Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2440 - Chương 2450: M Mưu

Chương 2450: m mưu
 

Tần Dương không vội hỏi quyết định của mọi người, anh để mọi người suy nghĩ kỹ rồi mới trả lời.

Sau khi bàn chuyện công việc xong, Tần Dương trò chuyện với mọi người một lúc rồi đứng dậy rời đi.

Tần Dương vừa bước ra cửa, Liễu Phú Ngữ đã bước theo sau: "Tôi muốn tham gia."

Tần Dương dừng bước, quay đầu nhìn Liễu Phú Ngữ nói: "Cô?"

Liễu Phú Ngữ khịt mũi: "Tôi biết tôi không giỏi như anh, nhưng làm một đội viên nghe anh chỉ huy không có vấn đề gì chứ."

Tần Dương hỏi: "Cô suy nghĩ kỹ một chút, có thể bàn bạc với người nhà vân vân. Chuyện này không phải là trò đùa. Chẳng những có thể chết, thậm chí xác cũng không thể đưa về, nói không chừng sẽ trôi dạt trong vũ trụ, trở thành một cái xác khô..."

Liễu Phú Ngữ bĩu môi, khinh bỉ nhìn Tần Dương: "Anh bớt dọa người. Cùng lắm chính là chết. Nếu như tôi chết, ai còn quan tâm là chết ở đâu, chết có đẹp hay không, hơn nữa mọi người cùng nhau, có chết cũng phải chết chung, ít nhất sẽ không cô đơn."

Tần Dương nhìn chằm chằm vào mắt Liễu Phú Ngữ, Liễu Phú Ngữ cũng không yếu thế nhìn lại anh.

"Cô quyết định rồi?"

Liễu Phú Ngữ gật đầu: "Anh còn có thể đi, đương nhiên tôi cũng có thể đi. Lại nói, tôi cũng muốn xem coi vũ trụ và các hành tinh khác, cuộc đời có một lần trải nghiệm như vậy sẽ không phải hối tiếc."

Thấy thái độ kiên định của Liễu Phú Ngữ, Tần Dương cũng không khuyên nữa: "Được, vậy chúng ta cùng đi."

Sau khi xử lý xong chuyện ở đây, Tần Dương lại bay về Trung Hải, cố gắng dành nhiều thời gian nhất cho gia đình, vì ai biết được sau lần này anh có thể trở về hay không.

Tần Dương ở nhà nửa tháng, công tác chuẩn bị trên chiến hạm cũng gần như hoàn tất, thành viên trong đoàn thám hiểm đã gần đông đủ.

Tám thành viên của tiểu đội Kỳ Tích cũng đưa ra lựa chọn của riêng mình.

Ngoài Liễu Phú Ngữ, những người sẵn sàng tham gia vào chuyến thám hiểm ngân hà này còn có Tây Môn Du, Trần Hầu và Vân Bạch Linh. Những người khác không thể tham gia vì nhiều lý do khác nhau.

Triệu Thanh Long gọi điện thoại riêng cho Tần Dương giải thích lý do không thể tham gia, anh ta cảm thấy khá áy náy.

Tần Dương an ủi Triệu Thanh Long, cho dù bản thân Tần Dương bệnh nặng, hy vọng chữa bệnh ở trên hành tinh Ba Linh, anh cũng do dự chứ đừng nói tới Triệu Thanh Long. Tần Dương biết tình huống trong nhà anh ta.

Nhiệm vụ này vốn dĩ là tự nguyện tham gia, không phải ai cũng có lý do để đi, và không phải ai cũng thích phiêu lưu giữa ngân hà đầy ẩn số và không thể đoán trước.

Ngay khi Tần Dương chuẩn bị rời đi, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại lạ từ nước ngoài.

"Tôi là Văn Ngạn Hậu."

Tần Dương đứng bật dậy, ánh mắt đầy kinh ngạc, anh không ngờ Văn Ngạn Hậu lại gọi cho mình.

"Chú Văn, chú gọi cho cháu có chuyện gì vậy?"

Hiện tại Tần Dương và Văn Ngạn Hậu xem như là có quan hệ, vì anh xem Văn Vũ Nghiên là bạn.

Văn Ngạn Hậu thẳng thắn nói: "Shawn đang ở chỗ tôi, Vũ Nghiên cũng ở đây."

Tần Dương trợn tròn mắt, Shawn!

Thủ lĩnh Niết Bàn!

Tại sao Văn Vũ Nghiên cũng ở đó?

Tần Dương nhíu mày nói: "Xảy ra chuyện gì, vì sao Vũ Nghiên lại tới chỗ ông..."

Văn Ngạn Hậu cười khổ: "Tôi không còn lựa chọn khác, nếu tôi không để con bé đến đây, Shawn sẽ giết tôi, giết dì Thu của cậu và Vũ Nghiên. Tôi không sợ chết, nhưng tôi không muốn họ gặp chuyện không may!"

Tần im lặng vài giây: "Shawn muốn tôi tới đó rồi giết tôi?"

