Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 353 - Chương 363: Quà Năm Mới

Chương 363: Quà năm mới
 

- Người ban nãy thật sự là dì nhỏ của cậu sao?

Khuôn mặt của Văn Vũ Nghiên trong video hơi ửng hồng, ánh mắt của cô còn chứa vẻ kinh ngạc khó tin, bởi lẽ dì nhỏ của Tần Dương đúng là quá trẻ.

Tần Dương cũng hơi xấu hổ, bất kể là ai, khi đang nói chuyện phiếm với bạn học, tự dưng lại có người lớn chen vào, lại còn tỏ ra cực kỳ nhiệt tình nữa, ít nhiều cũng có chút không được tự nhiên.

- Phải, dì nhỏ năm nay mới 28 tuổi, lúc còn bé dì ấy cứ như chị của tôi vậy, quan hệ hai dì cháu rất tốt!

Văn Vũ Nghiên giật mình cười nói:

- Thì ra là như thế, ban nãy tôi còn tưởng cậu có người chị nào đây, vừa xinh đẹp, lại có khí chất nữa.

Tần Dương cười nói:

- Dì nhỏ mà biết cậu khen như thế, dì ấy nhất định sẽ rất vui.

Văn Vũ Nghiên hiếu kỳ hỏi:

- Dì nhỏ của cậu làm gì vậy, sao ban nãy cô ấy nói năm sau muốn tới Trung Hải?

Tần Dương mỉm cười trả lời:

- Ừm, cô ấy mở một công ty đầu tư, chuyên đầu tư, mua bán công ty, cảm thấy phát triển ở Yến Kinh bị hạn chế hơi nhiều, nên chuẩn bị sang năm đến Trung Hải phát triển.

Văn Vũ Nghiên ngạc nhiên mở to mắt:

- Công ty đầu tư? Sao giỏi vậy, cô ấy mới 28 tuổi chứ mấy?

Tần Dương cười tủm tỉm nói:

- Đúng rồi, cậu đừng thấy dì nhỏ nói chuyện cười hì hì vui vẻ với chúng ta, rất thân thiết hiền hoà mà lầm, nhưng ở trên thương trường cô ấy cực kỳ lợi hại, ừ, phương diện này cậu và cô ấy cũng có chút giống nhau.

Văn Vũ Nghiên khẽ nhếch môi:

- Cái công ty của tôi kia cũng chỉ là để luyện tập, học hỏi thêm kinh nghiệm thương trường cho bản thân thôi.

Tần Dương cười ha ha một tiếng:

- Tích lũy kinh nghiệm, để sau này về quản lý tập đoàn Thiên Bác sao? Cha mẹ cậu cũng chỉ có mình cậu, sau khi cha cậu về hưu, e rằng người tiếp nhận cũng chỉ có thể là cậu.

Văn Vũ Nghiên nhếch môi cười nói:

- Kỳ thật tôi cũng không hề muốn tiếp nhận tập đoàn Thiên Bác của cha, bản thân mình cũng có tay có chân có năng lực, vậy thì cứ việc sáng lập ra một tập đoàn của riêng mình, cần gì phải tiếp nhận tập đoàn của cha chứ?

Tần Dương hiếu kỳ hỏi:

- Chẳng lẽ cha cậu đồng ý cho cậu làm vậy, dù gì cũng đâu thể bỏ không tập đoàn của gia đình cậu được.

Văn Vũ Nghiên bĩu môi:

- Theo cách nghĩ của cha tôi, chính là tìm cho tôi một người chồng có năng lực, cho dù mình không để ý tới, cũng có con rể có thể tiếp nhận công ty.

Tần Dương thuận miệng hỏi:

- Lý Quân Hạo kia, hẳn chính là mẫu con rể mà cha cậu vừa lòng nhỉ?

Văn Vũ Nghiên không trả lời, ngược lại cười tủm tỉm hỏi Tần Dương:

- Vậy cậu thấy thế nào?

