Chương 525: Chỉ đơn giản vậy thôi sao
Tất nhiên Connie sẽ không cùng Tần Dương đi tới phố đèn đỏ, cho nên sau khi Tần Dương chiêu đãi mọi người xong, Connie liền thấy hai người Tần Dương và Mickey kề vai sát cánh đi tới khu SHOKO.
Quan hệ giữa Connie và Tần Dương chỉ là bạn, nên cũng không thể nào can thiệp vào quyết định của hắn.
Đương nhiên Tần Dương cũng không phải muốn thử tình một đêm thật, chỉ là hắn muốn có một cơ hội làm quen với Mickey, đồng thời cũng tìm một cái cớ cho bản thân.
Nếu như hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ Long Vương giao cho, vậy thì nhất định phải có thời gian độc lập. Bây giờ ngày nào Connie cũng đi cùng với hắn, làm hắn không thể nào tách ra được, hơn nữa cũng không thể nào từ chối. Nên hắn quyết định nhân cơ hội này một mặt mở rộng quan hệ của bản thân, mặt khác tăng thêm thời gian hoạt động riêng của mình.
Mickey quả thật không phải là quý tộc. Nói cho đúng, hắn là con trai của một gã nhà giàu mới nổi, cũng chính là công tử bột mà chúng ta hay nói.
Mickey xen lẫn trong một nhóm quý tộc, giống như là một con vịt đen xấu xí chen lẫn vào trong một bầy thiên nga vậy. Nhưng lúc hắn uống rượu, dẫn Tần Dương đi chơi trong thiên đường phấn hồng thì lại như cá gặp nước, cực kỳ quen thuộc.
Chỉ mới uống một bữa rượu, Mickey lập tức đã xem Tần Dương như anh em ruột, đối đãi rất tốt, cực kỳ nhiệt tình.
Vốn Tần Dương cũng rất ghét cái kiểu phong cách làm dáng của quý tộc kia, thích tác phong thẳng thắn trực tiếp hơn. Điểm này lại vừa vặn hợp với Mickey, cộng thêm Tần Dương thắng Mills, làm cho gã đó mất mặt, cũng giống như giúp Mickey trả thù vậy. Vì vậy Mickey cũng càng ngày càng thích hắn hơn.
Tần Dương cùng Mickey đi xem vũ nữ múa thoát y, nhảy sexy, vào hộp đêm uống rượu, thậm chí còn gọi mấy em gái vào uống chung. Nhưng tới cuối thì hắn từ chối sắp xếp cuối cùng của Mickey, lấy lý do là dù gì cũng là bạn của Công chúa Connie, vẫn nên chú ý hình tượng một chút.
Mickey tỏ vẻ thông cảm, hiểu cho hắn, hẹn bữa khác lại gặp. Tần Dương thoải mái đồng ý.
Mickey là một người rất đơn thuần. Dù chỉ là lần đầu gặp mặt, nhưng Tần Dương cũng đã tìm hiểu được rất nhiều tin tức từ cậu ta.
Tần Dương đón xe trở về dinh thự của Công tước Kenrat, quay về phòng của mình. Hắn vừa mới tắm xong, thì tiếng gõ cửa vang lên.
Tần Dương mở cửa phòng ra, thì thấy Connie mặc đồ ngủ đang đứng trước cửa phòng.
- Ah, muộn như vậy mà cậu còn chưa đi ngủ à?
Connie nhăn mũi một cái:
- Còn không phải là tôi lo cậu đi chơi lâu quá không về được hay sao. Trị an của Luân Đôn cũng không có tốt như cậu nghĩ đâu.
Tần Dương né người cho Connie vào phòng, mỉm cười nói:
- Vây sao tôi lại cảm thấy cậu lo tôi bị Mickey dẫn đi an chơi, tối không về ngủ nhỉ?
Gương mặt Connie hơi ửng đỏ. Cô lườm Tần Dương, khẽ nói:
- Phải, tôi đúng là lo cậu bị cái tên đó làm hư.
Tần Dương cười nói:
- Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, so với Jules thì tên Mickey này còn đáng yêu hơn nhiều sao?
Connie bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, cậu lại sắp định mang bộ tiêu chuẩn kia của cậu ra phải không. Quý tộc giả tạo dối trá chứ gì?
Tần Dương cười ha ha một tiếng:
- Tôi không nói gì hết đâu đấy.
Connie lườm Tần Dương một cái. Sao mà cô lại không biết Tần Dương đang nghĩ gì chứ?
- Hôm nay cậu đi chơi những chỗ nào vậy?
Tần Dương cười tủm tỉm hỏi:
- Đây là cậu quan tâm tôi, hay là tò mò vậy?
Connie khẽ cắn môi:
- Có quỷ mới quan tâm cậu, tôi… chỉ tò mò thôi, vì tôi chưa tới bao giờ.
Tần Dương cười nói:
- Nhảy thoát y, gái đẹp, uống rượu. Chỉ như vậy thôi, có có cái gì được nữa?
Connie nháy mắt mấy cái:
- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Tần Dương nghiêm mặt rồi nói:
- Chỉ đơn giản như vậy thôi. Ừ, lúc đầu cũng có một mỹ nữ tóc vàng muốn trải nghiệm tình một đêm với tôi. Nhưng sau đó tôi nghĩ tới cậu, nên đành phải nặng lời từ chối cô ấy.
Connie nghe vậy thì đỏ cả mặt, gắt một câu:
- Liên quan gì tới tôi chứ?
Tần Dương khẽ cười nói:
- Cậu chính là công chúa đấy. Tôi lại là bạn của cậu. Nếu như tôi ra ngoài ăn chơi, lỡ như người ta nói này nói nọ thì sao. Cậu xem đi, số tôi khổ thật đấy, phải không?
