Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2490 - Chương 2500: Tôi Thông Cảm Với Ông, Ai Thông Cảm Với Tôi?

Chương 2500: Tôi thông cảm với ông, ai thông cảm với tôi?
 

Động thần?

Sắc mặt Tesmi hơi thay đổi, ánh mắt do dự: “Chuyện này vô cùng quan trọng, tạm thời tôi chưa thể đồng ý với cậu...”

Tần Dương cũng không vội, mỉm cười: “Tôi cũng biết chuyện này vô cùng quan trọng, nghe nói người bình thường muốn dùng động thần phải đầu tư tài nguyên rất lớn.”

Tesmi vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, dù sao cậu cũng biết, bây giờ liên minh chống Nossa chỉ có địa bàn như thế này, nếu muốn góp đủ tài nguyên để mở động thần một lần thực sự không dễ dàng.”

Tần Dương cười, cũng không nói gì về lý do thoái thác của Tesmi.

Dễ dàng hay không liên quan gì đến tôi?

Ông để tôi đi mạo hiểm phá hoại lễ kỉ niệm của người khác, muốn diệt tận, chẳng lẽ dễ dàng sao?

Tôi với ông đang bàn điều kiện chứ không phải nghe ông kể khổ, tôi thông cảm cho ông, ai thông cảm cho tôi?

Mặc dù Tần Dương không được tính là chuyên gia đàm phán, nhưng hắn biết được ưu điểm và nhược điểm của cuộc đàm phán lần này.

Cho dù bây giờ đã giao vũ khí hạt nhân ra thì những người này vẫn phải dựa vào sức mạnh của người trái đất, bởi vì những người này căn bản không có cách nào đưa vũ khí hạt nhân đến địa điểm đã định.

Kế hoạch của những người khách qua đường này thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng thực ra lại vô cùng hữu hiệu.

Tần Dương nói tiếp: “Cho dù không nhắc đến vấn đề tài nguyên, nếu như mở động thần để thử nghiệm bồi dưỡng linh nguyên cường giả thì chắc các người cũng chỉ bồi dưỡng người của mình chứ không chia sẻ cho chúng tôi. Bởi vì chúng tôi là người ngoài, sớm muộn gì cũng rời khỏi nơi này vĩnh viễn không bao giờ trở lại, mãi mãi không gặp mặt... Tôi nói có đúng không?”

Tesmi vô cùng ngượng ngùng, sắc mặt khó xử, bởi vì những gì Tần Dương nói đều là sự thật.

Chỉ cần bồi dưỡng được một linh nguyên cường giả là có thể thay đổi cục diện. Vị linh nguyên cường giả này có thể giữ được nền hòa bình từ 100-200 năm, còn nếu như đầu tư tài nguyên vào người trái đất thì bọn họ rời khỏi đây thì không có ai bảo vệ liên minh nữa.

Tesmi suy nghĩ một chút rồi nói: “Tần tiên sinh đã nói rõ ràng như vậy rồi thì tôi cũng không nói mấy lời từ chối không cần thiết nữa, dù sao mọi chuyện đều đã bày ngay ra trước mắt.”

“Đúng vậy, vấn đề động thần là vì tài nguyên thiếu hụt, nếu có đủ năng lượng thì chúng tôi đã không phải vướng bận nhiều như vậy. Các người đã định sẵn sẽ rời khỏi đây, cho dù trong số các người có ai đột phá đến linh nguyên cường giả thì nếu cuối cùng các ngươi đi thì chúng tôi sẽ không còn sự trợ giúp nữa.”

Tần Dương hơi nheo mắt lại: “Tesmi tiên sinh, chắc ông cũng biết tôi vất vả lắm mới lôi được cái mạng này về. Ông biết không, tôi có bốn người phụ nữ, khi tôi rời đi, trong bụng các cô ấy đều đang mang thai con của tôi, đều đang đợi tôi về nhà.”

“Ở trái đất, tôi sở hữu khối tài sản lên đến mấy chục tỷ, là anh hùng trái đất, có thể nói là muốn tiền có tiền, muốn danh tiếng có danh tiếng. Còn hành tinh Ba Linh không phải quê hương của tôi, cho dù đánh không lại người Nossa thì chúng tôi cũng không cần gấp gáp, cứ trực tiếp rời đi, sau đó cho nổ tan con đường không gian là xong, mọi vấn đề sẽ được giải quyết. Từ đó về sau, chúng tôi sẽ trải qua cuộc sống bình an, không phải trải qua nguy hiểm gì.”

Tần Dương nhìn Tesmi, khẽ nói: “Tesmi tiên sinh, nếu như không có chuyện gì khiến tôi hứng thú thì tôi sẽ không đi liều mạng.”

Tần Dương nói rõ quan điểm của mình, sắc mặt Tesmi vô cùng khó coi: “Tần tiên sinh, chúng tôi đã chế tạo cho cậu bí dược sinh mệnh, nếu không nhờ chúng tôi thì cậu không thể phục hồi nhanh như thế...”