Tần Dương bị Văn Vũ Nghiên hỏi ngược lại như vậy, cũng cảm thấy có chút xấu hổ, hắn do dự một lúc rồi trả lời thẳng thắn:

- Bản thân tôi đương nhiên là không muốn chuyện như vậy xảy ra, một tên Vũ Văn Đào thôi đã gây ra không biết bao nhiêu chuyện rồi, cái tên Lý Quân Hạo này hình như còn lợi hại hơn cả Vũ Văn Đào nữa…

Tần Dương ngừng lại một chút, đột nhiên cảm thấy mình nói như vậy liệu có làm cho Văn Vũ Nghiên nghĩ là mình sợ phiền phức, sợ khó khăn, không thành tâm thành ý với cô ấy?

- Tôi nói như vậy, kỳ thật cũng không phải sợ Lý Quân Hạo nha. Hừm, biết nói thế nào đây?

Văn Vũ Nghiên nhìn thấy bộ dạng túng quẫn của Tần Dương, chợt không nhịn nổi, cười phá lên:

- Không cần nói, tôi hiểu, chả phải lúc trước tôi cũng đã khẳng định rồi sao, sẽ không có chuyện cha tôi nói cái gì tôi cũng nghe theo, hôn nhân của tôi do chính tôi làm chủ, tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ ai chi phối.

Tần Dương cười cười, hắn hiểu ý của Văn Vũ Nghiên, cười nói:

- Về điểm này, tôi chưa từng nghi ngờ chút nào.

Văn Vũ Nghiên nói rất thẳng thắng, cũng không ngượng ngùng gì cả, Tần Dương cũng cảm thấy như vậy rất tốt, thẳng thắn như vậy thì hai người cũng dễ dàng nói chuyện với nhau hơn.

Văn Vũ Nghiên cười nói:

- Tốt, bạn tôi tới rồi, tôi phải đi, sang năm gặp nhau ở trường.

Tần Dương gật đầu:

- Được, gặp ở trường.

Tần Dương tắt video, từ trên ghế salon ngồi dậy, La Thi Nhã cười tủm tỉm nói:

- Quan hệ phát triển không tệ nha, ba mươi tết còn có thể trò chuyện lâu như vậy, xem ra người ta rất có hảo cảm với cháu đấy.

Tần Dương nhìn thấy vẻ mặt tò mò của La Thi Nhã, bất đắc dĩ nói:

- Dì nhỏ, người có thể đừng nhiều chuyện như vậy được không?

La Thi Nhã khẽ nói:

- Nhiều chuyện chính là bản tính của phụ nữ, hơn nữa, sao có thể nói dì nhiều chuyện được, đây là dì quan tâm cháu đấy!

Đấu võ mồm, đương nhiên Tần Dương không phải là đối thủ của La Thi Nhã, chỉ đành bĩu môi nhận thua.

- Đừng có chạy, lại đây, đưa di động cho dì, để dì kết bạn với cô bé đã!

Tần Dương đành phải cầm điện thoại tới, gửi tài khoản Wechat của Văn Vũ Nghiên cho La Thi Nhã, La Thi Nhã cười tủm tỉm gửi lời mời kết bạn, có lẽ bởi vì Văn Vũ Nghiên đang cầm điện thoại, nên rất nhanh, Văn Vũ Nghiên đã chấp nhận lời mời kết bạn.

La Thi Nhã bày ra bộ dáng qua cầu rút ván, xua tay với Tần Dương:

- Được rồi, cháu hết giá trị lợi dụng rồi, đi chơi đi, chuyện còn lại cứ giao cho dì.

Tần Dương không yên lòng dặn dò:

- Dì nhỏ, dì muốn nói chuyện gì cũng được, nhưng đừng có phá cháu nha.

