Chương 495: Tình cờ hay mưu sát?
Đây là một chiếc xe tải hạng nặng cực kì cũ nát, nó khởi động trong bóng tối ở đằng xa, sau đó lái về phía ngã tư.
Ngã tư này khá lớn, lúc này cũng chưa tính là trễ, có xe chạy đến cũng vô cùng bình thường, Tần Dương cũng chú ý đến chiếc xe tải hạng nặng đó nhưng không quan tâm.
Xe Tần Dương vừa vặn trước đèn đỏ ngã tư, phía trước là đèn đỏ, phía xe tải hạng nặng là đèn xanh. Tốc độ chiếc xe tải hạng nặng dần dần tăng nhanh, rất nhanh đã tới chỗ đèn giao thông, sau đó trực tiếp băng qua vạch dừng xe.
Dựa theo tuyến xe chạy bình thường, chiếc xe tải hạng nặng hẳn rẽ trái, sau đó lái qua trước mặt Tần Dương. Nhưng khi chiếc xe tải hạng nặng này vượt qua vạch dừng xe, chiếc xe đột nhiên phát ra tiếng gầm lớn, bất ngờ tăng tốc, không ngờ chiếc xe rẽ phải, tông thẳng vào xe Tần Dương.
Vào giây phút chiếc xe tải hạng nặng tăng tốc rẽ phải, Tần Dương đã cảm nhận được điều không đúng.
Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc bén như đao, cơ hồ trong giây phút hắn nhận ra chiếc xe tải hạng nặng có gì đó sai sai, tay phải của hắn đã đặt trên cần số xe mình, sau đó nhanh chóng nhả ga, bánh xe đột ngột ma sát kịch liệt trên đất, chiếc xe như tên rời cung xông về phía trước.
Phản ứng Tần Dương rất nhanh, chiếc xe chạy ra ngoài cũng rất nhanh. Nhưng từ lúc chiếc xe tải hạng nặng vượt qua vạch dừng xe, tăng tốc rẽ phải cách chiếc xe Tần Dương chỉ có không đến bảy tám mét, mà khoảng cách bảy tám mét đối với chiếc xe tải đã tăng tốc, thời gian không quá một cái chớp mắt.
Xe Tần Dương vừa mới thoát ra nửa thân xe, chiếc xe tải hạng nặng đã trực tiếp xông tới, hung hãn đụng vào nửa thân sau xe Tần Dương.
Chiếc xe tải hạng nặng vô cùng nặng, tốc độ cũng vô cùng nhanh nên lực tông cực kì đáng sợ.
Chiếc xe hơi Tần Dương lái giống như một tờ giấy rách không có chút trọng lượng nào, bị cú tông trực tiếp làm cho lệch đi, sau đó hung hãn tông vào bồn hoa bên đường.
Nửa thân sau chiếc xe hơi Tần Dương lái trong nháy mắt lõm vào, vặn vẹo, đứt đoạn, sau đó biến thành sắt vụn méo mó.
Vị trí tài xế Tần Dương ngồi cũng vặn vẹo một độ cong nhất định, cả người Tần Dương cũng nặng nề đập vào cửa xe bên cạnh, rên lên một tiếng.
Tần Dương bất chấp cảm giác hôn mê trong đầu, mở dây an toàn ra, đẩy cửa xe ra, lại phát hiện cửa xe do bị méo mó nên đã bị khóa lại, không thể nào đẩy ra.
Hai tay Tần Dương nắm lại, thân người co rúc đã ngồi lên ghế tài xế, hai tay đỡ ghế ngồi và tay lái, chân phải ngưng tụ nội khí, đột nhiên đá ra một cước, mạnh mẽ đá vào chỗ bị khóa.
- Rầm!
Cửa xe tựa như bị trụ công thành hung hãn đập vào, trực tiếp bay ra một cái rầm.
Tần Dương bật người, đã lấy tư thế lặn thoát ra khỏi xe, hai tay chống xuống đất, sau đó lộn một vòng đã rời khỏi chiếc xe của mình, sau đó nửa ngồi xổm dưới đất, ánh mắt phòng bị nhìn về phía buồng lái chiếc xe tải hạng nặng.
Trong buồng lái, một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi gục trên tay lái, không nhúc nhích, không rõ sống chết.
Tần Dương phòng bị đánh giá xung quanh, lại phát hiện xung quanh không có bất kỳ người hay xe đáng nghi ngờ nào, xung quanh yên lặng không một bóng người.
Tần Dương từ dưới đất đứng lên, lắc lắc cái đầu có chút choáng váng của mình, cảm giác trên đầu có chút nóng hừng hực, đưa tay sờ một cái phát hiện vị trí trên trán đã bị vỡ, đã có máu tươi chảy ra.
Tần Dương đưa tay lau máu tươi đang chảy xuống chân mày, sau đó cẩn thận đi về phía chiếc xe tải hạng nặng kia.