Connie hơi nhếch môi cười, khẽ nói:
- Không nói chuyện với cậu nữa, đi ngủ đi!
Tần Dương cười nói:
- Good night!
Sau khi đưa Connie ra khỏi phòng, Tần Dương lên giường nằm suy nghĩ. Hắn nghĩ tới nội dung cuộc nói chuyện giữa hắn và Mickey hôm nay.
Vốn Tần Dương còn tường rằng tên Mickey này chỉ là một gã công tử bột chỉ biết xài tiền. Nào ngờ trong lúc nói chuyện với nhau, hắn lại biết được một chuyện, đó là Mickey đang làm việc tại sở nghiên cứu Hadrid.
Có lẽ cha của Mickey cũng muốn đào tạo một người nối nghiệp mình. Dù sao Mickey cũng là người thừa kế duy nhất của ông ta. Nên ông yêu cầu Mickey tới công tác tại viện nghiên cứu, để cậu ta có thể từ từ tìm hiểu được cách thức vận hành công việc ở đó.
Mickey là một người tính cách thẳng thắn. Dù mới chỉ là lần đầu gặp mặt, nhưng không chờ Tần Dương hỏi, cậu ta cũng đã kể không ít chuyện về sở nghiên cứu cho Tần Dương nghe. Thậm chí Tần Dương còn nghĩ, nếu như mình mà kết thân với cậu ta hơn nữa, rồi bảo mình cần kết quả nghiên cứu của Baer Enzyme, thì liệu cậu ta có đưa cho mình không nhỉ…
Tần Dương quyết định sẽ tiếp tục kết thân với Mickey nhiều hơn, rồi tìm cơ hội đi vào sở nghiên cứu Hadrid. Hơn nữa, mình lại có thân phận là bạn của Công chúa Connie, nên cũng không cần phải lo chuyện sẽ có người nghi ngờ mình. Dù sao Tần Dương cũng sẽ không dùng thân phận thật đi làm chuyện gì cả, nên không cần phải lo là sẽ bị lộ.
Buổi sáng ngày hôm sau, Tần Dương lấy cớ ra ngoài gặp bạn, tự lái xe đi khỏi dinh thự.
Tần Dương lái xe đi vòng quanh đường hai lần, sau khi xác nhận không có ai theo dõi, lúc này mới quẹo vào một con hẻm nhỏ. Cuối cùng thì dừng ở trước một cửa hàng cũ.
Tần Dương xuống xe, bước tới, gõ cửa nhà.
Đợi một hồi, cánh cửa mở ra. Người mở cửa là một người đàn ông Hoa Hạ hơn 30 tuổi, người đó nhìn thoáng qua Tần Dương rồi tránh ra mời hắn vào nhà.
Tần Dương trực tiếp đi vào trong, người đàn ông đóng cửa lại.
Tần Dương vươn tay, mỉm cười nói:
- Thiểm Điện!
Người đàn ông vẫn bình tĩnh như cũ, giơ tay ra:
- Tri Chu... Ngồi đi.
Tần Dương ngồi xuống ghế salon rồi cười nói:
- Tình hình thế nào?
Tri Chu đi vào trong phòng, lấy ra một xấp văn kiện rồi đặt ở trước mặt Tần Dương.
- Sở nghiên cứu Hagrid phòng vệ rất nghiêm ngặt. Muốn ra vào sở nghiên cứu đều cần phải có giấy thông hành, hơn nữa còn phải để cho bảo an kiểm tra. Nhất là tầng có phòng nghiên cứu Baer Enzyme, người ngoài không thể nào tới gần được. Tôi đã nghĩ cách tiếp xúc với một nhân viên phụ trách vệ sinh của phòng nghiên cứu, hắn có quyền hạn được phép ra vào phòng nghiên cứu Baer Enzyme. Nhưng vì giữ bí mật nên tôi hạn chế không tiếp xúc quá nhiều.
Tần Dương cầm văn kiện lên xem một lượt, sau đó khép cặp văn kiện lại rồi ngẩng đầu lên hỏi:
- Tôi cần phải làm gì?
Tri Chu trầm giọng nói:
- Cậu cần phải tiến vào phòng nghiên cứu của Baer Enzyme trong sở nghiên cứu Hadrid, sau đó thâm nhập vào trong máy chủ của bọn họ. Rồi đó mang bản chính tất cả tài liệu của Baer Enzyme ra ngoài.
Tần Dương gật đầu:
- Có thể thâm nhập trực tiếp được không?
Tri Chu lắc đầu nói:
- Không thể được. Phòng nghiên cứu Baer Enzyme có hệ thống bảo vệ rất nghiêm ngặt, hơn nữa khi ra vào lúc nào cũng cần giấy thông hành. Nếu như không có giấy thông hành thì dù cậu có mang theo bazoka đi chăng nữa cũng chẳng có tác dụng gì cả.
- Giấy thông hành?
Tần Dương hơi híp mắt lại:
- Người nhân viên vệ sinh kia có giấy thông hành?
- Phải!
Tần Dương nghĩ một hồi:
- Được rồi. Trước tiên cứ để tôi tìm cơ hội thích hợp đi vào viện nghiên cứu Hadrid tìm hiểu địa hình trong đó cái đã.
Tri Chu nhíu mày:
- Người ngoài không thể nào tiến vào trong viện nghiên cứu được.
Tần Dương cười nói:
- Tôi quen con trai của Viện trưởng viện nghiên cứu Hadrid. Hơn nữa quan hệ dường như cũng không tệ. Cậu ta làm việc ở trong đó, mang tôi đi vào tham quan chắc cũng không có vấn đề gì đâu…