Chương 364: Ẩn thị
Tụ Khí Đan là thứ tốt cho người tu hành, nó có không ít tác dụng, tác dụng chính là lọc sạch thể chất, mở rộng kinh mạch. Điều này còn tốt hơn so với xây dựng kênh đào, nói rộng dòng sông, sau đó củng cố đê đập, như vậy dòng sông có thể chứa nhiều nước hơn, dòng nước có thể chảy nhanh hơn, dòng sông cũng ngày càng vững chắc, không dễ sụp đổ.
Tác dụng của Tụ Khí Đan mang tính vĩnh viễn, nhưng muốn thay đổi thể chất cũng không dễ như vậy. Trong quá trình này tất nhiên sẽ chịu đựng đau khổ cực độ.
Tần Dương không sợ đau đớn, hoặc là nói vì nâng cao thực lực, hắn có thể chấp nhận đau đớn cực độ.
Thiên hạ vốn không chuyện ngồi mát ăn bát vàng.
Huống hồ Tụ Khí Đan này không phải ai muốn có cũng có thể có được. Dù gì từ xưa đến nay, nhiều loại dược liệu hiếm hoi đã ngày càng ít, thậm chí biến mất, đan dược có hiệu quả đặc biệt này đương nhiên cũng ngày càng quý hiếm.
- Cảm ơn sư phụ!
Tần Dương hưng phấn cảm ơn, có viên Tụ Khí Đan này, tốc độ tu hành của Tần Dương liền có thể tăng nhanh rất nhiều. Thực lực càng tăng nhanh, càng khiến hắn có thêm sức mạnh đối phó nhiều loại khiêu chiến khác nhau.
Mạc Vũ cười nói:
- Cách lúc con tựu trường còn nửa tháng, con có thể dành ra bao nhiêu thời gian?
Tần Dương cười nói:
- Trước khi tựu trường thời gian của con căn bản đều rảnh rỗi.
Mạc Vũ suy nghĩ một chút nói:
- Được rồi, vậy cho con thêm hai ngày nghỉ lễ. Mùng bốn khi con đến đây, nhanh thì bảy ngày, chậm thì mười ngày, khoảng thời gian này con hãy ở chỗ ta. Nếu trong nhà có chuyện, có thể thể tạm thời trở về, nhưng không thể trễ nải quá nhiều thời gian.
Tần Dương sảng khoái gật đầu:
- Được!
Thời gian nhanh chóng trôi qua, thời gian bảy ngày chớp mắt đã qua. Khi Tần Dương bước đầu hoàn toàn hấp thụ xong viên Tụ Khí Đan này, trong lòng có cảm giác thổn thức.
Bảy ngày, đây là một hành trình thanh tẩy cơ thể, đồng thời cũng là một hành trình khảo nghiệm ý chí đầy đau khổ.
Quá trình đau đớn và gian khổ không cần nói, kết quả thu được lại rất nhiều. Tần Dương cảm thấy bây giờ tốc độ tụ khí đan điền của mình so với trước đây ít nhất nhanh hơn gấp đôi, hơn nữa nội khí trong cơ thể vận hành nhanh hơn thông suốt hơn.
Sinh mệnh con người là có hạn, nên dù là tốc độ tu hành nhanh hơn người khác, tính tổng cộng cũng khả quan. Huống hồ tốc độ gấp đôi, đây căn bản là tiết kiệm gấp đôi thời gian.
Cùng là tu hành, người khác mất hai năm, bạn chỉ mất một năm, người khác mười năm, bạn năm năm, người khác bốn mươi năm, bạn hai mươi năm...
Bản thân tu hành ngoài so sánh thiên phú tu hành của bản thân, còn phải so sánh tài nguyên tu hành, đây cũng chính là lý do tuy công pháp của tu hành truyền bá khắp thế giới, nhưng người có thể tu hành thành công thực sự rốt cuộc rất ít. Muốn đạt đỉnh cao, vậy càng không dễ dàng.
Tần Dương đại khái cũng biết suy nghĩ của sư phụ, một mình mình ở Trung Hải phải đối mặt với nhiều đối thủ khác nhau, thực lực không mạnh hoàn toàn không được. Trước kia đối đầu vẫn là người bình thường, bây giờ cùng với thân phận Ẩn Môn thị của Tần Dương bị bại lộ, đương nhiên hắn phải tăng cường thực lực cho mình.
Mình có thân phận đặc công Long Tổ, có Long Vương nâng đỡ, không hề lo lắng âm mưu quỷ kế về quyền thế, điều cần là uy hiếp lấn át ngoài sáng hay giao chiến trong bóng tối.
Năm đó Mạc Vũ ở Trung Hải chiến đấu một mình, dĩ nhiên hắn càng rõ bây giờ Tần Dương phải đối đầu với đối thủ hay cục diện như thế nào. Vì tránh cho đệ tử giẫm lên vết xe đổ, đương nhiên hắn sẽ nghĩ mọi cách gia tăng thắng lợi và lợi thế cho đệ tử của mình.
- Sư phụ, sau này người sẽ đi Trung Hải chứ?