"Đúng vậy."

Văn Ngạn Hậu không hề giấu diếm: "Ông ta để tôi tìm cách lừa cậu tới Phoebe, lừa cậu đến trước mặt ông ta, ông ta muốn ra tay với cậu."

Tần Dương lập tức hiểu được: "Nói cách khác, nếu tôi không đi ba người nhà ông đều sẽ chết, nếu tôi đi tôi sẽ chết?"

Văn Ngạn Hầu cười khổ: "Đúng vậy, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, tôi không có lựa chọn nào khác. Điều duy nhất tôi có thể làm là nói cho cậu vấn đề này mà không giấu diếm, để cậu lựa chọn."

Tần Dương im lặng.

Lựa chọn?

Mình chọn thế nào?

Đương nhiên Văn Ngạn Hầu hiểu khó khăn của Tần Dương, nhưng ông nói thật: "Tôi vốn muốn tìm cách lừa cậu đến đây nhưng đầu tiên thì chuyện này sẽ không bao giờ thành công nếu không có sự hợp tác của Vũ Nghiên hoặc dì Thu của cậu, mà họ có chết cũng sẽ không giúp tôi lừa cậu tới. Thứ hai, cậu không thể nào không cảnh giác, kêu cậu tới thì cậu liền tới. Thứ ba, cậu đã cứu Vũ Nghiên nhiều lần, nếu tôi thật sự lừa cậu đến đây và cậu chết, có lẽ Vũ Nghiên sẽ cùng chết với cậu, dù nó không chết chỉ sợ cũng sẽ hận tôi thấu xương..."

"Sau khi nghĩ kĩ, tôi quyết định thành thật, nếu cậu có cách thì cố gắng tìm cách, nếu không có cách thì đừng đến, lựa chọn là của cậu, cậu không nợ Văn gia bất cứ điều gì."

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Tại sao Shawn không trực tiếp đến Trung Quốc giết tôi, hay đến Trung Hải bắt người thân và bạn bè của tôi uy hiếp tôi?"

Văn Ngạn Hầu cười khổ: "Ông ta không muốn mạo hiểm, ông ta đã bại lộ thân phận, bị tìm kiếm khắp nơi. Một khi bị phát hiện ở Trung Quốc, ông ta chưa chắc có thể trốn thoát được. Đây là lời ông ta nói."

"Ông ta cũng thật cẩn thận!"

Tần Dương cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh: "Nếu tôi không đi, ông ta thật sự sẽ giết các người?"

Văn Ngạn Hầu do dự nói: "Tuy rằng tôi là một quản lý của Niết Bàn nhưng nắm đấm không lớn bằng người. Ông ta có giết chúng tôi hay không là một suy nghĩ của ông ta, tôi không thể chắc chắn. Có thể giết cũng có thể không, dù sao tính mạng của chúng tôi chẳng là gì với ông ta, giết cũng được mà không giết cũng được."

Tần Dương trầm giọng nói: "Nếu tôi đi, tôi tìm ông ở đâu?"

"Đến cảng Ba Tân, sẽ có người đến đón cậu. Dù bây giờ tôi có nói với cậu thì cũng vô dụng, chí tôn đỉnh phong muốn chạy thì ai có thể cản được, trừ khi cậu mời đến vài chí tôn đỉnh phong bao vây ông ta..."

Tần Dương cười khổ, anh phải đi đâu tìm vài cường giả chí tôn đỉnh phong ?

Cường giả chí tôn có thể tìm được một đống, nhưng chí tôn đỉnh phong thì chỉ có vài người. Tần Dương làm sao có thể mời họ ra tay?

Cho dù anh thực sự mời được người, thấy anh dẫn người theo, Shawn chưa chắc đã xuất hiện nhưng đám người Văn Ngạn Hậu lại chết chắc rồi.

Văn Ngạn Hậu có chết hay không, Tần Dương không quan tâm, nhưng mẹ con Thu Tư và Văn Vũ Nghiên đều vô tội. Thu Tư là người phụ nữ sư phụ đau khổ yêu nửa đời người, Văn Vũ Nghiên là bạn của mình, mình sao lại có thể ngồi yên không quan tâm?

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói: "Các người không chạy được?"

"Nếu có thể chạy được, tôi sẽ gọi cho cậu sao? Tôi chắc chắn sẽ mang mẹ con họ trốn đi. Sống chết của người khác liên quan gì đến tôi. Ông ta đang nhìn chằm chằm vào tôi đây, mẹ con họ cũng bị người giám sát. Nếu không phải vậy, tôi còn gọi điện thoại cho cậu làm gì?"

Giọng Văn Ngạn Hậu có chút uể oải, hiển nhiên là kẻ luôn kiêu ngạo vì mình nhiều thủ đoạn như ông ta hôm nay bị Shawn chèn ép gắt gao không thể phản kháng khiến ông ta cảm thấy đầy thất bại...
Bình Luận (0)
Comment