Chương 2462: Hạ cánh xuống hành tinh Ba Linh
"Sắp hạ cánh rồi!"
Tần Dương liếc nhìn hành tinh to lớn trước mặt, cảm thấy vô cùng sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Grimm bên cạnh mình lại phát hiện hai mắt ông ta mở to, hai tay nắm chặt, vẻ mặt căng thẳng.
"Về tới nhà, ông cảm thấy thế nào?"
Grimm mở miệng, nhưng dường như không biết nên nói gì, hít sâu một hơi, ông ta mới chậm rãi nói: "Rất phức tạp."
Tần Dương cười gật đầu hiểu ý: "Bất kể thế nào, dù sao đã về nhà."
Grimm liếc nhìn Tần Dương, thân thể căng thẳng chậm rãi thả lỏng: "Đúng vậy, tuy rằng trải qua mười ngàn năm, biển xanh đã hóa nương dâu, vạn vật đều thay đổi, nhưng dù sao cuối cùng tôi đã được về nhà, có thể sát cánh chiến đấu cùng mọi người trong tộc một lần nữa!"
Tần Dương nhìn thấy phi thuyền đã bắt đầu tiến vào bầu khí quyển của hành tinh Ba Linh, cười nói: "Còn có mấy tiếng đồng hồ, nếu thuận lợi ông có thể gặp người trong tộc của mình."
Từ miệng của người Nossa, Grimm đã biết được vùng kháng chiến người Lander vẫn còn tồn tại, và đích đến của mọi người là ở đây.
Bọn họ là kẻ thù của người Nossa, vì vậy đương nhiên họ không thể đến khu vực do người Nossa kiểm soát.
Phi thuyền nhanh chóng hạ xuống, qua bầu khí quyển dày đặc và hạ độ cao về phía mặt đất.
Tần Dương mở to hai mắt nhìn thế giới phía dưới, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Bề mặt của hành tinh Ba Linh dường như không khác nhiều so với Trái Đất, trừ việc nhiều diện tích được bao phủ bởi thảm thực vật xanh tươi hơn Trái Đất, với những ngọn núi cao sừng sững hàng nghìn mét và những con sông lớn bao quanh.
"Hiện tại chúng ta đang ở đâu?"
Grimm kiểm tra định vị trên màn hình và giải thích: "Đây đã là khu vực cực tây của lục địa Norren, một trong ba lục địa lớn của hành tinh Ba Linh. Khu vực này là một khu vực hoang dã chưa được khai thác với nhiều loại thú dữ, dễ dàng ẩn ấp, đồng bào của tôi trốn ở đây tránh sự truy sát của người Nossa..."
Vẻ mặt của Grimm vô cùng buồn bã: "Người Lander của chúng tôi từng là chủng tộc mạnh nhất hành tinh này, nhưng bây giờ chúng tôi bị ép buộc phải đến khu vực hoang vắng này. Đúng là bi thương."
Tần Dương nhất thời không tìm được lời nào để an ủi Grim, có chủng tộc vùng lên thì đương nhiên cũng có chủng tộc suy tàn.
Tần Dương nhìn lướt qua mặt đất rộng lớn phía dưới, nghi ngờ hỏi: "Những người Lander trốn, ngay cả người Nossa cũng không tìm được. Làm sao chúng ta có thể tìm được họ?"
Tần Dương trầm ngâm một chút, nói thêm: "Hơn nữa, chúng ta còn đang ngồi trên chiến hạm Nossa hạng B. Cho dù người Lander phát hiện chúng ta chỉ sợ họ sẽ coi chúng ta như kẻ thù. Dù chủ động tấn công chúng ta, sợ rằng họ cũng sẽ trốn đi..."
Trong lúc nhất thời Grimm cũng không biết làm sao, dù gì thì ông ta cũng đã đi xa mười ngàn năm rồi. Tình hình hiện tại trên hành tinh Ba Linh ông cũng được biết từ người Nossa. Làm sao mà biết người Lander đang ẩn trốn ở đâu?
Nếu người Nossa biết địa điểm căn cứ của người Lander, bọn họ đã sớm cử phi thuyền tới phá hủy, chẳng lẽ còn để đó cho người Lander ăn tết?
Tần Dương không làm khó Grimm, hỏi: “Hai vị tiền bối, chúng ta làm sao bây giờ?”
Mai Lạc Y và Detrich đã sớm thảo luận xong, nghe vậy liền nói: "Đầu tiên hãy tìm một khu vực an toàn để hạ cánh, chúng ta tiến hành thu thập một ít dữ liệu, sau đó sẽ quyết định hành động tiếp theo."
