Chương 444: Tâm lý vi diệu
Tần Dương ở lại.
Ôm xong hôn xong mà vội bỏ đi, chuyện này cũng hơi tuyệt tình quá, tổn thương người khác quá.
Tần Dương và Lý Tư Kỳ nằm ở trên giường, Lý Tư Kỳ kéo cánh tay Tần Dương, tựa trên bờ vai Tần Dương.
- Hôm nay tôi tới, có gây nên phiền phức gì cho cậu không?
Tần Dương trầm ngâm mấy giây, vừa muốn mở miệng, Lý Tư Kỳ đã vượt lên nói trước:
- Nói thật!
Tần Dương mặt nhìn thoáng qua Lý Tư kỳ, miệng Lý Tư Kỳ nhếch lên mấy phần, lộ ra một thái độ uy hiếp.
- Chắc là có một chút, vốn dĩ là quan hệ bạn bè, giờ tôi không biết về sau phải đối đãi với cậu như thế nào.
Con mắt Lý Tư Kỳ cong cong, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Tần dương:
- Vậy cậu thành thật trả lời tôi một vấn đề.
- Cậu nói đi.
Ánh mắt Lý Tư Kỳ dừng lại trên mặt Tần Dương, con mắt lóe sáng:
- Cậu có ấn tượng tốt đối với tôi hay không, ừm, hơn tình cảm bạn bè ý?
Tần Dương do dự hai giây, cuối cùng gật đầu:
- Có.
Tần Dương quả thực rất có thiện cảm đối với Lý Tư Kỳ. Suy cho cùng đối với người xinh đẹp, hào phóng như vậy, lại là một cô gái nỗ lực, muốn nói không có thiện cảm là nói nhảm. Chỉ có điều căn cứ vào đạo đức gì gì đó vô hình trói buộc, nên Tần Dương vẫn đeo một vòng kim cô cho những tình cảm của mình.
Trên mặt Lý Tư Kỳ hiện ra nét tươi cười:
- Tốt, có đáp án này tôi đã thỏa mãn rồi.
Tần Dương có chút nghi hoặc nhìn Lý Tư kỳ, kỳ quái hỏi:
- Thỏa mãn, nói thế nào?
Lý Tư Kỳ hùng hồn nói:
- Mặc dù là tôi cam tâm tình nguyện, nhưng tôi vẫn hi vọng người con trai đạt được nụ hôn đầu tiên của tôi trong lòng cũng thích tôi, cho dù là một chút cũng tốt. Nếu như chỉ là tôi đơn phương thì chẳng phải là tôi quá thảm sao?
Tần Dương giật mình, cười nói:
- Đương nhiên là không rồi, cậu xinh đẹp như vậy, ai lại không thích?
Lý Tư Kỳ đầu nhẹ nhàng tựa trên bờ vai Tần Dương:
- Tôi lựa chọn con đường làm diễn viên, làm minh tinh này, tôi không chuẩn bị bỏ vốn quá nhiều tinh lực trên phương diện tình cảm cá nhân, tôi thà rằng cậu luôn là người đó trong đáy lòng tôi, có thể nghe tôi dốc bầu tâm sự, có thể dễ dàng tha thứ cho sự liều lĩnh của tôi, để cho tôi có chỗ gửi gắm tinh thần, như vậy là đủ rồi. Về phần hành vi của tôi, cậu không cần cảm thấy phải chịu áp lực. Tôi thật không muốn làm bạn gái cậu, cũng không nghĩ tới muốn lấy cậu, cậu theo đuổi Văn Vũ Nghiên cũng được, thích Hàn Thanh Thanh cũng tốt, tôi đều chúc phúc từ đáy lòng. Tôi chỉ hi vọng cậu không phải bởi vì có các cô ấy, mà hoàn toàn quên tôi, xa lánh tôi là được. Phải biết, cậu có thể sẽ phải nán lại trong đáy lòng tôi rất nhiều năm đấy.
Tần Dương trong lúc nhất thời cũng không biết trả lời Lý Tư Kỳ thế nào:
- Bất kể như thế nào, chúng ta sẽ không xa lánh.
Lý Tư Kỳ cười cười:
- Ngày mai tôi phải đi diễn cảnh hôn rồi, cậu có ghen không, có giận hay không?
Tần Dương có chút lúng túng, trước khi hắn không với Lý Tư Kỳ xảy ra quan hệ vượt qua tình bạn, nội tâm của hắn cũng rất bình tĩnh, sẽ không bởi vì nụ hôn kia mà có thay đổi gì. Dù sao làm diễn viên thì gần như chắc chắn là sẽ phải diễn cảnh hôn, nhất là diễn viên tuổi trẻ xinh đẹp giống như vậy, không có mấy cảnh hôn thì sẽ cảm thấy có lỗi với khán giả...
Nhưng bây giờ mọi thứ tựa hồ đã xảy ra thay đổi.
Biến đổi tâm lý vô cùng vi diệu.
Dù là Lý Tư Kỳ nói rất rõ ràng, cô sẽ không làm bạn gái của hắn, cũng không có bất kỳ yêu cầu gì với hắn, thế nhưng trải qua chuyện này, hắn nhất định sẽ nhìn cô với con mắt khác.
Nghĩ đến ngày mai cô sẽ hôn người khác trước mặt máy quay phim, dù biết đó chính là vì công việc, trong nội tâm Tần Dương vẫn không cầm được chút không thoải mái.
