Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 435 - Chương 445: Có Thanh Có Sắc

Chương 445: Có thanh có sắc
 

(Ý chỉ muôn màu muôn vẻ)

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tần Dương đưa Lý Tư Kỳ còn chút mơ hồ lên xe, nhìn chiếc xe biến mất, lúc này mới quay lại mua đồ ăn sáng, đi về nhà.

Tối hôm qua ngủ quá muộn, vì để Lý Tư Kỳ ngủ nhiều một chút, bữa sáng của Lý Tư Kỳ cũng chỉ có thể ăn trên xe. Còn bữa sáng Tần Dương mang theo trong tay, đương nhiên mua cho mình và dì nhỏ La Thi Nhã.

Đằng nào cũng không tránh khỏi bị tra khảo, lấy lòng trước lúc nào cũng tốt.

Tần Dương vừa mở cửa phòng liền nhìn thấy La Thi Nhã mặc váy ngủ dài ngồi trên ghế sofa, nhìn thấy cặp đùi trắng trẻo, đang nhàn nhã cầm một ly nước nóng, uống từng ngụm nhỏ, ánh mắt đang nhìn về chiếc ti vi trước mặt.

- Sao ra ngoài một đôi mà quay về chỉ có một người thế? Đây lẽ nào là nàng tiên ống tre nửa đêm xuất hiện ban sự ấm áp, sáng sớm phải biến mất sao?

Trong giọng nói La Thi Nhã có sự nhạo báng không chút che giấu, ánh mắt nồng nàn ý vị hóng hớt.

Tần Dương trực tiếp bại rồi. Cái miệng này…thật là độc ác.

Còn nàng tiên ống tre nữa chứ!

- Dì nhỏ, đừng mà, cô ấy chỉ là một người bạn của con. Tối qua đến tìm con, không phải trời mưa sao, bị ướt rồi con mới bảo cô ấy tắm rửa, tìm quần áo của con cho cô ấy mặc…

La Thi Nhã cười híp mắt nhìn Tần Dương:

- Có thật không?

Tần Dương mặt đầy khẳng định:

- Đương nhiên là thật.

La Thi Nhã cười híp mắt nói:

- Vậy các con hôn nhau trên ghế sofa lại là chuyện thế nào? Buổi tối mấy đứa ngủ chung một phòng đó, đây lại là chuyện gì?

Tần Dương nhất thời mặt đầy hắc tuyến, cảm giác hôm qua dì lặng lẽ nghe trộm hồi lâu, đợi mãi đến khi hai người lắng xuống, mới giả vờ tạo ra tiếng bước chân đi xuống rót nước?

Vì để nhìn cô gái hôn mình trông như thế nào sao?

La Thi Nhã đắc ý nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Tiểu Dương Dương, đấu với dì thì con còn chút non tay đấy, vẫn nên thành thật khai báo đi!

Tần Dương nhất thời cười khổ:

- Cô ấy thực sự chỉ là bạn con. Được rồi, trước tối hôm qua thì chỉ là bạn...

Gặp phải dì nhỏ yêu nghiệt thế này, nhiều chuyện thế này, miệng lưỡi thế này khiến người ta không có sức kháng cự, vậy còn cách gì chứ, cứ chịu thôi?

La Thi Nhã nghe Tần Dương giải thích xong, trợn to hai mắt:

- Còn có việc như vậy? Lợi hại lợi hại! Tiểu Dương Dương, bây giờ dì xem thường con rồi.

Tần Dương bất lực nói:

- Việc này đột ngột, thực sự con cũng không biết làm thế nào mới phải…

- Có gì không đúng chứ?

La Thi Nhã không chút do dự cắt lời Tần Dương, cười híp mắt nói:

- Người ta cũng nói rồi, vừa không làm bạn gái con, vừa không cần con chịu trách nhiệm, con lo lắng cái gì? Hơn nữa người ta đội mưa mấy trăm dặm đến đây, con còn lòng dạ sắt đá. Vậy dì nhỏ phải xem thường con rồi.

Tần Dương bĩu môi:

- Được rồi, dù sao chuyện chính là như vậy, dì nhỏ cũng biết rồi, đừng trêu chọc con nữa.

La Thi Nhã tặc lưỡi khen:

- Không nhìn ra mà, tiểu tử có định lực được lắm. Chân dài trắng trẻo như vậy, bên trong cũng không mặc đồ, ôm nhau ngủ một giấc, lại không làm gì, lợi hại, lợi hại!

Sắc mặt Tần Dương đỏ ửng:

- Dì nhỏ, mau ăn điểm tâm đi. Chuyện đã qua rồi đừng nhắc lại nữa!

La Thi Nhã cười híp mắt nói:

- Đây là lời ngon tiếng ngọt muốn chặn miệng dì à?

Tần Dương bị nhìn thấu tâm tư, ngượng ngùng giải thích:

- Làm gì có, con chính là đưa cô ấy ra khỏi nhà, thuận tiện mua đồ ăn sáng quay về. Chuyện này không phải rất bình thường sao?

La Thi Nhã cười haha không chọc ghẹo Tần Dương nữa, đổi sang nói chuyện chính:

- Hai ngày nay con tìm dành ít thời gian, dì và con cùng nhau đến thăm hỏi Lôi gia. Nếu Lô Quân Di đã nhận con làm em trai, vậy chính là thân thích. Nếu dì đã đến Trung Hải, cũng nên viếng thăm một chuyến. Nếu không sau này người khác cảm thấy người Tần gia chúng ta không hiểu lễ phép.

Tần Dương gật đầu:

- Vâng, con gọi điện liên hệ một chút. Chú Lôi và chị con bọn họ căn bản đều ở nhà, Lôi đại ca là quân nhân không ở nhà nhiều.