Tần Dương hờ hững trả lời: “Các người không tìm được nấm sinh nguyên, không tìm được quả liệt hỏa, tôi đã giúp các người tìm về. Vật liệu tôi kiếm được đủ để điều chế mười viên, tôi chỉ lấy bốn viên, các người vẫn còn sáu viên.”

“Mỗi viên bí dược sinh mệnh giống như một mạng người. Đúng là các người đã cứu được tính mạng của hai chúng tôi nhưng tôi lại cứu tính mạng sáu người bên phía các người. Chuyện này các người cũng không tính là thiệt thòi. Không thể vì các người cứu tôi một mạng mà có thể không chút do dự đẩy tôi vào nguy hiểm như thế. Nếu như tôi chết thì chẳng thà ở nhà chơi với các con, an tĩnh chết đi, như thế ít ra còn có thể nhìn các con ra đời.”

Tesmi cứng họng. Những lời Tần Dương nói rất có đạo lý, không thể vì cứu một mạng người mà bắt họ nhảy vào trong biển lửa được. Dù sao Tần Dương đã để cho bọn họ sáu viên thuốc để cứu mạng sáu người.

Hơn nữa, chế tạo bí dược sinh mệnh cũng nằm trong yêu cầu đàm phán, nếu không đáp ứng thì bọn họ sẽ không giao vũ khí hạt nhân. Đây là điều kiện giao dịch, Tần Dương hoàn toàn không mắc nợ bọn họ.

Không thể dùng lý do này thuyết phục Tần Dương bán mạng cho liên minh chống Nossa. Đây là một chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Trong phạm vi nguy hiểm nhất định, Tần Dương có thể đi mạo hiểm, nhưng trong trường hợp vô cùng nguy hiểm thì hắn sẽ không đi nếu không đạt được mục đích!

Tesmi suy nghĩ một chút: “Ý của cậu là chỉ cần đồng ý mở động thần cho các cậu một lần là cậu sẽ đồng ý hành động lần này sao?”

Tần Dương cười: “Mặc dù các người chưa nói nhưng tôi đoán hành động lần này chính là đi liều mạng. Mà người duy nhất có thể dấn thân vào nguy hiểm cũng chỉ có tôi, các người không làm được, nếu làm được thì đã chẳng tìm đến tôi.”

“Đồng ý vào động thần tìm cơ hội đột phá chỉ là điều kiện đầu tiên. Chờ các người đồng ý thì tôi mới nói cụ thể như thế nào. Hơn nữa, nếu hành động quá nguy hiểm thì tôi sẽ bỏ cuộc. Dù sao việc tôi muốn làm là đả kích người Nossa chứ không phải bỏ mạng tại đây.”

Tesmi trầm mặc mấy giây: “Để tôi bàn bạc một chút rồi cho cậu câu trả lời. Hay là, Tần tiên sinh, chúng ta cùng nhau đến thành Liệt Thiên nói chuyện trực tiếp luôn?”

Tần Dương thẳng thắn đáp:”Được thôi, thành Liệt Thiên là thành phố lớn và phồn hoa nhất của các người, cũng là nơi có trình độ khoa học kỹ thuật cao nhất, tôi cũng muốn đến xem.”

Vẻ mặt Tesmi tốt hơn một chút, mặc dù Tần Dương đang ra giá và chưa đồng ý nhưng chí ít cũng không hoàn toàn từ chối đàm phán.

Giống như Tần Dương đã nói, mấy chốt của kế hoạch này là Tần Dương, nếu Tần Dương không làm thì căn bản không thực hiện được.

Cũng may thời gian còn dài, vẫn còn cơ hội đàm phán.

Tần Dương không gấp, người gấp là liên minh chống Nossa. Cho dù hắn có đồng ý hay không thì cũng không ai dám nói gì hắn.

Tần Dương thông báo kết quả đàm phán cho Mai Lạc Y, Mai Lạc Y nói chuyện này hắn có thể làm chủ hoàn toàn, không cần phải hỏi ý kiến của bà. Hơn nữa, chuyện đàm phán này mọi người cũng không thể thay Tần Dương làm chủ được.

Tiểu đội của Tần Dương vẫn luôn ở thành Vân Đỉnh, bây giờ Tần Dương và Văn Vũ đã khôi phục thì tất cả đi theo Tần Dương đến thành Liệt Thiên.

Phi thuyền vẫn còn cách thành Liệt Thiên rất xa mà nhóm người Tần Dương đã nhìn thấy được cự pháo Liệt Thiên, bệ bắn cao hơn ngàn mét, bốn khẩu cự pháo khổng lồ đóng tại bốn phương nhìn như bốn con thần thú trấn giữ thành phố khổng lồ này.

Tần Dương nhìn về phía bầu trời thành Liệt Thiên, ở đó có vô số phi thuyền bay đi bay lại không ngừng, nhìn qua rất có cảm giác khoa học viễn tưởng.

Tesmi đưa hai tay ra, giống như ôm lấy toàn bộ thành thị, dùng giọng điệu kiêu ngạo nói: “Hoan nghênh mọi người đã tới thủ đô của chúng tôi!”
Bình Luận (0)
Comment