biết kết quả tiếp theo sẽ như thế nào.

May mà thiết bị chuyển sang màu xanh, biểu hiện việc xác minh thân phận đã được hoàn thành.

Tên lính canh trả viên tinh thạch cho Tần Dương, lại nói thêm câu gì đó. Tần Dương không đáp lại, nhận viên linh thạch rồi xách rương vào trong.

Lính canh nhìn theo bóng lưng của Tần Dương, quay đầu nói với tên lính canh cùng câu gì đó, sau đó về vị trí của mình.

Toàn bộ quá trình không có bất cứ xung đột nào, không có đao kiếm, nhưng trong lòng Tần Dương vô cùng căng thẳng. Chờ đến khi hắn thông qua thì mới phát hiện mình căng thẳng đến mức sau lưng toàn là mồ hôi.

Tần Dương xách đồ đi vào thang máy, quan sát một chút. Thang máy này cũng không khác thang máy của con người là mấy, Tần Dương ấn mũi tên đi lên.

Thang máy nhanh chóng chuyển động, từ từ hạ xuống, sau đó mở ra trước mặt Tần Dương.

Tần Dương bước vào, bên trong cũng có một hàng nút, tất cả đều là chữ Nossa, Tần Dương không hiểu gì. Hắn do dự một chút rồi ấn hai nút ở giữa.

Thang máy bắt đầu di chuyển, Tần Dương âm thầm tính toán độ cao.

Đây là thang máy có tốc độ nhanh nhất mà Tần Dương từng đi, nhanh đến mức hắn có cảm giác như mình đang đi tàu cao tốc, chỉ chớp mắt mà mọi thứ bên ngoài đã trở nên bé xíu.

Thang máy dừng lại, Tần Dương đánh giá khoảng cách một chút chứ chưa vội ra ngoài.

Thang máy lại tiếp tục đi lên, chờ khi dừng hẳn, Tần Dương xách đồ ra ngoài. Bên ngoài là một nơi không có trên bản đồ, nên Tần Dương cũng không biết.

Tần Dương ước tính bây giờ mình đã cách mặt đất hàng ngàn mét, độ cao này rất thích hợp để kích nổ.

Hắn không có ý định đi tìm kho năng lượng, dù sao thì hắn cũng không biết chữ của người Nossa, không biết trên thang máy ghi những gì. Hắn đi đến bước này mà không bị bại lộ đã là may mắn lắm rồi, chỉ cần thuận lợi kích hoạt kíp nổ của đầu đạn hạt nhân thì tình hình sẽ có những thay đổi rất lớn.

Tần Dương ôm rương đi vòng qua hành lang khoảng hai trăm mét, nhìn thấy một ngã ba thì rẽ vào.

Đi được một đoạn thì nhìn thấy một cánh cửa ki loại đóng kín, hiệu quả cách âm của cánh cửa này tốt vô cùng, Tần Dương không nghe được tiếng động gì bên trong, cũng không biết căn phòng đó lớn hay nhỏ, có bao nhiêu người Nossa.

Hoàn toàn không biết gì cả.

Tần Dương quyết định đánh cược vận may.

Đường rẽ vào đây cũng không rộng, dựa theo kiến trúc của người trái đất thì những con đường như thế này sẽ dẫn đến những phòng như phòng chứa đồ hoặc là phòng vệ sinh, tóm lại là những phòng không có quá nhiều người.

Tần Dương chọn một gian, chuẩn bị thử vận may của mình.

Tần Dương giơ tay lên gõ vài cái, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Không có phản ứng!

Trong lòng Tần Dương rất vui vẻ, lại gõ thêm lần thứ hai, vẫn không có phản ứng.

Không có người!

Tần Dương cởi hắc giáp, cầm kiếm Thanh Diệt chuẩn bị mở cửa.

Trước đó Tần Dương đã nghiên cứu cẩn thận gian phòng của Nossa hoàng phương, biết rõ cấu tạo của cánh cửa này, cũng tìm được nơi yếu nhất có thể đột nhập.

