Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 433 - Chương 443: Tôi Sẽ Không Cự Tuyệt

Chương 443: Tôi sẽ không cự tuyệt
 

- Ấp ủ? Cậu làm như vậy cho cảm giác rất trịnh trọng đấy.

- Cảm giác trịnh trọng cũng không sai mà. Dù sao cũng là lần đầu tiên của tôi, đây chính là chuyện phải ghi nhớ cả đời đó...

- Vậy tôi có phải ôm cậu hay không ?

- Chuyện này... Hay là cứ ôm đi, cậu chưa thấy trên TV có cặp người yêu nào lúc hôn nhau mà hai tay còn nghiêm túc giữ tay về phía mình không?

- Như vầy?

- Hơi ngưa ngứa, để ra sau một chút.

- Như vầy?

- Sao cứ cảm thấy cứ không được tự nhiên nhỉ? Ai ya, mặc kệ đi, dù sao tôi cũng không biết, cậu dạy tôi đi!

- Tôi sao mà... Đừng...

Thật lâu.

Lý Tư Kỳ khuôn mặt đỏ đỏ, có hai phần ngượng ngùng, nhưng nhiều hơn là hưng phấn.

- Thì ra đây mới là hôn! Tôi đã nói mà, vừa mới bắt đầu hôn mấy lần, chẳng có chút cảm giác gì.

Hai người không biết đã ngã xuống trên ghế sa lon, ôm nhau nhẹ nhàng, cảm thụ được hô hấp của nhau, con mắt nhìn vào con mắt của đối phương, trong ánh mắt có gì đó mở mịt đang lưu động.

Tần Dương đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên buông lỏng tay Lý Tư Kỳ ra, từ trên ghế salon ngồi dậy.

Lý Tư Kỳ kinh ngạc hỏi:

- Làm sao vậy?

Tần Dương trên mặt toát ra thần sắc khó xử, đưa tay chỉ hướng cầu thang:

- Dì út tôi hôm nay tới.

- Dì út?

Lý Tư Kỳ mở to hai mắt, trên mặt ngạc nhiên nhưng toát ra thần sắc hốt hoảng, bởi vì cô cũng nghe được tiếng bước chân trên bậc thang truyền đến.

La Thi Nhã cả người mặc áo ngủ sắc tơ gợi cảm đi xuống lầu, cầm trong tay một cái ly thủy tinh, ánh mắt cô dừng lại nơi Lý Tư Kỳ mặc áo thun quần soóc của Tần Dương ngồi trên ghế sa lon. Nhìn rõ ràng sự “vắng vẻ” bên trong áo thun không mặc gì của cô, ánh mắt La Thi Nhã lập tức sáng lên.

Tần Dương nhìn con mắt La Thi Nhã tỏa sáng, trong lòng lập tức cười khổ. Trước đó mới nói, giờ thì vừa vặn bị bắt gặp, đoán chừng ngày mai khẳng định lại phải chịu sự trêu đùa một trận rồi.

- Dì út.

Lý Tư Kỳ kinh ngạc nhìn Tần Dương. Người còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy, có khí chất phụ nữ như vậy, lại là dì út Tần dương?

Lý Tư Kỳ lập tức cũng có chút trở nên mất tự nhiên, vội vàng xoay người từ trên ghế salon ngồi dậy, nhẹ giọng kêu lên:

- Chào dì ạ.

Nếu là dì út Tần Dương, gọi dì không sai, có điều thật có chút không xuôi, đối phương thoạt nhìn cũng chỉ lớn hơn mình mấy tuổi...

La Thi Nhã đưa tay ngáp một cái:

- Ừm, chào tiểu mỹ nữ... Tôi hơi khát nước, rót cốc nước uống, các ngươi không cần phải để ý đến tôi...

La Thi Nhã thản nhiên rót một cốc nước, sau đó hướng về phía hai người vẫy vẫy tay một cái, sau đó lại đi trên lầu.

Lý Tư Kỳ nhìn bóng lưng La Thi Nhã biến mất, thè lưỡi:

- Dì út của cậu thật trẻ tuổi.

Tần Dương cười khổ:

- Đúng vậy. Nếu dì kéo cánh tay tôi đi trên đường, người ta còn tưởng rằng là bạn gái của tôi đó, dì của tôi còn thấy thích thú nữa cơ...

Ánh mắt Lý Tư Kỳ sáng lên:

- Dì út của cậu vui tính như vậy sao?

Tần Dương ừ một tiếng:

- Đúng vậy, dì ấy vui tính thế đó, có đôi khiến cho người ta dở khóc dở cười.

Tiếng đóng cửa vang lên, La Thi Nhã hiển nhiên đã trở lại trong phòng của mình. Về phần cô là nghe được giọng phụ nữ xuống dưới xem xem, hay là thật sự khát nước xuống rót nước, Tần Dương thà rằng tin tưởng vế trước, uống nước chẳng qua chỉ là tìm một cái cớ để tất cả mọi người không xấu hổ.

Bởi vì La Thi Nhã ngắt lời, bầu không khí giữa hai người bỗng nhiên có gì trở nên xấu hổ, cảm giác xấu hổ tựa như là thanh niên nam nữ sau khi yêu đương vụng trộm bị người lớn trong nhà bắt gặp vậy.

Tần Dương sờ lên mũi:

- Hay là, đi ngủ thôi?

Lý Tư Kỳ nghĩ nghĩ, mím môi một cái:

- Ngủ không được, nếu không thì, cậu giúp tôi diễn một lúc, tôi tìm chút cảm giác?

