Chương 407: Không thể nhịn được
Tiếng sáo du dương, thanh nhã mà du dương.
Tần Dương mặc dù mơ hồ cũng nghe được tiếng sáo, nhưng cũng không để ý, thế nhưng Trang Mộng Điệp ngồi ở trên người Tần Dương cả người bỗng nhiên run lên.
Cô cảm giác trong thân thể bỗng nhiên như có thứ gì đó, sau đó trong nháy mắt một ngọn lửa dục lập tức từ bụng cháy bùng lên.
Tay của Trang Mộng Điệp nhè nhẹ hơi dừng lại, trong con mắt tăng thêm mấy phần mê loạn, bắt đầu trở nên long lanh, sự khiêu gợi ở bên trong tựa như muốn trào ra ngoài vậy, thân thể của cô trở nên nóng ran.
Mình bị gì vậy?
Ma ám sao?
Mình thích Tần Dương, không sai, cũng bằng lòng vì hắn làm mọi chuyện, dù là lên giường cũng là cam tâm tình nguyện, cũng từng nửa đêm tỉnh mộng hồi tưởng lại cái ôm ấm áp mềm mại bất lực trong hắn, nhưng bây giờ mình là đang xức thuốc cho Tần Dương mà!
Trong lòng lại dâng lên dục niệm không thể khống chế được thế này, đây đúng là làm cho người ta khó xử mà.
Lúc này lại nghĩ chuyện lung tung, xấu hổ quá đi mất!
Trang Mộng Điệp ổn định tâm trạng lại một chút, tiếp tục xức thuốc xoa bóp cho Tần Dương, nhưng mà mới được hai ba lần, tay của Trang Mộng Điệp dừng lại lần nữa.
Thân thể Trang Mộng Điệp đã không khắc chế được nữa mà không ngừng run rẩy đứng lên, cả người trở nên vô cùng nóng bỏng, da dẻ biến thành sắc hồng kiều diễm, ánh mắt của cô đã trở nên vô cùng mê loạn, một chút tỉnh táo còn sót lại đã hoàn toàn biến mất không thấy nữa, cái còn lại chính là ham muốn tình dục vô tận.
Trong cổ họng cô ấy phát ra thứ âm thanh không mấy rõ ràng, đột nhiên nằm thẳng lên tấm lưng trần rắn chắc của Tần Dương, ôm lấy Tần Dương.
Tần Dương trước đó đã cảm thấy Trang Mộng Điệp có gì đó không đúng lắm, nhưng dẫu sao ngồi ở trên người của hắn như vậy, hắn cũng không tiện nói thêm gì, nếu không mọi người càng thêm khó xử.
Động tác đột nhiên của Trang Mộng Điệp, khiến cho Tần Dương lấy làm kinh hãi, hắn quay đầu, đang định phải nói chút gì, lại bị hình ảnh trước mặt của Trang Mộng Điệp làm cho kinh động.
Mặt Trang Mộng Điệp đỏ bừng như máu, trong đôi mắt tất cả đều là sự mê loạn nhục dục, đang dùng một loại động tác vô cùng gợi tình ôm lấy hắn, vô cùng mạnh mẽ cứ như vậy dính lấy hắn, còn nhẹ nhàng uốn éo người, giống như một con yêu tinh ma mị.
Tần Dương còn chưa kịp nhìn rõ ràng, Trang Mộng Điệp đã trực tiếp ôm lấy đầu của hắn, chặn thẳng miệng của hắn lại, một tay đã giống như rắn trợt xuống dưới.
Tần Dương có chút đần ra, nhưng dáng vẻ quỷ dị của Trang Mộng Điệp làm cho hắn cảm thấy không bình thường, hắn cưỡng ép quay người qua, bắt cánh tay của Trang Mộng Điệp, cưỡng ép lôi cô đẩy ra một chút, thấp giọng quát lên:
- Trang Mộng Điệp, cô làm cái gì vậy?