Kiếm Thanh Diệt mang theo khí thế mạnh mẽ, dễ dàng cắt xuyên qua bức tường kim loại, tạo thành một lỗ hổng để Tần Dương có thể chui vào.

Tần Dương chú ý lắng nghe, không có động tĩnh gì. Hắn nhanh chóng chui vào bên trong, ấn nút mở đèn.

Tần Dương không đoán sai.

Căn phòng này không có người, cũng không phải phòng làm việc hay gì cả. Đây là một phòng chứa rất nhiều thứ lộn xộn, có vẻ là phòng chứa đồ.

Tần Dương thở phào một hơi, những nơi như thế này là tốt nhất, bình thường sẽ không có ai đến phòng này, cho dù đến cũng chỉ cầm đồ vật đi chứ không ở lại lâu. Hắn giấu đầu đạn hạt nhân ở đây, sau đó kích hoạt kíp nổ là an toàn nhất. Chỉ là vết cắt trên cửa kia phải được sửa lại, nếu không tự nhiên có một lỗ thủng to như vậy ở cửa, tên Nossa nào đi qua cũng sẽ biết nơi này có vấn đề.

Tần Dương mở cửa mang hắc giáp vào phòng, sau đó đóng cửa lại, nhanh chóng sửa lại cánh cửa, dùng hai thanh thép chèn lại. Mặc dù làm thế không chắc chắn lắm nhưng cũng có thể đánh lừa được.

Sau khi sửa xong cửa, Tần Dương bắt đầu tìm nơi thích hợp để đặt kíp nổ.

Trước mắt Tần Dương là một loạt các ngăn tủ.

Tần Dương đi tới, mở các ngăn tủ ra. Bên trong bày biện không ít đồ, Tần Dương nhìn qua một chút, cảm thấy nơi này khá phù hợp, thế là bỏ hết những đồ trong tủ ra rồi lôi đầu đạn hạt nhân và thiết bị phát xạ ra ngoài.

Sau khi lắp xong máy phát xạ, Tần Dương cẩn thận đặt đầu đạn lên trên.

Máy phát xạ thực ra là một ngòi kích nổ đơn giản. Đầu đạn hạt nhân không phải lựu đạn thông thường, không phải kéo một cái là nổ được ngay mà phải cần có môi trường kích nổ chuyên nghiệp.

Loài người sau khi phát minh ra đạn hạt nhân thì cũng nghiên cứu về đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ. Đầu đạn nhỏ nhất chỉ khoảng mấy chục kilogam, khi dùng máy phát xạ thì tầm bắn được khoảng hai cây số, khoảng cách này có thể nói là ngay cả người đặt máy phát xạ cũng không chạy được. Bây giờ công nghệ càng thêm phát triển, uy lực của đầu đạn hạt nhân mini càng thêm khủng khiếp, đồng thời thiết bị kích nổ cũng hoàn thiện hơn. Ví dụ như đầu đạn mà Tần Dương mang theo có hai chế độ kích nổ, một cái là đụng vào sẽ nổ ngay, một cái là cố định thời gian.

Thực ra vẫn còn chế độ thứ ba, đó là kích hoạt phát nổ từ xa. Tuy nhiên, sau khi cân nhắc đến khả năng giải trừ thiết bị điện tử của khu vực cấm của Nossa thì chế độ này hoàn toàn không đáng tin, thế nên cũng bị loại bỏ.

Tần Dương cẩn thận cài đặt thời gian phát nổ, mười hai giờ. Sau đó, hắn rút một sợi dây kim loại mỏng nhưng rất cứng rắn ra, cẩn thận buộc vào tay nắm của cánh tủ.

Chỉ cần có người mở cánh tủ này thì dây kim loại sẽ kích hoạt chế độ cảm ứng, nhanh chóng nổ tung.

Sử dụng cả chế độ hẹn giờ và chế độ đụng vào là nổ, càng thêm bảo đảm hơn!
Bình Luận (0)
Comment