Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2491 - Chương 2501: Kiếm Được Tiền Mới Có Thể Muốn Mua Gì Thì Mua

Chương 2501: Kiếm được tiền mới có thể muốn mua gì thì mua
 

Thành Liệt Thiên là một thành phố mang đầy cảm giác khoa học viễn tưởng. Nơi đây là một khu vực rộng lớn với hàng trăm tòa nhà cao tầng khổng lồ, ô tô chạy băng băng trên mặt đất, phi thuyền bay lượn trên bầu trời, còn có đủ loại chủng tộc kỳ lạ và các sản phẩm khoa học kỹ thuật khiến Tần Dương nhất thời hoa cả mắt.

Mặc dù Vân Đỉnh cũng lớn, cũng có khoa học kỹ thuật tân tiến nhưng so với Liệt Thiên thì Vân Đỉnh chỉ có tác dụng như một pháo đài phòng thủ mà thôi.

Ngồi trên phi thuyền, xuyên qua các phi thuyền đi lại như thoi đưa trên không trung, tiến vào trung tâm thành phố, đến một khu vực được bao bọc bởi quả cầu ánh sáng khổng lồ.

“Đây chính là trung tâm thành phố Liệt Thiên của chúng tôi, ngoài những nhân viên hoặc những người có liên quan thì những người bình thường không được phép bước vào đây. Hội nghị bàn tròn của liên minh chống Nossa cũng ở đây.”

Tần Dương đánh giá xung quanh, thuận miệng hỏi: “Đồng đội của chúng tôi cũng ở đây sao?”

“Một số thì ở đây, một số lại ở những vị trí khác trong thành phố, nhưng chúng tôi có phương tiện liên lạc...”

Tần Dương nghe thế thì gật đầu: “Được, vậy bây giờ chúng ta đi đâu?”

“Trước tiên tôi đưa cậu đi gặp thủ lĩnh của cậu- ngài Detrich. Khi nào chúng tôi thảo luận xong vấn đề của cậu thì sẽ liên lạc lại với cậu.

“Được.”

Tần Dương đồng ý, sau đó lại hỏi: “Trước khi mọi chuyện có tiến triển thì tôi có thể đi dạo ở đây không?”

“Tất nhiên là được rồi, bọn họ sẽ đưa cho cậu một tấm thẻ chứng minh thân phận. Cậu cầm tấm thẻ đó là có thể đi khắp nơi, nếu có người kiểm tra thì giơ thẻ ra là được.”

Tần Dương gật đầu, vốn định hỏi một chút chuyện tiền bạc, nhưng do dự một lát lại thôi.

Việc này hỏi Detrich cũng được, tiền là vấn đề nhỏ, nhưng cũng không thể vì vậy mà ảnh hưởng đến đàm phán.

Khi phi thuyền hạ cánh, Tần Dương và tiểu đội của mình được đưa vào một tòa nhà, nhanh chóng gặp được Detrich, sau đó Tesmi rời đi.

Detrich biết Tần Dương đã hoàn toàn bình phục thì vô cùng vui vẻ, vỗ vai Tần Dương: “Bình phục là tốt rồi, lần này sẽ không có gì có thể ngăn cản cậu được nữa.”

Tần Dương cười: “Mọi người đang làm gì thế?”

Detrich cười khổ: “Detrich đã nói gì với cậu à?”

Tần Dương gật đầu: “Bọn họ nói đến một kế hoạch lớn, đó là nhân lúc Nossa tổ chức yến tiệc thì ra tay giết sạch lãnh đạo của đối phương. Tôi chỉ có thể nói là bọn họ thực sự dám nghĩ.”

Detrich tán đồng: “Đúng vậy, đây có thể coi là chiến thuật chém đầu, một khi đám lãnh đạo cấp cao của Nossa bị tiêu diệt thì Nossa sẽ lập tức bạo loạn, sau đó dẫn đến tranh quyền đoạt thế. Thậm chí cũng có kẻ muốn làm theo ý mình, không ai khuất phục ai, sau đó tách biệt độc lập...”

Tần Dương cười ha ha: “Đúng vậy, thế nên tôi mới nói bọn họ thực sự rất dám nghĩ. Nếu như chuyện này thành công thì sẽ biến ngoại chiến thành nội chiến, liên minh chống Nossa có thể thở phào một hơi, thậm chí còn có thể mượn gió bẻ măng, nhân lúc loạn lạc kiếm được bát cơm chén canh, dù sao cũng có thể an ổn một thời gian dài.”

Detrich đi đến trước tủ lạnh, lấy một lon đồ uống ném cho Tần Dương: “Nếm thử đi, đây là đồ uống đặc sản ở nơi này, uống rất ngon mà còn có thể bổ sung năng lượng, giảm mệt mỏi.”

“Ông đang nói về Red Bull đấy à?”

Tần Dương cười, cầm lấy đồ uống, mở ra uống một ngụm. Đồ uống này vị ngọt nhưng không quá đậm đà, hương vị tươi mát tự nhiên.

