Chương 524: Không chút hồi hộp
Mickey xoay người ngồi xuống quầy bar bên cạnh, gọi một ly rượu, uống một hớp to, sau đó không chút kiêng kỵ lớn tiếng cổ vũ Tần Dương.
- Tần tiên sinh, cố lên, đánh bại hắn.
Tần Dương xoay người lại, khẽ mỉm cười với Mickey, không lên tiếng.
Hắn đứng lên, dĩ nhiên không phải vì Jules, chỉ là muốn thu hút sự chú ý của Mickey mà thôi.
Jules thắng Mickey, khiến hắn mất mặt lần nữa. Nếu mình có thể thắng Jules, Mickey nhất định sẽ cảm thấy rất hả giận. Vậy không phải là mình tự nhiên sẽ có cơ hội làm quen sao?
Tần Dương quyết định làm như vậy, quyết định bắt quen với Mickey, chỉ là tăng thêm một khả năng mà thôi.
Dù sao bây giờ cũng đang rảnh rỗi.
Tuy Tần Dương không lên tiếng, nhưng cứ cười như vậy, Mickey nhất thời có chút thiện cảm với Tần Dương.
- Tần tiên sinh, cố lên, thắng Jules đi, tối nay tôi mời cậu đi thiên đường màu hồng quận SOHO!
Mickey hét to như vậy, sắc mặt trai gái xung quanh đang nhìn về phía cậu ta nhất thời có chút kinh ngạc. Đặc biệt là mấy cô gái, trong ánh mắt đã tăng thêm mấy phần căm ghét thậm chí là khinh bỉ không chút che giấu.
Tần Dương tới London được một khoảng thời gian, dĩ nhiên cũng biết ở London có địa điểm nổi tiếng là quận SOHO, là nơi có văn hóa lịch sử phong phú, là phố đèn đỏ nổi danh khắp chốn. Ở đây có các quán bar thoát y và những địa điểm khác khiến đàn ông đảo điên.
Đừng nghĩ quán bar thoát y thì sẽ là thấp kém, cùng là quán bar thoát y cũng phân chia thành đủ loại. Trong quán bar thoát y hạng sang, thậm chí còn thường xuyên xuất hiện bóng dáng hoàng tử và những người nổi tiếng khác.
Thật ra đến quận SOHO chơi cũng không phải chuyện gì xấu hổ. Nhưng Mickey thét to như vậy ngay trước mặt công chúa và nhiều cô gái khác, thì hiển nhiên có chút vấn đề rồi.
Bất kể trong lòng mọi người nghĩ gì, nhưng khi ở trước mặt công chúa, ánh mắt khinh bỉ kia, nhất định phải đúng lúc đúng chỗ.
Mickey thua trận đấu, mất mặt, mất cả tiền. Giờ cũng chẳng thèm đếm xỉa gì tới. Dù sao cậu ta cũng không theo đuổi công chúa Connie. Mickey hét lên như vậy, đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của mọi người, ngược lại có cảm giác phấn khích.
Cậu ta vốn không phải là quý tộc, cậu ta ghét cái loại giả vờ dè dặt đến tận xương tủy. Nhưng cậu ta lại muốn vươn đến tầng lớp này, hy vọng hòa nhập vào tầng lớp này. Đây là cảm giác rất mâu thuẫn. Bây giờ cậu ta không kiềm chế được hét lên một tiếng, ngược lại cảm thấy tư tưởng đã thông suốt, cả người thoải mái.
Sảng khoái!
Tần Dương nhìn cảnh này, ngược lại cảm thấy anh chàng mập mạp này có chút thú vị, ít nhất nhìn thuận mắt hơn nhiều so với Jules bên cạnh.
Tần Dương quay đầu, nhe răng cười với anh chàng mập mạp:
- Được thôi, nói là làm.
Mọi người thấy biểu hiện của Tần Dương, ánh mắt theo bản năng tập trung về phía Connie.
Thần sắc Connie quả thật không đổi, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, tựa như căn bản không nghe thấy câu nói này.
Tên thối tha, trước mặt mình dám nói muốn đến thiên đường màu hồng quận SOHO chơi, đúng là không biết nể mặt ai.
Trong lòng Connie oán trách Tần Dương một câu, nhưng không cảm thấy giận dữ chút nào.
Mickey thấy Tần Dương đồng ý với mình ngay trước mặt công chúa, nhất thời mặt mày hớn hở phất phất tay:
- Cố lên!
Jules trầm giọng nói:
- Năm ván thắng ba hay ba ván thắng hai thì thắng?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Năm ván thắng ba đi.
- Được !
Jules đưa tay:
- Mở banh đi.
Tần Dương cũng không khách khí, trực tiếp đánh bi. Jules thấy Tần Dương mở bi xong không vào được trái nào, quả bi trên bàn lăn loạn xạ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Tài chơi bida cũng thường thôi mà.