- Cho tôi! Tần Dương, tôi... Không chịu nổi nữa, a!
Trang Mộng Điệp không biết lấy sức lực từ đâu ra, một tiếng thét chói tai, lại gắng gượng thoát khỏi tay của Tần Dương, trở tay một cái kéo váy ngủ của mình lên, kể cả đồ lót cũng cởi ra, nửa người trên trong nháy mắt không bỏ sót gì xuất hiện ở trước mặt của Tần Dương.
Trang Mộng Điệp bày ra đủ tư thế hấp dẫn lôi cuốn để được mây mưa, trực tiếp nhào lên trên người của Tần Dương.
Tần Dương trước mắt trắng xóa một mảng, trong lòng nhất thời bấn loạn lên, khi tay Trang Mộng Điệp trực tiếp trượt vào trong quần Tần Dương nắm lấy yếu huyệt của hắn, lý trí của Tần Dương trong nháy mắt hoàn toàn sụp đổ, hắn không phản kháng nữa, trở tay ôm lấy Trang Mộng Điệp, hai người cứ thế ngã xuống trên ghế sa lon.
(Lời tác giả: thật ra thì tôi nghĩ sẽ viết chi tiết hơn một chút, nhưng thật không dám viết...)
...
Thời gian không biết qua bao lâu, lúc Trang Mộng Điệp rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại, Tần Dương nằm ở trên giường giống như tử thi, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Năm lần?
Hay là sáu lần, hoặc là bảy lần?
Mẹ nó chứ, đúng thật điên rồi!
Nếu như Tần Dương không phải là một người trẻ tuổi hỏa lực sung mãn, hơn nữa hắn còn là một người tu hành, thân thể có tố chất mạnh hơn nhiều so với người bình thường, hắn tuyệt đối không thể chống đỡ đến cuối cùng được.
Dù là như vậy, hắn cũng mệt mỏi gần chết, bây giờ đến một đầu ngón tay cũng không muốn động. Hắn nghiêng đầu nhìn Trang Mộng Điệp bên cạnh, trong nháy mắt, cô ấy cũng đã ngủ say, ngay cả chăn cũng không kịp đắp.
Đây không phải là một chuyện đáng để cho người ta nhớ lại, cái tuyệt vời của hoan ái, mà là muốn lấy mạng người thì có!
Tần Dương nhìn Trang Mộng Điệp, rơi vào trầm tư.
Trang Mộng Điệp làm sao có thể điên cuồng như vậy?
Cô ấy tự mình uống thuốc sao?
Khả năng không lớn.
Cho dù uống thuốc cũng không đến nỗi điên cuồng như vậy chứ ?
Hơn nữa, Trang Mộng Điệp không đến mức phải uống thuốc để ép buộc hắn chứ ?
Tần Dương biết Trang Mộng Điệp đúng là có chút thích hắn, nhưng trước đó Tần Dương đã uyển chuyển cự tuyệt cô, nói rất rõ, mọi người chỉ là bạn, bây giờ lại là hàng xóm, lại là đồng nghiệp hợp tác, cô ấy làm hẳn sẽ không dùng đến biện pháp như vậy chứ ?
Tần Dương nhớ tới dáng vẻ thất thần của Trang Mộng Điệp trước đó, chân mày không nhịn được nhíu lại, trực giác nói cho Tần Dương trên người Trang Mộng Điệp đang xảy ra vấn đề.
Tần Dương nằm một hồi, từ trên giường ngồi dậy, cảm giác bụng vô cùng đói, chợt nhớ tới trước đó Trang Mộng Điệp không phải nói còn cháo gà nóng sao?
Tần Dương bộ dạng kinh hãi, liền vội vàng đứng lên đến phòng bếp, nhìn xuống trong nồi, thở phào nhẹ nhõm.
Thật may Trang Mộng Điệp mở lửa nhỏ nhất, nếu không, nếu không, sợ rằng đã sớm cháy khô, nói không chừng nồi cũng cháy khét rồi.