Tần Dương không nói gì, hắn thực sự không biết nói cái gì.
Chẳng lẽ bảo Lý Tư Kỳ không quay sao?
Hắn lấy thân phận gì để nói câu nói này?
Lý Tư Kỳ thấy Tần Dương không nói lời nào, mím môi một cái, bỗng nhiên nhẹ giọng cười nói:
- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nghĩ cách.
Tần Dương kinh ngạc nhìn Lý Tư kỳ:
- Nghĩ cách?
Lý Tư Kỳ cười cười, duỗi tay mình ra chọc chọc mặt Tần Dương:
- Kỳ thật trước đó tôi cũng cảm thấy không có gì, một là tôi cam tâm tình nguyện, một là công việc, nhưng bây giờ nhìn mặt của cậu, tôi đột nhiên cảm thấy nếu phải đối mặt với một bộ mặt xa lạ không có cảm giác, hoàn toàn không thể hôn được.
Tần Dương có chút lờ mờ:
- Thế nhưng kịch bản đã như vậy, còn có thể đổi sao?
Lý Tư Kỳ nhún nhún vai nói:
- Nghĩ cách thôi. Mọi người đều biết tôi là đơn vị có mối quan hệ, có lẽ sẽ cho tôi chút mặt mũi. Dù sao nếu như tôi giải quyết không được, cậu sẽ giúp tôi giải quyết mà.
Hơi dừng lại một chút, Lý Tư Kỳ làm ra biểu lộ hung tợn, nhìn chằm chằm Tần Dương:
- Chiếm món hời của tôi, thì phải trả giá đắt!
Tần Dương trong lòng không biết vì sao, không hiểu vì cớ gì như buông lỏng một cái:
- Được, để tôi nói cho Dư đại ca gọi cho cho đoàn làm phim...
- Không cần, trực tiếp làm như vậy rất không tiện, tôi tìm đạo diễn trước nói xem thế nào, không được thì nói sau.
Tần Dương cười nói:
- Được, không được thì gọi điện thoại cho tôi, cứ theo như cậu nói, tôi giúp cậu giải quyết.
Lý Tư Kỳ cười hì hì xông tới, hôn ở ngoài miệng Tần Dương một cái:
- Có người để dựa vào, cảm giác đúng là rất tốt.
Tần Dương không lên tiếng, duỗi tay mình ra, vòng lấy Lý Tư kỳ.
- Sáng ngày mai cậu mấy giờ đi, tôi sắp xếp người đưa cậu đi.
Lý Tư Kỳ tò mò hỏi:
- Trễ nhất 7 giờ sẽ phải xuất phát. Cậu sắp xếp ai đưa tôi vậy, nếu phiền phức thì tự tôi gọi xe trở về cũng được.
Tần Dương cười nói:
- Sắp xếp xe trong công ty là được rồi.
Lý Tư Kỳ giật mình:
- Đúng nhỉ, tôi quên mất, cậu bây giờ là tổng giám đốc công ty, trong tay có không ít người.
Tần Dương cười cười:
- Tôi chính là môt ông chủ đó.
Lý Tư Kỳ cười cười nói:
- Vậy được, có người bạn nhà giàu thật là tốt, vậy tôi không từ chối ha!
Tần Dương gật đầu:
- Cậu khách khí với tôi làm gì... Ngủ đi, không còn sớm nữa.
Lý Tư Kỳ ừ một tiếng, cô quả thật cũng rất buồn ngủ, duỗi người về phía, nhắm mắt lại.
Không bao lâu, Lý Tư Kỳ đã dựa vào Tần Dương ngủ thiếp đi. Cô hiển nhiên là không có bất kỳ tâm tư phòng bị đối với Tần Dương, hoặc là giống như cô nói, cô cũng không sợ Tần Dương làm cái gì, Tần Dương thật sự muốn làm gì cô cũng không cự tuyệt.
Tần Dương nghiêng người nhìn Lý Tư Kỳ ngủ say khuôn mặt ngọt ngào như đứa trẻ, trong lúc nhất thời không biết hình dung tâm tình của mình như thế nào.
Chuyện xảy ra hôm nay có chút bất ngờ, nhưng nhìn thấy cô đến ướt sũng như chuột lột, trong lòng Tần Dương tràn đầy thương hại, làm thế nào mà nhẫn tâm cự tuyệt. Huống chi giống như lời về sau Tần Dương nói tới, Tần Dương cũng không phải là không có cảm tình đối với Lý Tư Kỳ, chỉ là bởi vì tâm lý bản thân bị trói buộc, từ trước đến giờ không muốn hướng suy nghĩ về phương diện nam nữ mà thôi.
Có lẽ bắt đầu từ ngày mai, quan hệ của hắn với cô, so với trước đây, cuối cùng vẫn sẽ có chút thay đổi.
Nếu cô đã bằng lòng coi hắn là chỗ dựa trong lòng, vậy thì dựa vào đi, vốn dĩ cũng là bạn bè, cô mà có chuyện gì hắn còn có thể ngồi yên không để ý đến sao?
Chỉ là sáng ngày mai e rằng hắn phải đối mặt với cực hình tra khảo của dì út rồi...
Nghĩ đến dì út cực phẩm đó, Tần Dương bắt đầu cảm thấy có chút nhức đầu.
Chuyện này phải khai thế nào đây chứ?