“Đúng là rất ngon... Dù sao thì tôi cũng chưa hứa với Tesmi, tôi nói muốn đàm phán chuyện này cũng được, trước tiên đồng ý cho chúng ta dùng động thần đã... Nếu không thì không bàn bạc gì nữa.”

Detrich trợn tròn mắt: “Bọn họ đồng ý rồi?”

“Chưa, còn nói phải thương lượng với nhau đã. Bọn họ không nghĩ rằng nếu như không có một cái giá xứng đáng thì tôi việc gì phải liều mạng vì bọn họ sao?”

Tần Dương thoải mái dựa vào sô pha, thuận miệng nói: “Kệ bọn họ, dù sao tôi cũng không gấp, người gấp là bọn họ. Bọn họ nhanh chóng đàm phán thì càng nhanh thu được lợi ích.”

Ánh mắt Detrich cũng có vài sự chờ mong, vượt qua được bước cuối cùng kia chính là mục đích chủ yếu của bọn họ khi tới nơi này.

“Trước đó bọn họ cũng giải thích rồi, động thần cần nguồn năng lượng lớn, rất lớn rất lớn, hơn nữa xác suất có thể đột phá là rất thấp, thậm chí còn có khả năng không dùng được...”

Detrich cười khổ: “Ban đầu tôi cứ nghĩ đến đây là có thể dễ dàng thăng cấp đại viên mãn, xem ra tôi nghĩ nhiều rồi. Bọn họ dường như cũng không thông minh hay tài giỏi hơn chúng ta bao nhiêu.”

Tần Dương tò mò hỏi: “Lúc mọi người tới đã tìm hiểu về thực lực của liên minh chống Nossa rồi sao? Ở đây có nhiều cao thủ không?”

“Có khoảng mười người có thực lực cao như chúng tôi. Số lượng này so với trái đất chúng ta thì nhiều hơn, nhưng bọn họ cũng không thể vượt qua được bước cuối cùng.”

Tần Dương gật đầu, nhỡ kỹ chuyện này, sau đó hỏi: “Ông có tiền không?”

Detrich ngẩn người: “Tiền?”

Tần Dương nhìn biểu cảm này của Detrich thì lập tức thất vọng: “Chẳng lẽ mọi người không đòi bọn họ cung cấp chút tiền nào sao? Hoặc là mua bán gì đó đổi tiền, chẳng lẽ chỉ đi dạo thôi chứ không mua gì à?”

Detrich ồ một tiếng, lấy lại tinh thần: “Có tiền, nhưng cũng không tính là nhiều. Dù sao thì toàn bộ hành trình đều có người tiếp đãi nên cũng không cần tiêu đến tiền.”

Tần Dương tủm tỉm: “Toàn bộ hành trình đều có người tiếp đãi, thế chẳng phải là lúc nào cũng có người giám sát à? Tôi cảm thấy như vậy không ổn, chúng ta vẫn phải kiếm một khoản tiền, ừm, một khoản tiền lớn, sau đó đi khắp nơi mua mua mua. Tôi nghĩ thế giới này cũng giống nhau, không cần biết là sản phẩm gì, khoa học công nghệ gì, chỉ cần có tiền là có thể mua được.”

Hai mắt Detrich sáng lên: “Ý cậu là chúng ta kiếm một khoản tiền, sau đó thông qua phương thức mua bán để đổi lấy sản phẩm hoặc là kỹ thuật ở nơi này?”

“Đúng vậy!”

Tần Dương cười nói: “Như vậy thì chúng ta sẽ không bị áp lực khi đàm phán nữa. Hơn nữa, chúng ta cũng không chắc chắn sẽ đàm phán thành công, nếu chuyện này quá nguy hiểm thì tôi sẽ không làm, tôi còn muốn giữ mạng về gặp các con nữa.”

Detrich suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cậu nói rất có lý, chuyện này do tôi sơ suất. Tôi vẫn luôn nghĩ thông qua đàm phán để lấy được mọi thứ, được rồi, lát nữa tôi sẽ đi tìm bọn họ nói chuyện.”

Tần Dương lắc đầu: “Chắc chắn bọn họ sẽ đề phòng, nếu đưa cũng chẳng đưa bao nhiêu, không đủ để chúng ta thoải mái mua...”

Detrich nhíu mày: “Vậy cậu nói xem chúng ta phải làm thế nào đây?”

“Kiếm tiền!”

Tần Dương trả lời không chút do dự: “Dù sao bây giờ cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, ra ngoài xem có nơi nào có thể kiếm tiền hay không. Nếu thực sự không có thì đi cướp, nói chung cứ có tiền là được. Dựa vào thực lực của chúng ta, tôi không tin không kiếm được tiền...”

Tần Dương nhìn vẻ mặt hơi bối rối của Detrich thì bật cười, vỗ vai ông ta một cái: “Chuyện này cứ giao cho tôi, lát nữa tôi sẽ ra ngoài kiếm tiền!”
Bình Luận (0)
Comment