Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 521 - Chương 531: Mưu Tính

Chương 531: Mưu tính
 

Tần Dương cầm chén rượu lên, đứng ở chiếc cửa sổ thủy tinh. Trông như đang tùy ý nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, nhưng trong lòng lại đang liên tục suy nghĩ, tính toán.

Ở tòa nhà cao tầng đối diện, cách khoảng 50 mét, khả năng có thể đột nhập ngang từ tòa nhà đối diện không cao. Xung quanh cơ sở nghiên cứu Hadrid đều xây tường cao bao quanh, bên trên lại được giăng lưới điện. Mấu chốt nhất là ở đây còn bố trí vô số camera, thậm chí có thể có hệ thống giám sát bằng tia hồng ngoại. Dù sao cơ sở nghiên cứu Hadrid cũng có liên hệ với quân đội, nên chuyện phòng vệ bằng các biện pháp công nghệ cao rất dễ dàng.

Trước đó, Mickey đã nói rằng chỉ riêng ở đại sảnh lầu một cũng đã có năm đến sáu phương thức kiểm tra. Thế nên những bức tường vây quanh kia không thể nào thiếu những biện pháp giám sát được. Muốn đột nhập vào trong mà không bị phát hiện là chuyện không thể nào.

Vào từ trên trời?

Nơi này là thủ đô của nước Anh, nếu muốn gây sự từ trên trời, chỉ e sẽ chết rất khó coi.

Tất nhiên Mickey không biết trong lòng Tần Dương đang nghĩ gì, cậu ta cầm ly rượu đi đến trước mặt Tần Dương:

- Đang nhìn gì đó?

Tần Dương cười nói:

- Tôi đang nhìn cơ sở nghiên cứu này. Vị trí thì độc lập, phòng vệ thì nghiêm ngặt, chắc hẳn là chưa từng xảy ra vấn đề gì đúng không?

Mickey cười nói:

- Nơi này phòng vệ nghiêm ngặt như thế, tất nhiên là chưa từng có chuyện gì. Bất cứ ai muốn đến đây trộm đồ đều phải ra về tay không, vì vốn dĩ không có biện pháp để tiến vào. Để qua cửa an ninh ở đây không chỉ cần giấy thông hành, mà còn phải bị quét bởi máy quét siêu vi để xem có khớp với các thông tin trong dữ liệu không. Thế nên dù có trộm được giấy thông hành cũng không thể xâm nhập nổi.

Tần Dương chợt cảm thấy đau đầu, bảo vệ tầng tầng lớp lớp kiểu này quả thực rất khó để xâm nhập, cũng không thể trèo tường vào. Hơn nữa hiện nay mình đang dùng thân phận thật, nếu xảy ra chuyện thì mình cũng khó mà thoát khỏi liên quan.

Người ngoài không thể tiến vào … Không biết trong trường hợp nào thì người ngoài có thể trà trộn vào đây?

Những nơi thế này sẽ không cảnh giác với những ai nhỉ?

Cảnh sát?

Nhân viên vệ sinh?

Thợ sửa chữa?

Cứu hỏa?

Trong đầu của Tần Dương mau chóng suy tính các khả năng. Rất nhiều phương án hiện lên trong đầu của hắn.

Là một đặc công, hắn đã phải trải qua đủ loại đào tạo không chỉ về kĩ năng, mà còn cả năng lực ứng phó với các tình huống phát sinh. Ví dụ như trong hoàn cảnh đặc biệt, kẻ địch có những gì, bản thân mình có những gì, cần phải làm gì để tránh né kẻ địch và trà trộn vào nơi nào đó. Bất cứ loại huấn luyện nào đều có thể phát huy tác dụng vào lúc khẩn yếu nhất.

Bọn họ đã sớm luyện được năng lực tuỳ cơ ứng biến vô cùng xuất chúng.

Dù là công nhân vệ sinh hay thợ sửa chữa thì cũng đều không thể tiến vào ngoài giờ hành chính. Cảnh sát cũng khó mà tiến vào vì chỉ cần gọi điện xác nhận là lộ.

Vậy thì người có khả năng lớn nhất để có thể tiến vào đây lúc nửa đêm, chính là lính cứu hỏa.

Trong đầu của Tần Dương lập tức hiện lên một phương án rõ ràng.

Hôm nay chưa thể tiến hành được, ít ra phải đến đây một chuyến nữa mới có thể chuẩn bị sẵn sàng.

- Rượu này uống ngon thật. Cậu sưu tập được nhiều loại rượu xịn quá. Xem chừng tôi phải đến đây thêm vài lần nữa.

Mickey cười hì hì:

- Tôi lúc nào cũng hoan nghênh anh đến đây. Bình thường tôi đi làm chán lắm, có anh đến đây uống rượu chém gió thì quá tuyệt, chỉ thiếu mấy người đẹp nữa là hoàn hảo.

