Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 606 - Chương 616: Danny Khiêu Chiến Một Lần Nữa

Chương 616: Danny khiêu chiến một lần nữa
 

Tần Dương chào tạm biệt Văn Vũ Nghiên ở bãi xe của khách sạn Lệ Cảnh. Sau đó, mỗi người đều lên xe của mình, lái về những phương hướng khác nhau.

Lúc bữa tối vừa mới bắt đầu, quả thật bầu không khí còn ngượng ngập. Nhưng sau khi hai người thì thầm cười đùa thì bầu không khí xấu hổ đã bị phá vỡ, bữa ăn tối cũng trở nên vui vẻ hơn.

Có thể tóm gọn những gì mà hai người đã nói trong bữa tối như sau:

Thứ nhất, hiện tại Tần Dương rất thích Hàn Thanh Thanh, hơn xa thích Văn Vũ Nghiên.

Thứ hai, Văn Vũ Nghiên tiếp nhận thực tế này rất tự nhiên. Dù cô có ấn tượng tốt về Tần Dương nhưng hai người chưa từng trải qua những biến cố khắc cốt ghi tâm nên ấn tượng này còn chưa thể biến thành tình yêu. Do đó Văn Vũ Nghiên không hề cảm thấy đau khổ, có chăng chỉ cảm thấy hơi khó chịu mà thôi.

Thứ ba, mọi người vẫn là bạn bè như trước. Những ước hẹn tốt đẹp của ngày xưa vẫn được duy trì.

Như Tần Dương đã nói, với những sinh viên bình thường, thời gian một năm học đại học khó có thể tạo ra biến hóa rõ ràng gì ngoại trừ việc tri thức được tích lũy nhiều thêm. Nhưng với một người tu hành phải đối mặt với nhiều nguy hiểm như Tần Dương, một năm là khoảng thời gian không ngắn, bất cứ chuyện gì cũng có thể phát sinh. Vì thế, Tần Dương không thể nói trước về sự tình của một năm sau.

Mặc kệ một năm sau có biến chuyển gì thì Tần Dương cũng không mong muốn tiếp tục theo đuổi Văn Vũ Nghiên sau khi đã chính thức thổ lộ với Hàn Thanh Thanh. Sau buổi nói chuyện hôm nay, những ưu tư trong lòng Tần Dương cũng được giải tỏa.

Cho dù ngày sau có điều gì xảy ra thì ít nhất khi đối mặt với Văn Vũ Nghiên, Tần Dương sẽ không còn cảm giác chột dạ hoặc áp lực trách nhiệm nữa.

Mang theo tâm trạng thoải mái, Tần Dương bước vào năm học mới.

Bốn người tại phòng 306 một lần nữa tụ họp. Sau khi biết rằng Tần Dương gần đây luôn ở trong ký túc xá, mọi người đều lấy làm kỳ.

- Lão đại, cậu không ở tiểu khu Dương Phàm trị giá ngàn vạn mà lại chạy về ký túc xá ở - đây có phải là đã tu luyện đến cảnh giới "phản phác quy chân" không?

Tần Dương cười nói:

- Gần đây tôi gặp một phiền toái nhỏ nên ngủ ở ký túc xá an toàn hơn ở nhà. Trong thời gian tới tôi sẽ trưng dụng phòng ngủ, các cậu muốn đi đâu thì đi, đừng giành với tôi.

Đám người Hà Thiên Phong đưa mắt nhìn nhau:

- Lão đại, cậu lại gây chuyện gì mà phải trốn vào ký túc xá thế? Hay là ở ngoài phong lưu quá nên bị người ta chặn cửa đòi nợ tình?

Tần Dương giải thích:

- Trước đó tôi cũng đã nói với các cậu về vụ đánh cược rồi mà. Gần đây, đối thủ đã biến mất! Nhiều khả năng cô ta đang ẩn trong bóng tối nên nếu tôi ở trong nhà thì sẽ tạo cơ hội cho đối thủ ra tay dễ dàng hơn. Ngược lại, ở ký túc xá đông người sẽ có nhiều hạn chế, do đó cô ta sẽ khó đối phó với tôi hơn.

Đám người Hà Thiên Phong giật mình. Trước đó quả thật Tần Dương đã nói về chuyện này nên cả bọn lúc này đều đồng ý không giành phòng với Tần Dương.

- Được rồi. Sắp tới chúng tôi đều không về phòng. Lão đại hãy tranh thủ thời gian này mà mau chóng hạ gục đối phương.

- Lão đại, cần giúp gì cứ nói. Chỉ cần chúng tôi làm được thì chắc chắn sẽ tận lực.

Tần Dương cười nói:

- Ngoài ra, tôi chỉ lo nếu các cậu ở trong ký túc xá thì có thể dính tai bay vạ gió. Đợi tôi giải quyết xong vụ này là không cần lo lắng nữa.

- Cậu ở ngoài sáng, kẻ địch ở trong tối. Lão đại à, tôi thấy cậu đang ở tình thế bất lợi đấy.

Tần Dương cười đáp:

- Không sao, tình thế cũng không xấu đến thế. Vừa rồi tôi cũng thắng thêm một lần rồi, chỉ cần thắng một lần nữa là ổn.

