Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 352 - Chương 362: Cuộc Gọi Video

Chương 362: Cuộc gọi video
 

Cha Hàn Thanh Thanh mất sớm, cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau. Vào ngày gia đình đoàn tụ đón năm mới như này, nhìn vào chỗ trống trên bàn cơm, e là trong lòng vẫn rất đau thương.

Đối với đại đa số người mà nói, trung thu cũng được, giao thừa cũng được, đều là ngày cả nhà đoàn tụ hạnh phúc. Nhưng đối với một số người, ngay cả ngày lễ ngày tết lại là lúc buồn nhất.

Giọng Hàn Thanh Thanh rất vui vẻ, có lẽ là do nhà ông ngoại bà ngoại nhiều người, làm dịu đi cảm giác đau thương không còn cha.

Tần Dương nghe giọng Hàn Thanh Thanh vui vẻ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Có điều nghĩ lại những ngày trước đây mình và Hàn Thanh Thanh ở trên biển, trên cô đảo, Hàn Thanh Thanh bề ngoài yếu đuối an tĩnh, nhưng trong lòng lại rất kiên cường.

Trò chuyện đêm giao thừa đơn giản chính là nói chuyện gia đình, chúc phúc lẫn nhau, không nói bao nhiêu, hai người đã cúp máy.

- Hàn Thanh Thanh, là bạn gái cùng lớp có chút thích cháu phải không?

Giọng La Thi Nhã bỗng nhiên vang lên sau lưng Tần Dương, Tần Dương quay đầu lại nhìn, thấy La Thi Nhã cười híp mắt nhìn mình chằm chằm, trong mắt toát ra một thứ gọi là nhiều chuyện.

Tần Dương bất lực nhìn mẹ bên cạnh, lời này cũng truyền đi quá nhanh rồi, mình mới nói với mẹ, dì nhỏ đã biết…

- Chúng cháu là bạn, bạn bè có quan hệ khá thân.

La Thi Nhã ra vẻ "dì hiểu mà":

- Vậy sao, con trai con gái không ai sinh ra đã quen biết, đều bắt đầu từ bạn bè mà. Dì hiểu, dì hiểu.

Tần Dương không nói, đang định nói gì đó, điện thoại chợt vang lên tiếng reng reng reng.

Tần Dương cúi đầu nhìn, quả thực là lời mời gọi video, là Văn Vũ Nghiên gọi đến.

Tần Dương nhìn La Thi Nhã bên cạnh, La Thi Nhã ra vẻ ta không thấy gì, ta cũng sẽ không rời đi, nhìn trần nhà bên cạnh, rõ ràng chuẩn bị ở bên cạnh nhìn lén.

Tần Dương có chút bất lực, nhưng cũng cảm thấy không có gì, gọi video với bạn bè một chút, muốn nhìn thì nhìn đi.

Tần Dương nhận video, khuôn mặt xinh đẹp của Văn Vũ Nghiên liền hiện trên màn hình điện thoại.

Văn Vũ Nghiên đội một cái mũ nhung trắng, khiến cô trông có vẻ tăng thêm mấy phần dễ thương.

- Chúc mừng năm mới.

Tần Dương cười ha hả ngồi trên ghế sofa:

- Chúc mừng năm mới, cậu đang ở ngoài đường sao?

Văn Vũ Nghiên ừ một tiếng:

- Phải, trong nhà đều là người thân, tôi và một người bạn ra ngoài đi dạo, cậu đang ở nhà sao?

Tần Dương cười cười:

- Đúng vậy…

Tần Dương chưa nói hết câu, bên cạnh Tần Dương đột nhiên xuất hiện cái đầu của La Thi Nhã, thân mật dựa vào Tần Dương, cười híp mắt nhìn Văn Vũ Nghiên đối diện.

- Xin chào.

Văn Vũ Nghiên sửng sốt, nhưng vẫn tao nhã lễ độ trả lời:

- Xin chào.

Tần Dương có chút bất lực cười khổ nói:

- Văn Vũ Nghiên, đây là dì nhỏ của tôi…Dì nhỏ, cháu và bạn học nói chuyện, dì xem náo nhiệt gì?

La Thi Nhã cười híp mắt nhìn màn ảnh, căn bản không quan tâm phản đối của Tần Dương:

- À, cháu chính là bạn học Văn Vũ Nghiên à, quả nhiên rất xinh đẹp. Tiểu Dương Dương nhà dì nhắc đến cháu rất nhiều.

Văn Vũ Nghiên có chút ngẩn ra, dì nhỏ?

Vừa rồi khi cô nhìn thấy một đại mỹ nữ quyến rũ đột nhiên dựa vào người Tần Dương thân thiết như vậy, còn sửng sốt một chút, trong lòng theo bản năng có chút không thoải mái.

Chẳng lẽ đại mỹ nữ này là bạn gái Tần Dương?

Nhưng khi nghe Tần Dương giới thiệu, Văn Vũ Nghiên vừa kinh ngạc dì nhỏ Tần Dương trẻ trung xinh đẹp, trong lòng vừa có hai phần xấu hổ.

Tiểu Dương Dương?

Nhiều lần nói tới mình?

