Chương 389: Công chúa đến thăm
Người đàn ông mặt lạnh dĩ nhiên chính là Tần Dương, hắn chẳng qua đeo mặt nạ mô phỏng da người thật, thay đổi hình dáng mặt mỗi mà thôi.
Tần Dương đương nhiên không phải nương tay, không dám giết người, chỉ là do hôm đó Lý Quân Hạo hiển nhiên không định giết mình nên Tần Dương mới chọn tha cho Lý Quân Hạo một mạng.
Đáng tiếc Tần Dương không biết xem bói. Nếu hắn biết vừa rồi Lý Quân Hạo ở trong phòng bao đang thương lượng với người ta giết hắn, vậy nhát dao đó của hắn sẽ không đâm trượt, mà sẽ dứt khoát cắm vào cổ Lý Quân Hạo.
Thực lực Tần Dương so với Lý Quân Hạo quả thực không cao hơn bao nhiêu, nhưng so về kinh nghiệm chém giết, Lý Quân Hạo sợ là cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp. Trong điều kiện Tần Dương không có ý định gì, đối phó Lý Quân Hạo không phức tạp.
Luyện khí nhập thể, đưa vào đan điền là một tiêu chí quan trọng của người tu hành, đại diện cho tu hành thực sự nhập môn. Trước khi tụ khí đan điền chính là luyện ngoại công, trui luyện gân cốt cơ bắp. Đây cũng chính là ngoài luyện gân cốt da, trong luyện khẩu khí mà người thường hay nói, cũng chính là khác biệt giữa công phu ngoại gia và công phu nội gia mà rất nhiều người hay nói.
Luyện khí nhập thể vô cùng khó khăn, đây cũng là loại khí mà rất nhiều người luyện võ cả đời dù luyện cho cơ thể cứng rắn giống như kim cương vẫn không thể luyện ra được. Mà người tu hành luyện khí nhập thể, đưa vào đan điền muốn nâng cao thực lực cũng vô cùng khó khăn như vậy.
Kinh mạch trong cơ thể người nhiều vô số, cũng có rất nhiều khiếu huyệt. Mà những khiếu huyệt này đối với người tu hành mà nói vô cùng quan trọng. Khiếu huyệt không tồn trữ nội khí, nhưng khiếu huyệt lại kết nối những liên kết quan trọng trong cơ thể.
Giữa mỗi hai khiếu huyệt là một liên kết, trong giai đoạn đầu luyện khí nhập thể, đan điền có khí nhưng rất khó tản ra toàn thân. Vì chỉ khi trong cơ thể đả thông vài khiếu huyệt ngắn nhất cũng là quan trọng nhất, khí mới từ giữa khiếu huyệt đó tản ra, nhưng lại rất khó đi thẳng đến từng bộ phận trong cơ thể, cũng rất khó thể hiện ra năng lượng “khí” của nhất cử nhất động.
Theo lượng nội khí tăng lên, từng khiếu huyệt cũng được đả thông, nội khí có thể truyền đi trong các khiếu huyệt, tràn ngập mỗi một tấc da thịt toàn thân. Lượng nội khí đan điền càng đầy, khiếu huyệt đả thông càng nhiều, cơ thể vận dụng nội khí cũng tinh tế hơn.
Khi toàn bộ khiếu huyệt trong người đều được mở ra, trong khắp cơ thể giống như xe điện ngầm thành phố hoàn toàn thông suốt. Giữa xe điện ngầm thành phố này có nhiều trạm trung chuyển lớn nhỏ, xuất phát từ đan điền có thể nhanh chóng đi qua những trạm trung chuyển này. Sau đó đi đến bất kì vị trí nào trong thành phố, khí tùy tâm động, thậm chí phát ra ngoài mạnh mẽ.
Khiếu huyệt được mở và lượng nội khí có quan hệ rất lớn, cũng tức là số lượng khiếu huyệt được mở là dữ liệu quan trọng để đo lường sức mạnh của một người tu hành.
Khiếu huyệt con người có mấy trăm, quan trọng có, không có nhiều tác dụng cũng có. Căn cứ theo mức độ quan trọng của những khiếu huyệt này, người tu hành chia ra thành ba trăm sáu mươi khiếu huyệt quan trọng của tu hành luyện khí, lại phân thành mấy tầng lớp.
Người luyện khí nhập thể, đưa vào đan điền, khí lưu hành trong cơ thể đã mở được năm khiếu huyệt quan trọng, hình thành một nội tuần hoàn đơn giản, người luyện khí nhập thể nào cũng đều như nhau. Sau khi mở mười hai khiếu huyệt, có thể hình thành một tuần hoàn kinh mạch nhỏ bao gồm bên trong tứ chi. Nội khí cũng có thể đạt đến trình độ thu vào phát ra theo tim, từng hô hấp, khí động toàn thân tuần hoàn một cảnh giới chu thiên, từ đó xem như chút thành tựu nội khí.
Khiếu huyệt thứ mười ba đến hai mươi bốn thì càng phức tạp hơn, càng khoa trương hơn nội khí chu thiên. Người có thể mở hai mươi bốn khiếu huyệt, khí tùy tâm động, điều kiển khí bằng ý thức, khí như giao long. Hơn nữa quan trọng nhất là người đả thông hai mươi bốn khiếu huyệt có thể phát nội khí ra ngoài, gọi là cương, từ đó xem như đại thành!