Xem ra mình thắng chắc rồi.
Mọi người xung quanh thấy cảnh này, ánh mắt cũng có chút phức tạp hơn.
Trên mặt Connie lộ ra vài phần lo lắng, chẳng lẽ Tần Dương không chắc chắn?
Jules dứt khoác thục bi, từng quả bi không ngừng rơi vào lỗ. Rất nhanh, ván đầu tiên liền kết thúc, Tần Dương thua với cách biệt khá lớn.
Chàng béo Mickey thấy cảnh này, gương mặt nhất thời tỏ vẻ thiểu não.
Còn mong Tần Dương báo thù cho mình, kết quả xem ra lại thua rồi. Đây không phải càng khiến Jules thêm kiêu ngạo sao?
Tần Dương thì lại không nóng vội chút nào, hắn đã lâu không chơi bida, vẫn cần tìm chút cảm giác.
Jules nâng ly rượu, uống một hớp, mỉm cười nói:
- Tần tiên sinh, tiếp tục đi.
Tần Dương cười cười:
- Được !
Một quả bi vừa đánh ra, mọi người đều ngạc nhiên phát hiện tình hình dường như đã thay đổi.
- Bụp!
Một quả bi rơi vào lỗ!
- Bụp!
Lại một quả bi rơi vào lỗ!
Sắc mặt Jules lập tức thay đổi, sao bỗng nhiên trở nên lợi hại như vậy? So với ván vừa rồi cứ như biến thành người khác vậy!
Connie ngạc nhiên, vừa rồi còn lo lắng cho Tần Dương, nhưng bây giờ phát hiện lo lắng là hoàn toàn dư thừa.
Kết thúc ván thứ hai, Tần Dương giành chiến thắng một cách dễ dàng.
- Làm tốt lắm, tiếp tục đi, đánh bại hắn!
Sắc mặt Jules trầm xuống. Bản thân hắn cũng là cao thủ, hưng hắn hoàn toàn không có sức chống đỡ. Mỗi một gậy của Tần Dương đều tựa như dùng thước đo đo lương chính xác. Liên tục từng gậy vô cùng dứt khoát.
Ván thứ ba, Tần Dương thắng.
Ván thứ tư, Tần Dương thắng.
Chẳng còn gì mà hồi hộp cả.
Tuy mặt Jules còn đang mỉm cười, nhưng cũng đã bắt đầu cứng lại.
Connie vỗ tay đầu tiên:
- Tần, cậu lợi hại quá!
Mickey mặt mày hớn hở, hưng phấn hét lớn:
- Lợi hại, lợi hại, ha ha. Jules, cảm giác thế nào?
Jules mặt lạnh:
- Cho dù tôi thua, cũng là thua Tần Dương chứ không phải thua cậu!
Mickey cười hehe:
- Dù sao cậu cũng không thắng được tiền, vậy là được rồi!
Mickey đi tới, rất nhiệt tình đưa tay ra:
- Tần Dương, xin chào. Tôi là Mickey, cám ơn đã giúp tôi xả giận!
Tần Dương cười cười:
- Chỉ là so tài một chút thôi!
Jules lấy thẻ ngân hàng đưa cho Tần Dương:
- Trong này là năm trăm ngàn bảng Anh, mật khẩu ở mặt sau.
Tần Dương không khách sáo, mỉm cười nhận lấy:
- Cám ơn.
Jules mặt lạnh không lên tiếng, Mickey cười hehe nói:
- Đây là tiền tôi đã thua hắn trước đó, hắn còn chưa xài đâu.
Brewer đi tới, mỉm cười nói:
- Tần tiên sinh chơi bida giỏi thế. Chỉ là tôi có chút nghi ngờ, sao ba ván sau và ván đầu tiên chênh lệch nhau nhiều như vậy?
Tần Dương cười nói:
- Đã lâu không chơi, phải từ từ mới quen bi.
Brewer hiểu ra, cười nói:
- Thì ra là như vậy.
Connie cười hì hì nói:
- Chúc mừng chúc mừng, kiếm được một khoản!
Tần Dương nhìn đồng hồ, mỉm cười nói:
- Có vẻ đã đến giờ ăn rồi, hay là mượn hoa kính Phật, tôi mời mọi người ăn cơm?
Mickey giơ ngón cái lên:
- Sảng khoái! Đi đi đi! Chúng ta đi uống rượu đi, cơm nước xong chúng ta đi SOHO vui đùa một chút, tôi mời!
Connie cười híp mắt nhìn Tần Dương:
- Tần, cậu muốn đi sao?
Tần Dương cười ha ha một tiếng:
- Dĩ nhiên phải đi cho biết, cậu thì chắc không cần đi đâu nhỉ?