- Ừ, con liên hệ đi, cứ nói dì đại diện cha mẹ con thăm hỏi bọn họ.

- Vâng!

La Thi Nhã suy nghĩ một chút:

- Phía Văn Vũ Nghiên dì cũng không chính thức thăm hỏi. Dù sao bây giờ các con chỉ là bạn bè. Phải rồi, cho dì tài khoản tin nhắn của Hàn Thanh Thanh.

Sắc mặt Tần Dương có chút lúng túng:

- Dì nhỏ, chắc không cần chứ?

La Thi Nhã liếc mắt nhìn:

- Không cho? Cần dì tự mình đi tìm người?

Tần Dương bất lực than thở, khuất phục:

- Cho! Cho! Cho! Con chỉ sợ dì hù dọa người ta, chúng con chỉ là bạn bè…

La Thi Nhã mỉm cười nói:

- Con yên tâm đi, con nghi ngờ sự hấp dẫn của dì nhỏ con sao?

Nghe La Thi Nhã kéo dài âm cuối, Tần Dương giơ tay đầu hàng, ngoan ngoãn đưa tài khoản của Hàn Thanh Thanh.

La Thi Nhã cầm lấy điện thoại tìm kiếm rồi kết bạn, sau đó đặt di động xuống.

- Được rồi, bình thường con bận gì thì cứ làm đi, phải đi hẹn hò thì cứ đi hẹn hò, không cần quan tâm dì.

Tần Dương vừa ăn sáng vừa đồng ý:

- Dạ, hôm nay con phải đến công ty họp một chuyến, sau đó đi học…

La Thi Nhã gật đầu, chợt lại nhịn không được bật cười:

- Buổi sáng là giám đốc công ty, buổi chiều là sinh viên đại học sao? Cuộc sống này của con cũng khá thú vị đấy.

Kính coong!

Chuông cửa vang lên, La Thi Nhã vừa đứng lên nửa người, Tần Dương đã đứng lên cái vèo, nhét bánh bao vào miệng.

- Con đi mở!

Tần Dương nhìn qua mắt mèo, mở cửa phòng, trước cửa là Trang Mộng Điệp đang đứng, hiển nhiên chuẩn bị kéo hắn cùng đi làm, vì buổi sáng lãnh đạo công ty mở cuộc họp.

- Đợi một phút, ra ngay đây!

Tần Dương nói một câu, xoay người đi lấy túi của mình, vừa quay đầu đã nhìn thấy La Thi Nhã hé miệng cười khẽ, trong ánh mắt vô cùng có thâm ý.

Ánh mắt của Trang Mộng Điệp và La Thi Nhã giao nhau giữa không trung, ánh mắt hai người hơi sững sờ.

Trang Mộng Điệp hiển nhiên không ngờ tới trong nhà Tần Dương còn có một đại mỹ nữ còn mặc đồ ngủ xinh đẹp, còn La Thi Nhã hiển nhiên cũng không ngờ đến mới sáng sớm mà đã có một mỹ nữ thế này đến gõ cửa.

La Thi Nhã khẽ mỉm cười, dè dặt nhưng không mất đi sự nhiệt tình, tự giới thiệu nói:

- Tôi là dì nhỏ La Thi Nhã của Tần Dương, vừa đến Trung Hải, ở tạm nhà nó một thời gian…Cô là?

Dì nhỏ?

Ánh mắt Trang Mộng Điệp xuất hiện sự hoảng hốt theo bản năng trong mấy giây, nhưng chợt liền bình tĩnh lại, mỉm cười nói:

- Chào cô La, tôi tên Trang Mộng Điệp, nhà tôi ở đối diện. Tôi là hàng xóm của giám đốc Tần, cũng là đồng nghiệp công ty của cậu ấy. Sáng nay có hội nghị, tôi gọi cậu ấy cùng đến công ty.

Hàng xóm?

Đồng nghiệp cùng công ty?

Ánh mắt La Thi Nhã sáng lên, liếc Tần Dương đang bận thu dọn ra ngoài, cười híp mắt đang muốn mở miệng, Tần Dương vô cùng nhức đầu đã nhanh chóng mang giày xong, giành nói trước:

- Dì nhỏ, con ăn no rồi, dì từ từ ăn. Con đến công ty trước, có việc gì buổi tối về rồi hẵng nói.

La Thi Nhã thản nhiên cười một tiếng:

- Được, đi đường chú ý an toàn.

Dặn dò Tần Dương một câu, ánh mắt La Thi Nhã lại rơi vào trên người Trang Mộng Điệp, mỉm cười nói:

- Buổi sáng hơi vội vàng, không làm chậm trễ thời giờ mấy đứa nữa. Buổi tối tôi vốn chuẩn bị ra ngoài ăn với Tần Dương, nếu Trang tiểu thư nể mặt, chi bằng đi cùng, cũng tiện quen biết một chút?

Sắc mặt Trang Mộng Điệp hơi cứng đờ, sau đó mỉm cười nói:

- Được, vậy cung kính chi bằng tuân mệnh, cô La, hẹn buổi tối gặp!

Tần Dương vội vã ra cửa, cùng Trang Mộng Điệp đi thang máy. La Thi Nhã nhìn về phía hai người biến mất, ánh mắt hơi nheo lại.

Người đẹp hàng xóm?

Đồng nghiệp cùng công ty?

Xem ra chỗ này có chuyện nha.

Tên tiểu tử thúi này, xem ra cuộc sống ở Trung Hải hơn nửa năm nay rất có thanh có sắc…
Bình Luận (0)
Comment