La Thi Nhã bày ra vẻ mặt cực kỳ tự tin:

- Yên tâm đi, trong mấy chuyện này, dì chính là máy bay yểm trợ tốt nhất, hơn nữa còn là loại siêu cấp chuyên nghiệp nữa kìa!

Tần Dương nhìn vẻ mặt tự tin của La Thi Nhã, trong lòng cảm thấy cực kỳ bất an.

Sao mình luôn cảm thấy dường như có chuyện gì cực kỳ không ổn sắp xảy ra đây nhỉ ?

...

Vì có La Thi Nhã tới chơi, nên Tết năm mới của ba người cũng không hề buồn tẻ chút nào, trong phòng luôn luôn tràn ngập tiếng cười vui vẻ.

Sàng sớm ngày mùng một, Tần Dương mang theo quà biếu đi tới nhà sư phụ Mạc Vũ:

- Sư phụ, đồ đệ Tần Dương tới chúc Tết!

Tần Dương nhìn thấy Mạc Vũ tới thì để quà xuống, sau đó cung kính quỳ hai gối chạm đất, hành lễ với sư phụ.

Mặc dù bây giờ khi chúc tết đã gần như không còn ai bái đại lễ nữa, nhưng Ẩn Môn chỉ đơn truyền đời này qua đời khác, hơn nữa quan hệ truyền thừa sư đồ giữa tu hành giả lại là theo cổ lễ, lúc bái sư cần bái đại lễ, còn bây giờ chúc tết, đương nhiên cũng phải bái đại lễ.

Mạc Vũ mỉm cười, hai tay nâng Tần Dương dậy:

- Dậy.

Tần Dương đứng dậy, cười hì hì hỏi:

- Sư phụ, năm nay sư phụ chuẩn bị quà năm mới gì cho đệ tử vậy?

Mạc Vũ cười mắng:

- Cái thằng nhóc này, suốt ngày chỉ biết nhìn chằm chằm vào đồ của sư phụ, chẳng phải sau này mấy thứ này đều là của con sao?

Đương nhiên Tần Dương cũng không phải thật sự muốn cái gì, mà chỉ muốn quà thôi, cái này cũng giống như khi đệ tử chúc tết sư phụ, sư phụ cũng sẽ lì xì hoặc tặng một món quà gì đó, xem như khích lệ đệ tử, chuyện này cũng tựa như việc trẻ con chúc tết người lớn, người lớn lì xì lại vậy.

Mặc dù Mạc Vũ nói như vậy, nhưng nhất định đã chuẩn bị xong món quà này rồi, Mạc Vũ đưa tay cầm lấy một chiếc hộp gỗ đàn hương đưa cho Tần Dương.

- Ừm, đây là quà năm mới của con, chẳng qua, e rằng trong khoảng thời gian kế tiếp con phải chịu nhiều đau khổ rồi.

Tần Dương tò mò mở hộp gỗ đàn hương ra, thì thấy trong đó có một viên thuốc tròn màu đỏ to như trứng bồ câu vậy, vừa mở hộp ra, mùi thơm đã xông ngay vào mũi, lan tỏa khắp phòng.

Tần Dương mở to hai mắt, kinh ngạc:

- Sư phụ, đây là Tụ Khí Đan sao?

Mạc Vũ cười nói:

- Phải, bây giờ con phải sinh hoạt ở nhân gian, việc vặt rất nhiều, việc tu hành sẽ bị chậm trễ, viên Tụ Khí Đan này có thể thanh lọc cơ thể cho con, mở rộng kinh mạch, giúp con tu luyện ngày càng làm ít công to. Nhưng mà quá trình này cũng không quá tốt, cho nên khoảng thời gian kế tiếp, con phải bỏ thời gian ra tới chỗ ta tu hành, nếu không, lãng phí công hiệu của thuốc thì quá đáng tiếc, dù sao thì viên Tụ Khí Đan này cũng không phải muốn có là có…
Bình Luận (0)
Comment