Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2415 - Chương 2425: Bại Lộ!

Chương 2425: Bại lộ!
 

Tần Dương nhẹ nhàng đóng cửa tủ, thở phào một hơi.

Dây dẫn chế độ đụng vào là nổ đã được kéo căng, chỉ cần mạnh tay một chút thì cả người Tần Dương sẽ hóa thành tro bụi!

Nhiệt độ cao hàng trăm triệu độ của đầu đạn hạt nhân sẽ khiến Tần Dương tan biến ngay lập tức.

Hắn vươn tay lau mồ hôi trên trán, vừa rồi hắn vô cùng căng thẳng. Mặc dù Tần Dương từng chấp hành không ít nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tự tay lắp đặt và kích nổ đầu đạn hạt nhân.

Tần Dương đứng trước cánh tủ, suy nghĩ lại thao tác vừa rồi, xác nhận không có sai sót nào thì mới cẩn thận chuyển mấy đồ đặt trước tủ để che giấu.

Sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện, Tần Dương mặc lại hắc giáp, sau đó xách rương đi ra ngoài.

Đóng cửa lại như cũ, Tần Dương quay đầu nhìn lại một lần, sau đó bước đi.

Tần Dương vừa đi được khoảng hơn mười mét thì một căn phòng bên phải đột nhiên mở ra, hai tên Nossa hoàng phương bước ra ngoài.

Hai tên này đang nói chuyện, nhìn thấy Tần Dương thì dừng bước.

Trái tim Tần Dương đập bình bịch, lập tức dừng bước. Dù sao thì lối đi cũng không quá rộng, hai tên Nossa hoàng phương đang đứng phía trước, Tần Dương không đi qua được.

Hai tên Nossa hoàng phương nhanh chóng nhìn thấy Tần Dương, Tần Dương vội vàng chào hỏi một cái.

Hai tên này nhìn Tần Dương, cũng không nghi ngờ gì, bởi vì bọn chúng biết ở đây có một phòng chứa đồ. Tên Nossa lam lăng trước mặt chắc chắn là một tên nhân viên sửa chữa, đi vào phòng lấy đồ là chuyện bình thường.

Hai tên Nossa hoàng phương gật đầu một cái coi như đáp lại, sau đó đi ra ngoài.

Tần Dương cảm thấy trái tim mình đập nhanh đến mức suýt nữa đã văng ra ngoài, thực sự vô cùng kích thích!

Ở đây có một dãy phòng nhưng chỉ có một phòng chứa đồ thôi, nếu như vừa rồi Tần Dương không chọn trúng căn phòng chứa đồ mà chọn phải căn phòng của hai tên Nossa hoàng phương kia thì...

May mà không chọn trúng, may mà cửa cách âm tốt, may mà trong phòng chứa đồ không có ai, cũng may mà vừa rồi đối phương không đi ra ngoài... Nếu không thì chắc chắn hắn sẽ bị bại lộ, chỉ có thể tự phát nổ, lấy thân báo quốc...

Tần Dương âm thầm cảm thấy may mắn, đồng thời cũng chậm rãi đi đằng sau hai tên Nossa hoàng phương, nhìn thấy hai tên này đi về phía bên trái thì mới âm thầm thở phào đi về phía thang máy ở bên phải.

Kíp nổ của đầu đạn hạt nhân chắc không có vấn đề gì, dù sao thì trong này chắc chắn không có tên Nossa nào có thể nghĩ đến chuyện có một người trái đất đột nhập vào đây, rồi lại mang đầu đạn hạt nhân đặt ở tầng cao.

Tần Dương đến cửa thang máy, nhấn nút xuống dưới.

Thang máy đi xuống với tốc độ cực nhanh, khi cửa thang mở ra, Tần Dương trợn tròn hai mắt, trái tim co thắt lại!

Trong thang máy có một tên Nossa hồng tiêu!

Tần Dương cố gắng khống chế trái tim đang đập loạn nhịp, nhanh chóng cúi chào!

Tần Dương không biết phải nói gì, địa vị của Nossa lam lăng ở tầng này rất thấp, chỉ cần cúi chào là được, không cần phải nói.

Tần Dương chào xong thì không nhúc nhích.

Ai dám ở cùng một chỗ với Nossa hồng tiêu cơ chứ? Nhỡ đâu đối phương nghi ngờ hắn, vậy thì chắc chắn trò chơi sẽ kết thúc.

Tần Dương cúi người chào, ý nói ngươi là lão đại, mời ngươi đi trước!

Tần Dương đã được Grimm nói cho biết, cấp bậc của Nossa vô cùng nghiêm ngặt, thế nên Tần Dương cảm thấy có lẽ tên Nossa hồng tiêu kia cũng không muốn đi cùng thang máy với mình.