Tần Dương cười khổ:

- Tôi lại không biết diễn...

Lý Tư Kỳ khẽ nói:

- Dù sao hôn cũng hôn rồi, cũng không để bụng nhiều thêm mấy lần. Hơn nữa, chút cảm giác hứng thú của những người yêu nhau đó mà, cậu không nói lời thoại cũng được, tôi tự luyện thêm vài lần vậy...

Tần Dương thấy Lý Tư Kỳ tràn đầy phấn khởi, bất đắc dĩ gật đầu:

- Được!

Lý Tư Kỳ có chút chột dạ nhìn cầu thang:

- Hay là đi vào trong phòng, tôi hơi sợ...

Trong lòng Tần Dương cười thầm, ha ha, còn tưởng rằng cô cũng không sợ cơ.

- Được, vào phòng khách ngủ của cô đi, đóng cửa phòng, bên ngoài nghe không được.

Hai người Tần Dương, Lý Tư Kỳ đi vào phòng khách trống không, khép cửa phòng lại. Lý Tư Kỳ nhìn hai bên một chút, bỗng nhiên cười nói:

- Cậu nói dì út cậu có cho là chúng ta đóng cửa phòng ở bên trong làm chuyện xấu không?

Tần Dương mặt có phần quái đản:

- Việc này người bình thường mà, chỉ sợ đều sẽ nghĩ như vậy. Có điều có lẽ dì đã ngủ rồi, sẽ không tới quấy rầy chúng ta đâu.

Lý Tư Kỳ hé miệng cười nói:

- Sáng sớm ngày mai là tôi bỏ chạy rồi, cậu một mình đối mặt với sự tra khảo của dì út đi.

- Chạy về đoàn làm phim?

Lý Tư Kỳ vẻ mặt đau khổ:

- Đúng vậy, khi tôi nghĩ đến ngày mai phải diễn rồi, tôi lại thấy căng thẳng, sau đó tôi bèn lén lút chạy luôn. Ngày mai trở về nói không chừng còn phải bị giáo huấn vài câu nữa, nhưng mà sắp quay xong rồi, chắc là không vấn đề gì lớn...

Tần Dương nhìn bộ dạng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp kể khổ của Lý Tư Kỳ đó, nhịn không được bật cười, đưa tay vuốt vuốt đầu cô:

- Vậy thì cậu nhận lấy đi, buông thả là phải trả giá lớn đó.

Lý Tư Kỳ trừng Tần Dương một cái:

- Còn không phải là vì cậu, cuối cùng còn không phải lợi cho cậu? Hừ, đây chính là nụ hôn đầu của tôi đó, nếu như không phải tôi xác định trước ba bốn mươi tuổi tôi không định kết hôn, chuẩn bị hiến thân cho sự nghiệp biểu diễn, tôi sẽ không làm lợi cho cậu như vậy đâu.

Tần Dương cười nói:

- Vâng, tôi là chiếm món hời lớn rồi, bây giờ trong lòng rất đắc ý.

Lý Tư Kỳ bị Tần Dương làm vui vẻ, lườm hắn một cái:

- Hừ, cậu cứ đùa giỡn tôi đi! Nào nào nào, giúp tôi tập luyện mấy lần đi...

Tần Dương gật đầu:

- Được thôi, cậu nói tôi làm theo.

Lý Tư Kỳ điều chỉnh tâm tình của mình, bắt đầu biểu diễn của mình, Tần Dương cũng tận lực điều động tâm tình của hắn, phối hợp với Lý Tư kỳ.

Lần thứ nhất...

Lần thứ hai...

Lần thứ ba, Lý Tư Kỳ không như trước đó chỉ là diễn luyện lời kịch, mà cùng Tần Dương hôn thật sâu vào nhau.

Có lẽ là bởi vì có hai lần ấp ủ tình cảm, giữa hai người cảm xúc đều có chút chấn động kịch liệt, nụ hôn này thâm tình mà kịch liệt, triền miên mà kéo dài.

Thật lâu, Lý Tư Kỳ không kịp thở ngẩng đầu lên, không kiêng dè trên người mình không có mặc nội y chút nào, cứ như vậy thật chặt ghé vào trong ngực Tần Dương, mặc cho thân thể của mình cứ dán chặt vào Tần Dương như vậy.

Tần Dương hít một hơi thật sâu, trấn lại cảm xúc sôi trào kia của hắn.

Giai nhân trong ngực, hơn nữa còn tiếp xúc trong trạng thái chân không như thế, ôm hôn thâm tình, nếu như nói tâm cảnh còn có thể bình tĩnh trước sau như một, vậy cũng đánh giá Tần Dương quá cao rồi đó.

Hít thở sâu hai cái, cảm xúc của Tần Dương lắng lại rất nhiều, nhẹ nhàng vuốt lưng Lý Tư Kỳ mấy lần, nói khẽ:

- Được rồi chứ, đã rất tốt rồi, có thể đi ngủ rồi.

Lý Tư Kỳ ừ một tiếng, ôm Tần Dương không buông tay:

- Hay là cậu ở lại đây, ngủ với tôi... Ừm, đừng nghĩ nhiều, chỉ là ôm cậu cùng cậu nói chuyện một chút, sau đó đi ngủ, không làm chuyện gì đâu. Đương nhiên, nếu cậu muốn, tôi sẽ không cự tuyệt...
Bình Luận (0)
Comment