Sau một phen vận động kịch liệt, Tần Dương cảm giác hắn đói bụng đến mức nếu có thể nuốt một con trâu, tìm một cái bát, liên tục húp vài bát cháo gà, còn ăn một ít thịt gà bên trong, lúc này mới cảm giác lấy lại được hồn.
Ngồi một hồi trên ghế sa lon, Tần Dương lần nữa trở lại phòng ngủ của Trang Mộng Điệp, đưa tay nắm lấy tay của Trang Mộng Điệp, ấn lên trên mạch môn của cô, cẩn thận bắt mạch, cách một hồi, lại đổi tay.
Tần Dương nhìn miệng của Trang Mộng Điệp, lại lật mắt cô ra, chợt hơi sửng sốt.
Trước đó trong mắt cô còn có một chấm đỏ nhàn nhạt, sao bây giờ không thấy đâu cả?
Tần Dương rút tay về, vẻ mặt có chút nghi ngờ.
Từ trên người Trang Mộng Điệp cũng không cho thấy bất kỳ dị thường nào, nói cách khác, Trang Mộng Điệp là khỏe mạnh, là không có biểu hiện gì.
Nhưng nếu như không có tình trạng gì tại sao Trang Mộng Điệp lại điên cuồng như vậy, điên cuồng đến cả ngay cả thần trí của con người dường như cũng không còn nữa, chỉ còn biết không ngừng đòi hỏi chuyện đó, một dáng vẻ kiểu như hoàn toàn bị dục vọng chi phối?
Dựa vào trạng thái của cô ấy mà nói thì, Tần Dương không nghi ngờ chút nào, bất kể ở trước mặt Trang Mộng Điệp là ai, cô ấy cũng sẽ không chút do dự nhào tới.
Tần Dương biết trên cái thế giới này cũng có một số ít loại thuốc kích dục vô cùng bá đạo, có thể làm cho thần trí con người hỗn loạn, hoàn toàn bị tình dục chi phối, nhưng một mặt khác Trang Mộng Điệp không cần phải dùng tới những thứ thuốc này, thậm chí cô ấy muốn mua cũng không mua được.
Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì chứ ?
Xem ra chỉ có chờ sau khi Trang Mộng Điệp tỉnh lại hỏi cô ấy xem sao thôi.
Tần Dương nằm trở lại bên người Trang Mộng Điệp, ngày hôm qua trên người hắn bị những quả đấm của Danny đập cả người nhừ tử, đụng đâu cũng đau, hôm nay liều mạng dày vò như vậy, đương nhiên vẫn đau ê ẩm như vậy...
Tần Dương suy nghĩ quan hệ của hắn cùng với Trang Mộng Điệp, nhất thời lại thấy đau đầu.
Trước đó hắn khéo léo từ chối Trang Mộng Điệp, thể hiện hai người chỉ là bạn, nhưng hôm nay lại lên giường, chuyện này lại nói thế nào đây?
Trong những lúc bình thường ý chí của Tần Dương rất kiên định, nhưng đối với một người con gái xinh đẹp, thân thuộc lại có thiện cảm, cởi hết quần áo ôm hắn, trong tay còn đang nắm lấy “người anh em nhỏ” của hắn, dưới tình huống như vậy thì nhịn thế nào được?
Nếu như vậy cũng có thể nhịn được, vậy thì không phải là người, mà là siêu nhân, hoặc là liệt dương.
Suy nghĩ rồi lại suy nghĩ, Tần Dương phiền não cả buổi.
Đậy toàn là những chuyện gì thế này chứ?
PS:
Lời tác giả
Vốn là dự tính không phải là Trang Mộng Điệp, nhưng có một độc giả đưa ý kiến "Đàn ông lần đầu tiên hoặc là cùng người phụ nữ thích nhất hoặc là cùng người có kinh nghiệm " Tôi cảm thấy rất có đạo lý, cho nên một số người chỉ đành để về sau vậy...