Tần Dương cười ha ha:

- Sao cậu không tuyển một cô thư kí xinh đẹp? Nếu có chuyện thì để thư kí làm, nếu rảnh thì “làm” thư kí.

Mickey nghe thấy Tần Dương nói thế thì cảm thấy như gặp tri kỷ, cười ha ha:

- Việc này thì tất nhiên là có rồi. Thế nhưng dù sao cũng không vui bằng việc đi chơi với các em gái xinh tươi bên ngoài. Hơn nữa lúc đi làm cũng phải chú ý hình tượng, nếu để cha tôi biết được thì chắc chắn sẽ mắng tôi sấp mặt.

Hai người nhìn nhau cười ha ha.

Ngồi thêm một lát, Mickey nhìn đồng hồ:

- Ha ha, đến giờ rồi, mau đi thôi, chúng ta đi ăn cơm trước rồi đi thiên đường phấn hồng. Hôm nay cậu không thể về sớm đâu đấy.

Tần Dương cười tủm tỉm:

- Có người đẹp thì ai muốn về sớm đâu?

Khuôn mặt của Mickey không kèm được sự hưng phấn:

- Đi lẹ nào, tôi không chờ được nữa rồi.



Sau một đêm điên cuồng, đến tận sáng sớm Tần Dương mới trở về được khách sạn Ngân Sam. Tần Dương nằm ở trên giường, lôi điện thoại ra gọi số của Tri Chu.

- Tôi đã tiến vào cơ sở nghiên cứu bí mật. Tôi cần chất cháy mạnh có thể qua được hệ thống an ninh, tiện mang theo, có thể hẹn giờ. Tôi định tạo ra một vụ hỏa hoạn trong viện nghiên cứu.

- Đã hiểu. Cậu có thể mang theo lựu đạn cực từ cải tiến, ngụy trang một chút là được, giống kẹo cao su vậy. Tiện mang theo, không sợ bị an ninh phát hiện. Cậu có thể dùng một linh kiện điều khiển để chúng phát nổ vào một thời điểm định trước. Lúc nổ lựu đạn này sẽ toả nhiệt rất mạnh, chỉ cần cậu chọn địa điểm chuẩn thì chắc chắn sẽ gây ra hoả hoạn lớn.

- Ok, lúc nào có thể chuẩn bị đồ cho tôi? Tôi muốn càng nhanh càng tốt.

- Nửa ngày nữa nhé

Tần Dương gật gật đầu:

- Được, chuẩn bị xong thì gọi cho tôi.

Sau nửa ngày, Tri Chu gọi tới, Tần Dương rời khỏi khách sạn, quàng khăn trùm đầu, đội một chiếc mũ lưỡi trai, sau đó yên lặng hòa vào dòng người nườm nượp.

Tri Chu cắm đầu đi tới, cực kì bí mật giao một cái túi cho Tần Dương.

Tần Dương không đổi sắc mặt, để các đồ vật này vào chiếc túi ở sau lưng, đi lướt qua Tri Chu rồi lại lướt vào biển người.

Một ngày sau, Tần Dương lại một lần nữa đến cơ sở viện nghiên cứu Hadrid trước giờ tan tầm của Mickey khoảng một tiếng.

Lần này, Mickey còn lười biếng hơn, nhận được điện thoại của Tần Dương cũng chẳng buồn đi xuống đón, chỉ nói với nhân viên an ninh mấy câu để họ cho Tần Dương qua.

Khắp nơi đều có camera nên Tần Dương không dám đi loạn, ngoan ngoãn ngồi yên trong thang máy, đi đến tầng hai mươi sáu rồi đến một chỗ điểm mù của camera. Sau đó hắn lấy các đồ vật ra khỏi túi, lắp ráp hoàn chỉnh trong vòng mười giây.

Khi đi qua một căn phòng ở chỗ rẽ, Tần Dương lắng tai nghe rồi móc ra hai mảnh dây kẽm, xoạt xoạt mấy phát rồi mở khoá đi vào.

Đây là một ví trí mà Tần Dương đã để ý kĩ trong lần trước đến đây, một phòng chữa đồ có đủ loại đồ vật. Tần Dương lấy “hàng” ra rồi đặt ở một chỗ dễ cháy sau đó ấn cái nút trên món “hàng”.

Hoàn thành tất cả mọi thứ, Tần Dương lại đi ra khỏi cửa, lắng tai nghe mấy giây rồi mở cửa phòng chuồn ra ngoài.

Vừa đóng cửa phòng xong, tiếng giày cao gót vang lên, một cô gái tóc vàng xinh đẹp mặc đồ công sở đi đến trước mặt Tần Dương, mỉm cười nói:

- Tần tiên sinh, Mickey tiên sinh đang chờ anh tại phòng làm việc.

Tần Dương bình tĩnh như không, mỉm cười đáp:

- Chào cô Nessa, hôm nay trông cô đẹp quá …
Bình Luận (0)
Comment