Ai mà ngờ mọi chuyện lại không giống như Tần Dương dự đoán. Tên Nossa hồng tiêu kia có lẽ rảnh rỗi quá không có việc gì làm, cảm thấy nên chiếu cố tốt cho cấp dưới một chút, thế nên hắn vẫy tay với Tần Dương, còn nói thêm câu gì đó.

Tần Dương lạnh cả người, mặc dù hắn không biết đối phương nói gì nhưng hiểu được động tác này.

Tần Dương không dám chậm trễ, nhanh chóng xách rương bước vào thang máy, đi ra phía sau, cố gắng co lại một góc, cúi đầu không nhìn vào đối phương.

Thanh kiếm hồng quang trên người Nossa hồng tiêu đang tỏa ra ánh sáng đỏ dịu nhẹ, nhưng Tần Dương biết khi nó vào trạng thái chiến đấu thì sẽ như thế nào.

Nossa hồng tiêu quay đầu đánh giá Tần Dương, nói câu gì đó. Trái tim Tần Dương nhảy lên đến cổ, bây giờ không thể giả câm giả điếc được nữa.

Tần Dương chỉ có thể diễn lại trò cũ, học theo giọng nói của Nossa, phát ra mấy tiếng ô ô rồi chỉ vào cổ mình, lắc đầu mấy cái rồi lại cúi chào.

Nossa hồng tiêu hơi ngạc nhiên, lại nói thêm hai câu. Nhưng Tần Dương không hiểu gì, chỉ có thể ra vẻ mình hiểu, đứng thẳng người như một cấp dưới trung thành.

Nossa hồng tiêu còn định nói thêm gì đó nhưng thang máy giảm tốc độ rồi mở ra.

Nossa hồng tiêu thấy thang máy dừng thì nói thêm một câu rồi đi ra ngoài.

Tần Dương thở phào một hơi, ôi mẹ ơi, đi cùng thang máy với một Nossa hồng tiêu vô cùng kích thích!

Nossa hồng tiêu ra khỏi thang máy thì không đi về phía cửa mà bước vào bên trong. Tần Dương nhanh chóng tranh thủ thời gian chuồn mất, lúc đi đến cổng, hắn còn thấy tên Nossa hồng tiêu kia nhìn mình một cái.

Tần Dương lấy viên tinh thạch xuất hành ra, đang kiểm tra thì tên lính canh lại nói câu gì. Tần Dương lắc đầu, giống như một lời khó nói hết.

Sau khi kết thúc kiểm tra, Tần Dương nhanh chóng cầm viên tinh thạch rời khỏi đó.

Sau khi đến ngã rẽ thì hắn mới bước chậm lại, thở phào nhẹ nhõm.

Cuộc phiêu lưu mạo hiểm này kích thích quá!

Trái tim suýt chút nữa đã không chịu nổi rồi!

Phải nhanh chóng quay lại đổi bộ hắc giáp của Nossa hoàng phương, sau đó tranh thủ thời gian rời khỏi đây. Nếu chậm trễ lại phải nghỉ ngơi thêm tám tiếng nữa thì chắc là hắn cũng sẽ vĩnh viễn an nghỉ ở chỗ này!

...

Ngay khi Tần Dương nhanh chóng về phòng của tên Nossa hoàng phương kia thì tên Nossa hồng tiêu đã làm xong việc của mình, đi ra ngoài.

Hắn ta đang định đi thang máy lên trên nhưng bỗng nhiên nhớ tới nhân viên sửa chữa kì quái kia.

Kẻ đó giống như rất căng thẳng, nhìn qua cứ như không hiểu hắn ta nói gì?

Cũng không đáp lại câu nào!

Không thể nói chuyện, không nghe được, câm điếc sao? Nhưng câm điếc thì làm sao có thể làm thợ sửa chữa trong chiến hạm?

Hắn ta nhanh chóng đi đến phía những người lính canh gác chỗ thang máy, mấy tên này thấy đội trưởng đến thì nhanh chóng tiến lên đón.

“Tên thợ sửa chữa vừa ra ngoài không nói chuyện được sao? Bị câm à?”

Trưởng nhóm canh gác hơi sửng sốt, nhanh chóng đi kiểm tra rồi quay lại báo cáo: “Không phải, hắn ta không bị câm. Hôm nay hắn ta đã vào đây hai lần, lần thứ nhất vẫn còn nói chuyện cùng các đội viên khác, nhưng lần thứ hai vào thì lại không nói gì...”

Giọng nói của Nossa hồng tiêu lạnh lùng thêm hai phần: “Tên thợ sửa chữa đó có vấn đề, bắt lại để tra hỏi kỹ càng!”
Bình Luận (0)
Comment