Văn Vũ Nghiên do dự một chút, người ta là trưởng bối Tần Dương, mình và Tần Dương là bạn học, mình cũng nên gọi cô ấy như trưởng bối nhỉ?

- Chúc dì năm mới vui vẻ.

La Thi Nhã cười híp mắt đáp lại:

- Cháu cũng năm mới vui vẻ nhé, cháu đang dạo phố à?

- Vâng, trong nhà không có chuyện gì, bèn ra ngoài đi lòng vòng. Bên ngoài khắp nơi đều treo đầy đèn màu, rất đẹp.

La Thi Nhã cười híp mắt nói:

- Ừ, vậy dì không phiền hai đứa nói chuyện nữa, chỉ là chào cháu một tiếng. Bình thường Tiểu Dương một mình ở Trung Hải, cũng may nhờ mấy người bạn các cháu giúp đỡ, đợi năm sau dì đi Trung Hải, mời cháu ra uống trà.

Văn Vũ Nghiên khiêm tốn nói:

- Tần Dương rất lợi hại, đều là cậu ấy đang giúp đỡ chăm sóc mấy người bạn chúng cháu đó. Vâng, đợi dì đến Trung Hải, chúng ta hẹn nhau, cháu dẫn dì đi dạo Trung Hải. Trung Hải có không ít chỗ hay đâu.

La Thi Nhã cười híp mắt trả lời:

- Được, chúng ta đã hứa.hay là chúng ta kết bạn đi?

Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:

- Được ạ, đợi chút nữa để Tần Dương thêm người.

- Được, vậy chúng ta chút nữa nói, thay dì chúc mừng năm mới cha mẹ cháu nhé.

La Thi Nhã cười híp mắt kết thúc cuộc trò chuyện với Văn Vũ Nghiên, sau đó vỗ vỗ vai Tần Dương, rời khỏi ống kính, chớp chớp mắt với Tần Dương, sau đó cười hì hì trở lại bên cạnh La Thi Thiến báo cáo công việc.

Thật ra La Thi Thiến cũng rất tò mò Văn Vũ Nghiên. Dù sao đây cũng là con dâu Mạc Vũ chọn cho Tần Dương, tuy đã xem hình nhưng sao bằng nhìn người thật qua video chứ?

Chỉ là dù sao La Thi Thiến cũng là mẹ Tần Dương, bà cũng không tiện tiến đến nhìn, cũng may La Thi Nhã không kiêng kị việc này, trực tiếp lượn qua. La Thi Thiến cũng yên tâm giao nhiệm vụ khảo sát “con dâu tương lai” này cho La Thi Nhã.

- Thế nào?

La Thi Nhã mới vừa qua, La Thi Thiến đã nhỏ giọng hỏi. Trong giọng nói có chút gấp gáp, hiển nhiên vừa rồi khi La Thi Nhã và Văn Vũ Nghiên gọi video, La Thi Thiến ở bên đây vô cùng lo lắng.

La Thi Nhã đưa lưng về phía Tần Dương, giơ ngón cái lên:

- Xinh đẹp, có khí chất, tự nhiên hào phóng lễ phép, rất tốt!

La Thi Thiến nghe La Thi Nhã nói vậy, nhất thời yên lòng. Bà cực kì tin tưởng ánh mắt của em gái, dù sao La Thi Nhã kiếm cơm nhờ vào ánh mắt. Mỗi một lần thu mua của cô đều phải có được ánh mắt sắc bén mới được. Nếu không mua đồ xong nhưng giá cao bán không được, đập vỡ trong tay, vậy thì tiêu đời rồi.

La Thi Nhã đi đến, nhỏ giọng nói:

- Chút nữa em kết bạn với nó, đợi khi em đi Trung Hải, rảnh rỗi hẹn nó ra uống trà ăn cơm. Nếu là con dâu sư phụ Tiểu Dương giúp nó chọn, mà còn không tồi thế này, chúng ta làm người lớn đương nhiên cũng phải hỗ trợ gióng trống khua chiên. Tiểu Dương một mình ở Trung Hải, cũng không thể để người ta cảm thấy nhà Tiểu Dương chúng ta không có ai phải không?

La Thi Thiến nhất thời cười lên:

- Được, dù sao em cũng chuẩn bị đi Trung Hải, việc này chị giao hết cho em đó.

La Thi Nhã tự tin nói:

- Yên tâm đi, cứ giao cho em, thiên tài như nào đi nữa, lợi hại thế nào đi nữa chẳng qua cũng là một tiểu cô nương mà thôi. Nếu ngay cả một tiểu cô nương em cũng không làm xong, vậy bao nhiêu năm nay không phải em đã sống vô ích rồi sao!

La Thi Thiến dĩ nhiên vô cùng hiểu rõ em gái mình, cười cười, lại có hai phần không yên tâm dặn dò:

- Em hỗ trợ phù hợp là được, đừng làm qua loa. Dù sao chuyện của người trẻ tuổi vẫn nên để chúng nó tự mình làm mới được. Hơn nữa bây giờ người trẻ tuổi không thích trưởng bối nhúng ta vào chuyện yêu đương hôn nhân của bọn nó, dễ dẫn đến phản tác dụng…
Bình Luận (0)
Comment