Còn mười hai khiếu huyệt của hai mươi bốn khiếu huyệt trở lên đều là một số khiếu huyệt thần bí trong cơ thể người. Mỗi huyệt được mở ra, thực lực đều có thể tăng lên rất nhiều. Nghe nói mở hết ba mươi sáu khiếu huyệt, tất cả khí trong trời dất đều có thể sử dụng.
Dĩ nhiên đó cũng chỉ là truyền thuyết. Bởi từ xưa đến nay người mở hết ba mươi sáu khiếu huyệt, trong truyền thuyết chỉ có vài người đạt đến. Hơn nữa truyền thuyết này cũng thật giả khó phân.
Để gọi đơn giản, cảnh giới trước mười hai khiếu huyệt được gọi là mười hai huyệt hạ, cũng chính là cảnh giới nhập môn mà người tu hành bình thường hay gọi. Vượt qua cảnh giới nhập môn là giới tiểu thành, huyệt thứ mười ba đến hai mươi bốn gọi là mười hai huyệt trung. Vượt qua giới tiểu thành là giới đại thành, đả thông hết ba mươi sáu huyệt được gọi là giới đại viên mãn.
Tần Dương mười sáu tuổi luyện khí nhập thể, đả thông năm huyệt hạ. Đến khi hai mươi tuổi đã thông thêm ba huyệt. Lần này quay về đón năm mới, Mạc Vũ cho Tần Dương uống tụ khí đan, nội khí đan điền tăng thêm, lại thông thêm hai huyệt. Bây giờ đã đạt đến trình độ mười huyệt hạ, cách giới tiểu thành chỉ còn hai huyệt.
Tần Dương và Lý Quân Hạo từng giao thủ, thực lực của hắn chắc cũng ở khoảng chín huyệt hạ, chênh lệch với Tần Dương có hạn. Với trình độ chém giết như vậy, để chiến thắng quan trọng là kinh nghiệm chém giết và một số kỹ năng tất sát có thể khiến người ta khó phòng bị, ví dụ như Toàn Tâm Thối trước đó Lý Quân Hạo thi triển.
Tần Dương không chắc lời cảnh cáo của mình có tác dụng với Lý Quân Hạo hay không. Dù sao Lý Quân Hạo cũng là người thường, mình là người tu hành, sau lưng còn có một gia tộc. Huống hồ Lý gia và sư phụ Mạc Vũ vốn có giao ước, muốn để Lý Quân Hạo hay Lý gia buông tay không dễ.
Hai ngày tiếp theo, Lý Quân Hạo dường như không có bất kì điểm khác thường, cũng không đến tìm Tần Dương.
Tần Dương biết người ra tay ở bến tàu là Lý Quân Hạo. Lý Quân Hạo biết người ra tay ở bãi xe chính là người của Tần Dương. Nhưng hai người đều không trực tiếp đối thoại rõ ràng, ra vẻ tao biết mày biết trời biết.
Tần Dương theo dõi Lý Quân Hạo hai ngày liền dời sự chú ý đi. Dù sao gần đây công ty hắn mới bắt đầu khởi nghiệp, có khá nhiều việc.
Cũng vào lúc Tần Dương bận rộn, hắn nhận được điện thoại của Long Vương Diệp Tây Đông gọi đến.
- Cái gì, công chúa Konnie muốn đến Trung Hải tìm tôi?
Tần Dương nhíu mày, ra vẻ không muốn tiếp đãi:
- Cô ấy là một công chúa, suốt ngày chạy tới chạy lui làm gì? Ngoan ngoãn ở Ingles tham gia mấy tiệc rượu nhạt nhẽo kia không được sao?
Diệp Tây Đông cười nói:
- Cậu đừng xem thường người ta. Tuy Konnie chỉ là người thừa kế ngôi nữ hoàng Ingles xếp thứ năm, cả đời này căn bản không có hi vọng ngồi lên vị trí đó. Nhưng cũng vì vậy mà cô ấy tự do hơn rất nhiều những người thừa kế xếp trước đó. Cô ấy thường đi sang nước khác, giống như hình tượng đại sứ của Ingles vậy. Trẻ tuổi xinh đẹp, biết ăn nói, so với những thành viên bộ ngoại giao nghiêm nghị gì đó kia tốt hơn rất nhiều. Huống hồ người ta đã đến, chúng ta phải chiêu đãi thật tốt.
Tần Dương bất lực nói:
- Cô ấy chỉ đích danh muốn đến Trung Hải tìm tôi?
Âm thanh Long Vương cười híp mắt, giọng nói cáo già còn mang theo mấy phần trêu chọc kiểu “Phải đó, ai bảo cậu ban đầu cứu mạng cô ấy chứ. Các người là bạn bè, không phải sao?
Tần Dương cười khổ:
- Vậy ai đảm nhận sự an toàn của cô ấy?
Tần Dương dĩ nhiên có thể phụ trách an toàn cho Konnie, nhưng bề ngoài thân phận Tần Dương chỉ là một sinh viên, không thể bại lộ thân phận đặc công. Hắn cũng không thể bảo vệ Konnie không rời suốt 24 tiếng nên sự an toàn của Konnie khi đến Hoa Hạ chỉ có thể để người khác bảo vệ.
Long Vương dứt khoát nói:
- Khả năng cô ấy thừa kế ngôi vị không lớn, sự nguy hiểm cũng không cao, bản thân cô ấy có vệ sĩ. Có điều cân nhắc an toàn, tôi sắp xếp đội viên của cậu Thược Dược và Liệp Ưng, thế nào?
Tần Dương không nhịn cười được:
- Sự sắp xếp này không tệ, tốt lắm!