"Được."
Mục đích của chuyến du hành ngoài vũ trụ này là thăm dò hành tinh Ba Linh, thu thập nhiều dữ liệu liên quan khác, khám phá công nghệ cao hành tinh Ba Linh và cuối cùng quay trở lại điểm xuất phát để đóng đường hầm không gian. Nếu hiện tại chưa biết phải đi đâu thì làm việc đơn giản trước.
Phi thuyền đáp xuống trên một đồng bằng, đồng bằng này mọc những loài rất lớn. Những cây này rất cao lớn, là đại thụ che trời cao hàng trăm mét bảy tám người ôm mới hết. Ngay cả cỏ dại hoa dại mọc trên mặt đất dường như mạnh mẽ lạ thường.
Không cần xuống phi thuyền, sử dụng các thiết bị tiên tiến trên tàu vũ trụ, mọi người đều biết rằng thành phần không khí ở đây hơi khác với Trái Đất, hàm lượng oxy ở nơi này dồi dào hơn nhưng cũng nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Tần Dương nhìn số liệu kiểm tra, kinh ngạc nói: "Hàm lượng oxy cao như vậy, thảo nào là cây cối ở đây phát triển lớn như vậy, chúng ta có thể ngộ độc oxy hay không?"
Nhân viên kỹ thuật phụ trách đo lường trả lời: "Ban đầu có thể sẽ hơi khó chịu, nhưng thở một thời gian thì sẽ quen thôi. Ở lâu trong môi trường này rất có lợi cho cơ thể con người."
Tần Dương cười nói: "Tôi có thể tưởng tượng, nơi này đều là dưỡng khí tự nhiên. Từ lúc chúng ta hạ cánh dến giờ chưa thấy dấu vết của sinh sống của người, không có thành phố, không có nhà máy, cũng không có rừng bị phá quy mô lớn. Đây chính là một khu rừng nguyên sinh."
Grimm nói nhỏ bên cạnh: "Có lẽ vậy, bọn họ có thể trốn ở đây, không bị người Nossa phát hiện."
Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ sợ không dễ tìm người Lander ở khu vực này, nhưng khẩu cung của người Nossa, người Lander và người Nossa vẫn đang giao chiến ở một số khu vực. Tôi nghĩ nếu chúng ta có thể đi vào những khu vực này, chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy người Lander, giữa những người Lander trên toàn thế giới chắc chắn sẽ có liên hệ..."
Hai mắt Grimm sáng lên: "Đúng vậy, nếu như chúng ta có thể tìm được khu vực giao chiến, chúng ta nhất định có thể tìm được người Lander!"
Mai Lạc Y cười nói: "Đây đúng là một cách, nhưng đừng nóng vội. Bây giờ chúng ta đang ở trên hành tinh do người Nossa cai trị, nếu chúng ta bị phát hiện, một khi bọn họ cử phi thuyền đuổi theo chúng ta, thì phi thuyền cấp B của chúng ta sẽ thể chống đỡ được."
Detrich gật đầu đồng ý: "Chúng ta chưa cướp được một phi thuyền hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát và chưa đủ năng lượng. Vì vậy, chúng ta phải giữ gìn phi thuyền này. Chúng ta có thể cập bến ở một nơi hẻo lánh, cách xa khu vực giao tranh, giấu kĩ phi thuyền, sau đó chúng ta lái tàu vận tải hạng C vào khu vực giao chiến. Ưu tiên hàng đầu của chúng ta là tìm hiểu mọi thứ trên hành tinh này và biết rõ tình hình cuộc chiến."
"Đúng, chúng ta ở đây sửa sang một ngày, sau đó chúng ta lại lên đường. Mọi người có thể đi ra ngoài hóng gió."
Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói: "Những người khác có thể xuống phi thuyền không?"
Mai Lạc Y lắc đầu: "Không, chỉ có một số nhân viên nghiên cứu và đội hộ tống của họ mới có thể xuống phi thuyền. Những người khác không có mệnh lệnh không được rời tàu!"
Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, anh vẫn luôn suy nghĩ về chuyện mà Cố Hoan nói cho mình lúc trước, Shawn chắc chắn trốn ở trên phi thuyền này.
Lúc phi thuyền ở trong vũ trụ, Shawn có thể không làm gì, nhưng hiện tại đã đến nơi, ông ta có thể có hành động gì không?
Mai Lạc Y cười nói với Tần Dương: "Cậu có thể dẫn tiểu đội của mình xuống hóng gió."
Tần Dương gật đầu: "Được, tôi đi dạo một vòng làm quen tình huống bên dưới."