- Ối, lại thắng nữa rồi á?

Ba người Hà Thiên Phong không kìm nổi hưng phấn. Trước đó, khi Tần Dương trở về Trung Hải thì tỉ số vẫn là một đều. Thế mà chỉ sau mấy ngày hắn đã nâng tỉ số lên 2: 1

- Lão đại, làm sao mà cậu thắng thế?

Tần Dương cười nói:

- Một thủ đoạn nhỏ không thể nói cho người khác. Các cậu cũng không cần biết.

Khi bốn người đang nói chuyện thì cửa phòng bị gõ vang.

Hà Thiên Phong ra ngoài mở cửa phòng thì thấy hai thanh niên ngoại quốc đứng đó. Một trong hai người là Danny - kẻ từng quyết đấu với Tần Dương.

Hà Thiên Phong nhíu mày:

- Danny, lại là mày à?

Ánh mắt của Danny không thèm nhìn Hà Thiên Phong mà nhằm thẳng Tần Dương, trầm giọng nói:

- Tần Dương, tao muốn khiêu chiến mày một lần nữa!

Tần Dương đứng dậy khỏi ghế, đánh giá Danny từ trên xuống dưới.

So với lúc trước, bây giờ Danny đã khác nhiều lắm. Từ trên người kẻ này phát ra khí thế sắc bén hung hãn, tựa như một con dã thú đã thức tỉnh, luôn sẵn sàng tấn công người khác.

Danny thấy Tần Dương không nói lời nào, vênh mặt lên hỏi:

- Thế nào? Không dám à?

Tần Dương cười cười:

- Nghe nói dạo trước mày tu hành bằng một phương thức đặc biệt. Bây giờ lại đến khiêu chiến tao thì chắc là có tiến bộ rồi hả?

Danny lạnh lùng nói:

- Tao cũng phải cảm ơn mày. Nếu không phải vì trận thua lần trước, tao cũng không thể hạ quyết tâm, thực lực cũng sẽ không tăng vọt. Thế nào, mày sợ à?

Tần Dương lắc đầu:

- Thực lực tăng vọt cơ à? So với lần giao đấu trước tao cũng có chút tiến bộ. Nếu mày đã chủ động tìm đến thì chúng ta đánh trận nữa.

Đôi mắt của Danny sáng lên:

- Thời gian? Địa điểm?

Tần Dương nghĩ nghĩ:

- Ba ngày sau, mười hai giờ đêm, tại chỗ mà chúng ta đánh nhau lần trước. Chốt nhé?

- Chốt! Không gặp không về.

Danny vứt lại câu này, trừng mắt lườm Tần Dương rồi quay người đi.

Hà Thiên Phong đóng cửa phòng lại, xoay người, cau mày nói:

- Thằng này cứ như âm hồn không tan ấy. Lão đại, cậu có nắm chắc phần thắng không. Dạo trước thằng này dùng một phương pháp biến thái để tu hành đó.

Tần Dương cười nói:

- Không sao, thực lực của hắn tăng lên nhưng tôi cũng không ngồi chơi. Hơn nữa việc giao đấu luận bàn thế này rất có lợi cho việc tăng thực lực. Dù sao chỉ luyện chay thôi thì không ăn thua, phải trải qua thực chiến mới tốt.

Tần Dương nói lời này hoàn toàn là thật. Trước đó, vào thời điểm Danny khiêu chiến lần đầu, thực lực của Tần Dương vẫn chưa tiến vào cảnh giới Tiểu Thành. Thế nhưng bây giờ, hắn đã đột phá cảnh giới Tiểu Thành. Ngoài ra, trong cuộc thám hiểm tại Ingalls, tố chất thân thể của hắn cũng tăng lên trên diện rộng. Căn cứ vào dự đoán của Mạc Vũ, sức chiến đấu của Tần Dương hiện tại rơi vào khoảng tầm 15 - 16 huyệt. Hơn nữa, sau khoảng thời gian này, Tần Dương cũng cảm thấy thực lực của mình lại đề cao thêm.

Con mắt của Hà Thiên Phong sáng lên:

- Vậy lúc đó chúng tôi có thể đến cổ vũ cho cậu không?

Thân phận người tu hành của Tần Dương đã không phải là bí mật nên hắn đáp rất thoải mái:

- Nếu muốn thì cứ đến. Nhưng chuyện này thì các cậu tự mình biết với nhau thôi, đừng tuyên truyền ra ngoài.

Hà Thiên Phong vội vàng đáp:

- Yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ kín tiếng.

Lâm Trúc cũng không kìm nổi sự hưng phấn:

- Chúng tôi chỉ nhìn thôi, không ghi hình lại đâu. Chúng tôi muốn xem cảnh tượng thực sự trong trận chiến giữa những người tu hành.

Tôn Hiểu Đông cũng gật gù:

- Đúng đúng. Chúng tôi tuyệt đối không để lộ nửa lời.

Tần Dương cười ha ha:

- Tốt, vậy các cậu hãy đến nhìn xem tôi hạ gục Danny như thế nào.
Bình Luận (0)
Comment