Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 607 - Chương 617: Tập Trung

Chương 617: Tập trung
 

- Lão đại, cậu lại xuất hiện trong tin hot trên diễn đàn này...

Trên bàn cơm, Lâm Trúc ngẩng đầu, lắc lắc cái điện thoại trong tay mình, vẻ mặt có hơi kỳ quái:

- Chuyện Danny khiêu chiến cậu, chắc không bao lâu nữa mọi người ai cũng biết.

Tần Dương để đũa xuống, có hơi tò mò bèn hỏi:

- Hẳn là không có ai biết chuyện Danny khiêu chiến tôi đâu. Vậy chẳng lẽ có người đã trông thấy cảnh Danny khiêu chiến tôi ?

Lâm Trúc lắc đầu, nhìn Tần Dương bằng ánh mắt hơi lo lắng:

- Cái tin hot này là Danny tự đăng!

Tần Dương nghe vậy thì ngẩn người ra một lúc:

- Hắn tự đăng?

Lâm Trúc gật đầu:

- Tôi nghĩ chắc là hắn muốn rửa nhục lần trước bị cậu đánh bại. Dù lần trước hai người giao đấu cũng không có video quay lại, nhưng chuyện hắn bị đánh tới mức nằm mấy ngày thì mọi người ai cũng biết. Chắc bây giờ, hắn cảm thấy thực lực của mình đủ trâu bò rồi, tự tin có thể đánh bại được cậu, nên hắn mới chủ động đăng cái tin này lên. Như vậy sẽ có nhiều người chú ý tới, rồi chờ sau khi hắn đánh bại cậu, thì hắn lập tức có thể mở mày mở mặt rồi!

Tần Dương hơi nhíu mày lại:

- Tên này trông có vẻ khá tự tin nhỉ.

Trên mặt Hà Thiên Phong cũng xuất hiện vẻ lo lắng:

- Đúng rồi đó, khi trước hắn có đánh với lão đại cậu một lần, đương nhiên là biết rõ thực lực của cậu nằm ở khoảng nào. Khoảng thời gian trước, còn có mấy bạn học nhìn thấy cách tu hành biến thái của hắn, chắc chắn thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều. Nhất định là hắn rất có lòng tin vào thắng lợi của bản thân nên mới dám bắn tiếng như thế.

Tôn Hiểu Đông cau mày:

- Lão đại, đây sẽ là một trận ác chiến đấy.

Tần Dương giãn lông mày ra, nét mặt trở lại như thường:

- Đánh rồi mới biết, thực lực của hắn tăng lên. Chẳng lẽ thực lực của tôi không tăng lên, nhìn xem ai lợi hại hơn ai!

Cơm nước xong xuôi, Tần Dương nằm trên giường, cầm điện thoại lên diễn đàn.

Quả nhiên đúng như Lâm Trúc nói. Bài đăng này đã nóng hôi hổi rồi, đã có hơn 10.000 lượt xem, mấy trăm lượt bình luận, còn hot hơn cả mấy cái tin kiểu như giới thiệu mỹ nữ mới nổi nữa. Hơn nữa, dù sao thì bây giờ Tần Dương cũng đã là một người nổi tiếng trong trường. Thông qua nhiều chuyện xảy ra trước đây, nên giờ gần như ai cũng biết tới Tần Dương. Đương nhiên là bọn họ sẽ quan tâm tới chuyện này rồi lan truyền nó ra.

- Trận chiến đầu tiên của năm học mới, Danny vs Tần Dương, là báo thù sảng khoái, hay vẫn là tự rước lấy nhục?

Những bình luận bên dưới cũng rất hăng hái. Rất nhiều người biết chuyện cũng moi ra những chuyện trước đây, đồng thời bới ra chuyện Tần Dương và Danny đều là người tu hành.

- Cao thủ tu hành ẩn trong trường học, trận chiến giữa người tu hành phương đông và người tu hành phương tây!

- Ủng hộ Tần Dương!

- Hoa Hạ vô địch!

Phần lớn bình luận đều tỏ thái độ ủng hộ Tần Dương, hi vọng Tần Dương có thể đánh bại Danny, nhưng cũng có một số người tỏ ra quan ngại.

- Chẳng phải lúc trước từng có người nhìn thấy Danny tu hành bằng cách vô cùng biến thái-tự ngược đãi bản thân sao. Ngay cả dùng ống thép cũng không đánh ngã được hắn. E rằng bây giờ hắn còn lợi hại hơn trước. Liệu Tần Dương sẽ chống đỡ được không?

- Đúng vậy đó. Hơn nữa, tin này lại còn do chính Danny tự mình nói ra, cho thấy hắn rất tự tin vào chiến thắng của bản thân. Tôi thấy sợ rằng lần này Tần Dương sẽ phải thua mất thôi!

- Dù tôi cũng hi vọng là Tần Dương sẽ thắng, nhưng tôi cũng cảm thấy có lẽ khả năng cậu ta chiến thắng gần như là bằng không!

Tần Dương đang đọc tin, thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của Văn Vũ Nghiên.

- Lại phải đánh nhau nữa sao?

Tần Dương ừ một tiếng:

- Là tên Danny trước đây tôi từng đánh một trận, giờ hắn muốn tìm tôi báo thù.

Văn Vũ Nghiên hỏi thẳng:

- Thắng nổi không?

Tần Dương sờ mũi một cái:

- Chắc là được thôi. Nhưng mà hắn đã sử dụng phương pháp tu hành đặc biệt, nên thực lực của hắn nhất định đã mạnh hơn trước nhiều, nên phải đánh rồi mới biết.

- Thời gian, địa điểm, tôi tới cổ vũ cho cậu!