Người điều khiển chiếc xe tải hạng nặng là một người đàn ông trung niên. Đầu hắn nặng nề đụng vào tay lái, trên trán có máu tươi chảy ra, hai mắt nhắm nghiền, nhìn qua tựa hồ hôn mê bất tỉnh.
Tần Dương một chỏ đập vỡ cửa kính xe, sau đó mở xe từ bên trong.
Vừa mới mở cửa xe, ánh mắt Tần Dương liền không nhịn được nheo lại hai phần, lỗ mũi co rút hai cái.
Mùi rượu!
Tần Dương ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trong buồng lái chật hẹp này, mùi vị còn vô cùng nặng.
Uống rượu lái xe! Thậm chí căn bản là say rượu lái xe!
Chỉ là tai nạn giao thông, chỉ là tình cờ sao?
Trùng hợp như vậy, vừa vặn xảy ra với mình?
Tần Dương đưa tay dò xét cổ của người đàn ông kia, chưa chết, chắc chỉ là bị tông vào nghiêm trọng mà ngất đi.
Tần Dương không lay người hắn, móc di động ra gọi 110 và 120.
Tần Dương suy nghĩ một chút lại lấy di động ra gọi cho Kiều Vi.
Sự việc có chút đáng ngờ, Tần Dương hi vọng Kiều Vi có thể giúp mình điều tra, dù sao cô là cảnh sát, làm việc này danh chính ngôn thuận.
Tần Dương dĩ nhiên có thể trực tiếp tìm Hoắc Kim Hải giúp đỡ, nhưng hễ có chuyện liền tìm hắn, đây có thể gia tăng khả năng bại lộ thân phận đặc công của Tần Dương, dù sao trong đối thủ của mình vẫn có không ít người tài giỏi.
- Cái gì, cậu gặp tai nạn xe, cậu thé nào…Trước cửa nhà Nghiên Nghiên…Cậu đợi đó, tôi lập tức qua ngay.
Lúc này Kiều Vi đang ở nhà xem ti vi, còn chưa kịp nghỉ ngơi, nghe thấy Tần Dương xảy ra tai nạn xe thiếu chút nữa té ngã, giọng nói vô cùng gấp gáp, khi sắp cúp máy Kiều Vi chợt nhớ đến một chuyện.
- Cậu có nói chuyện này với Nghiên Nghiên không?
Tần Dương lắc đầu nói:
- Chưa nói, bây giờ trễ như vậy, nói cho cô ấy cũng chỉ khiến cô ấy mất công lo lắng. Tôi lại không có việc gì lớn, ngày mai hẵng nói với cô ấy vậy.
Kiều Vi hừ một tiếng:
- Tuy cậu có lòng tốt, nhưng cẩn thận sau này bị cậu ấy oán trách.
Tần Dương cười cười:
- Biết rồi, cô mau đến đi.
Kiều Vi biết mình không thể thay đổi ý định của Tần Dương, người đàn ông giống như hắn, gặp phải chuyện lớn, bình thường đều tự mình im lặng chịu trận, sẽ không để người lo lắng cho mình lo lắng sợ hãi theo mình..
Có lẽ đây là một tâm lý bảo vệ đơn phương, cũng có lẽ thật ra con gái không hi vọng như vậy, các cô càng hi vọng biết được những chuyện xảy ra, dù các cô có thể không thể nào giúp được gì đó, nhưng có lẽ đây chính là đàn ông.
Lúc Kiều Vi gặp Tần Dương đã là trong bệnh viện, Tần Dương và người điều khiển ngất xỉu kia đều được đưa đến bệnh viện. Đầu Tần Dương chảy máu cũng xử lý và kiểm tra đơn giản, chỉ là bị thương, không có có vấn đề quá lớn.
So với Tần Dương, tài xe kia bị thương nghiêm trọng hơn nhiều. Trước mắt vẫn luôn trong trạng thái hôn mê, căn cứ theo kiểm tra của bác sĩ, chắc phải còn lâu mới tỉnh lại.
Bác sĩ lấy máu kiểm tra, nồng độ cồn đã rất cao, thật sự là kẻ uống rượu lái xe.
- Tần Dương, đầu cậu không sao chứ?
Tần Dương cười cười với Kiều Vi đang vội vàng bước đến:
- Chỉ đụng một cái, không đáng ngại.
Kiều Vi nhíu mày nói:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tần Dương lắc đầu:
- Tài xế xe tải kia hiện giờ còn hôn mê, tôi cũng không xác định đây rốt cuộc là tình huống tình cờ hay là một trận cố ý mưu sát. Tôi mời cô đến chỉ muốn để cô giúp tôi điều tra, gọi người khác tôi không yên tâm.
Nghĩ đến trận tai nạn xe vừa rồi, Tần Dương vẫn có chút sợ hãi:
- Cô biết không, lúc đó nếu phản ứng của tôi chậm hơn nửa giây, chắc người tôi sẽ như chiếc xe của tôi bị chiếc xe tải hạng nặng kia, trực tiếp vỡ thành mảnh vụn…