Mạc Vũ cười cười:
- Nếu con phát triển thuận lợi, tất nhiên ta không cần đi. Nhưng nếu con và Văn Vũ Nghiên cuối cùng có thể đi cùng nhau, ngày kết hôn của hai con, ta tất nhiên sẽ đi.
Tần Dương do dự một chút:
- Sư phụ, chuyện dì Thu người vẫn chưa buông bỏ được sao?
Mạc Vũ lắc đầu:
- Đều là chuyện đã qua, có lẽ chỉ có một mình ta giữ mãi trong lòng, không thể thoát ra mà thôi. Có thể buông bỏ được hay không đã không quan trọng nữa, hà tất vì khốn khổ của mình mà quấy rầy cuộc sống của người khác.
Tần Dương là đệ tử, đương nhiên không thể đánh giá đúng và sai của sư phụ, cười nói:
- Cho dù người không vì dì Thu, người đến thăm đệ tử cũng được.
Mạc Vũ lắc đầu:
- Ta có không ít đối thủ ở Trung Hải, rất nhiều người đều theo dõi ta. Nếu ta đi e là mông nhiều người liền không ngồi vững. Ta không tạo thêm phiền phức cho con đâu.
Tần Dương cười hehe:
- Con không sợ, tuy sư phụ có không ít kẻ thù nhưng có nhiều bạn hơn.
Mạc Vũ cười cười:
- Nếu đã là bạn, có thể không tạo thêm phiền phức cho bạn, vậy thì đừng tạo thêm nữa. Rất nhiều việc bạn bè cũng sẽ khó xử. Hiện giờ đã là thiên hạ của người trẻ các con, con cố gắng làm việc là được, nếu con thật sự đến lúc cần sư phụ, sư phụ sẽ ra tay.
Không đợi Tần Dương nói gì thêm, Mạc Vũ khoát tay:
- Đại bàng non chung quy đều phải lăn lộn trong mua gió mới trở thành đại bàng hùng dũng kiêu ngạo nhìn thiên hạ. Hổ con chung quy phải học cách chiến đấu cấu xé đối thủ hung mãnh, cuối cùng mới có thể trở thành chúa tể muôn loài của núi rừng hùng bá. Tuy lực lượng Ẩn Môn chúng ta ít người, nhưng từ xưa đến nay đều chưa từng bị người ta xem thường, con không thể đánh mất uy phong Ẩn Môn chúng ta.
Sắc mặt Tần Dương cứng lại, nghiêm nghị nói:
- Vâng sư phụ!
Mạc Vũ dừng lại một chút:
- Vào thời điểm thích hợp ta sẽ để lão Tiếu đi giúp con.
Tần Dương sửng sốt, chợt vui vẻ nói:
- Cám ơn sư phụ.
Lão Tiếu mà Mạc Vũ nói cũng là người trong Ẩn Môn, nhưng không phải truyền nhân Ẩn Môn mà là thị tòng (người phục vụ) của Mạc Vũ. Mỗi một đời đệ tử Ẩn Môn đều nhận một thị tòng có thể đủ tín nhiệm để phó thác đại sự, bọn họ được gọi là Ẩn thị.
Ẩn thị không phải người tu hành, bọn họ đều là người thường, nhưng bọn họ phục vụ đệ tử Ẩn Môn. Đệ tử Ẩn Môn cũng báo đáp bọn họ rất nhiều, để bọn họ vinh hoa phú quý cả đời.
Nhiệm vụ của bọn họ chính là phục vụ chủ nhân của mình, tuân thủ mọi mệnh lệnh của chủ nhân. Nếu đệ tử Ẩn Môn xảy ra điều bất trắc, bọn họ phải đảm nhận tiếp tục tìm kiếm truyền nhân, để tiếp tục thừa kế Ẩn Môn.
Lão Tiếu là thị tòng Mạc Vũ chọn, từ năm Mạc Vũ còn ở Trung Hải đã đi theo ông. Sau này Mạc Vũ quy ẩn không cần dùng đến lão Tiếu nhiều, cũng không muốn lão Tiếu ở bên cạnh mình ở chỗ nhàm chán này liền đuổi lão Tiếu về.
Tần Dương là đệ tử của Mạc Vũ, đương nhiên từng gặp lão Tiếu. Thân phận bên ngoài của lão Tiếu là giám đốc công ty nào đó trên thị trường, tài sản không ít, cũng rất có địa vị xã hội.
- Bây giờ con cũng đã trưởng thành rồi, nếu gặp được cơ hội thích hợp, gặp được người thích hợp, con cũng nên chọn một Ẩn thị phù hợp.
Tần Dương cười nói:
- Vâng, nếu con gặp được người thích hợp nhất định sẽ báo cho sư phụ.
Ẩn thị là do đệ tử Ẩn Môn tự chọn, nhưng phải được đệ tử Ẩn Môn đời trước đồng ý. Sau khi đồng ý, Ẩn thị đời trước còn tiến hành chỉ dạy ẩn thị đời sau.
Đệ tử Ẩn Môn có đệ tử Ẩn Môn thừa kế, ẩn thị cũng có ẩn thị thừa kế.
Tuy Ẩn Môn ít người nhưng quy tắc cũng không thiếu chút nào!