Tần Dương ngẩn người một lúc rồi nói ra thời gian, địa điểm:

- Cậu cũng có hứng thú với đánh nhau sao?

- Tôi chẳng có tí hứng thú nào với đánh nhau hết á. Nhưng mà người đánh lại là cậu, vậy thì tôi cũng có hơi hứng thú đó. Lần trước thì tôi không biết, lần này tôi đã biết được, đương nhiên là phải tới cổ vũ cho cậu rồi.

Tần Dương cười nói:

- Được nha, có thể được hoa hậu giảng đường ra mặt cổ vũ, vậy cũng là vinh hạnh của tôi rồi. Không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ đây.

- Đâu chỉ mỗi hoa hậu giảng đường, còn có hoa hậu khoa tiếng Anh, hoa hậu lớp của cậu nữa này. Không thể nào có chuyện cô ấy không tới cổ vũ cho cậu.

Tần Dương cười cười, cũng may lúc trước hắn đã nói rõ hết tất cả mọi chuyện, nên Tần Dương cũng không cảm thấy khó xử gì cả.

- Chắc là cô ấy cũng sẽ tới, được đó. Cả hoa hậu giảng đường lẫn hoa hậu lớp đều tới cổ vũ cho tôi, vậy thì nhất định là chiến lực của tôi sẽ tăng mạnh rồi, xem ra muốn không thắng cũng khó nha.

- Cậu đúng là, bây giờ mồm mép càng lúc càng trơn tru đó.

Tần Dương cười ha ha rồi nói:

- Người mà, dù sao cũng phải có chút thay đổi chứ.

- Tốt, đến lúc đó gặp!

Tần Dương cúp điện thoại, khẽ nở nụ cười.

Xem ra quan hệ giữa mình và Văn Vũ Nghiên cũng không bởi vì cuộc nói chuyện lúc trước mà trở nên xấu đi. Tâm thái của Văn Vũ Nghiên quả nhiên là cực kỳ ổn, những cô gái khác hoàn toàn không thể nào so sánh được. Đương nhiên, cũng có thể là do bản thân mối quan hệ giữa hai người khá ổn định.

Ngoại trừ quan hệ bạn học, thì bản thân cha mẹ của Văn Vũ Nghiên và sư phụ của Tần Dương cũng có quen biết từ lâu, cộng thêm công ty của hai người cũng hợp tác làm ăn với nhau. Vì thế nên quan hệ giữa hai người sẽ không dễ dàng kết thúc như những đôi nam nữ bình thường khác. Loại tình huống như không thể thành người yêu thì cũng sẽ không thể làm bạn sẽ không xuất hiện.

Tiếng chuông điện thoại Tần Dương liên tục vang lên. Hàn Thanh Thanh và nhóm Hà Bằng Phi đều gọi tới bày tỏ sự quan tâm đồng thời cũng tỏ ý muốn tới xem. Tần Dương cũng chỉ đồng ý với từng người một.

Tiếp xong một hồi điện thoại, bỗng nhiên Tần Dương nhớ tới một chuyện. Trận quyết đấu này là do Danny bày ra, vậy có khi nào hắn thông báo thời gian với địa điểm quyết đấu ra, rồi đến lúc đó người chạy tới vây xem đông nghìn nghịt không?

Mặc kệ như thế nào, hai ngày này mình nhất định phải khổ luyện mới được, phải giữ vững trạng thái tốt nhất, chuẩn bị nghênh đón một trận ác chiến thôi.

..

Nửa đêm ba ngày sau, vào khoảng 11 giờ 40 phút, nhóm người Tần Dương đã tới khu rừng nhỏ chìm trong bóng đêm kia.

Vừa tới ven đường, một chiếc xe ô tô đỗ ở gần đó mở cửa ra, có hai cô gái xuống xe, đi tới chào hỏi bọn họ.

Văn Vũ Nghiên và Kiều Vi.

Tần Dương dừng lại, cười nói:

- Chào cảnh sát Kiều, đã lâu không gặp. Hôm nay lại có nhã hứng nửa đêm đi ra ngoài xem đánh nhau à.

Kiều Vi nhếch môi cười nói:

- Nghiên Nghiên kéo tôi tới, sợ lỡ như mấy cậu đánh hăng quá gây ra chuyện, không giải quyết được.

Tần Dương nhún nhún vai:

- Chúng tôi chỉ so tài thôi, cùng lắm thì bị thương nặng nằm viện, chứ không có người chết đâu. Huống hồ, trận so tài này là chúng tôi tự nguyện, nên dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì bọn tôi cũng sẽ tự mình chịu trách nhiệm, sẽ không gây ra rắc rối gì.

Kiều Vi nhíu mày, dường như muốn nói gì đó thì Văn Vũ Nghiên kéo tay cô một cái, Kiều Vi bĩu môi nói:

- Cậu đừng có mà tưởng bở, tôi chỉ kiếm đại một lý do để tới đây xem thôi. Tôi cũng rất tò mò về người tu hành các cậu đấy!

Tần Dương cười ha ha rồi nói:

- Không có, không có, có thể được cảnh sát Kiều đứng một bên hỗ trợ, dũng khí của tôi cũng sẽ tăng lên nhiều lắm đó.

Kiều Vi trừng mắt nhìn Tần Dương một cái, hiển nhiên là cô rất khó chịu với ba chữ “cảnh sát Kiều” của Tần Dương.

Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:

- Đi thôi, tôi thấy trong rừng cây có ánh sáng, hẳn là đã có người tới trước rồi.

Tần Dương cũng không nhiều lời nữa, nhanh chóng gật đầu:

- Ừ, chúng ta đi thôi!
Bình Luận (0)
Comment