Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 781 - Chương 792: Một Nhà Hoan Hỉ, Một Nhà Sầu

Chương 792: Một nhà hoan hỉ, một nhà sầu
 

Khi hai nắm đấm gặp nhau, Tần Dương trong lòng đã có tính toán.

Thực lực của Triệu Phong không hề mạnh hơn Tư Đồ Hương và Hà Thiên Phong, gần như cũng chỉ cùng một trình độ với hai người này. Còn về kinh nghiệm chiến đấu, Tần Dương tin Triệu Phong có thể nhiều kinh nghiệm hơn Hà Thiên Phong, nhưng tuyệt đối không cao hơn nổi Tư Đồ Hương.

Tư Đồ Hương là người không ngừng vào sinh ra tử, không ngừng tôi luyện từ trong thực chiến. Còn người như Hà Thiên Phong, Triệu Phong, cực chẳng đã mới đi đấu giao lưu cùng người khác, kinh nghiệm đánh giết thực tế về cơ bản thì lại chẳng có gì.

Giống như khi đấu với Hà Thiên Phong, Tần Dương chủ yếu là du đấu, tiếp tục thăm dò phong cách chiến đấu của Triệu Phong.

Tố chất cơ thể của Tần Dương mạnh hơn, tốc độ phản ứng và tốc độ di chuyển cũng đều nhanh hơn nhiều so với Triệu Phong. Triệu Phong cứ đánh điên cuồng, nhưng lại phát hiện căn bản không làm gì được Tần Dương, hắn giống như một con cá nhỏ trơn tuột khỏi tay, căn bản không thể bắt được!

La gia nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều vui ra mặt.

Mọi người đều là người tu hành, đương nhiên có thể nhìn ra điểm mấu chốt bên trong. Sau một cú đấm, Tần Dương đã lựa chọn lối du đấu. Nhìn có vẻ Tần Dương ở thế hạ phong, không dám đánh trực diện với Triệu Phong, nhưng người sáng mắt đều có thể nhìn ra, Tần Dương thật ra hoàn toàn chiếm thế chủ động của trận đấu.

Có thể nói, sắc mặt của người nhà họ Triệu đã vô cùng nặng nề. Triệu Minh không thể ngồi vững trên ghế của mình nữa, ông ta đứng dậy, vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn ánh mắt mọi người, lòng đầy lo lắng.

Không hay rồi.

Triệu Phong là người trong cuộc đương nhiên cảm nhận được sự bị động của bản thân. Anh ta nhanh chóng điều chỉnh tiết tấu tấn công của mình, dù sao toàn lực tấn công như vậy là vô cùng tiêu hao thể lực.

Nhưng sau khi tiết tấu của Triệu Phong chậm lại, anh ta phát hiện tình hình của mình không chỉ không thay đổi, mà ngược lại càng lúc càng trở nên khó khăn hơn.

Vì anh ta phát hiện bản thân theo không kịp tiết tấu của Tần Dương!

Trước đó anh ta cứ bất ngờ tấn công Tần Dương. Tần Dương không muốn đánh trực diện với anh ta, nên nhìn có vẻ là Tần Dương đang trốn tránh anh ta, là anh ta nắm giữ tiết tấu trận đấu. Nhưng khi anh ta vừa thả lỏng, thì phát hiện bản thân không đuổi kịp Tần Dương, luôn có cảm giác lúng túng!

Tần Dương thấy Triệu Phong tấn công chậm lại, bèn chủ động tăng tốc độ, bắt đầu tấn công. Điều này lập tức khiến Triệu Phong thoáng có cảm giác không chống cự nổi. Mới mười mấy giây, Triệu Phong đã bị Tần Dương đánh vào vai, mặc dù anh ta né được phần lớn lực của cú đánh, nhưng người vẫn cứ lảo đảo, suýt chút ngã.

- Mẹ, Tần Dương mạnh như vậy sao?

- Triệu Phong theo không kịp tiết tấu của Tần Dương à, cứ như vậy thì thua chắc rồi.

- Tốc độ của Tần Dương sao lại nhanh như vậy, rõ ràng nhanh hơn Triệu Phong một chút.

- Có lẽ đây là điểm đặc biệt của đệ tử Ẩn Môn, dù cho thực lực như nhau, nhưng bọn họ luôn có thể chiến thắng đối thủ của mình?

- Truyền nhân Ẩn Môn, đúng là không phải khoác lác!

- Tao thấy trận đấu này căn bản không có gì hồi hộp, đệ tử của Lục Thiên Sinh giỏi vậy, cuối cùng vẫn bị Tần Dương đánh bại. Tao nhớ đệ tử của Lục Thiên Sinh lúc đó còn uống thuốc, sau đó cả người đã sém chút phế luôn, cũng không thắng nổi Tần Dương…

Triệu Phong đứng vững lại, đỡ đòn tấn công tiếp đó của Tần Dương, lòng càng thêm lo lắng.

Nếu bản thân cứ tiếp tục thế này, e rằng sẽ thật sự thua mất.

Triệu Phong có thể đại diện Triệu gia ra trận, đương nhiên phải là người quả cảm. Sau khi cảm thấy có điều không đúng, anh ta né người nhanh như chớp. Đồng thời không do dự, móc ra từ trong túi một ống tiêm bằng thép không gỉ, đẩy ngón cái lên, đầu kim bật ra, anh ta trở tay chích mạnh vào ngực mình, sau đó đẩy mạnh toàn bộ nước thuốc bên trong vào.

- Triệu Phong tự chích gì đó rồi!

- Đó là thứ gì, thuốc kích thích khả năng chiến đấu sao?

- Qủa nhiên là chiêu dự phòng !

- Triệu Phong rất quyết đoán, biết bản thân cứ tiếp tục kéo dài sẽ rất nguy hiểm, liền dùng thẳng chiêu lớn!

- Tần Dương sẽ làm sao đối phó đây?

Tất cả mọi người đã phấn khích lên trong phút chốc, bọn họ không ngờ trận chiến mới bắt đầu chưa bao lâu, Triệu Phong đã dùng chiêu lớn rồi.

Đây rõ ràng là, có ý định dùng thẳng chiêu lớn để phân thắng bại mà.

Gương mặt tối sầm của Triệu Minh lộ ra chút khen ngợi. Ông ta đương nhiên nhìn ra được việc Triệu Phong đang ở thế hạ phong, bị Tần Dương chiếm thế chủ động, cho nên quyết định này của Triệu Phong là vô cùng quả đoán và có lợi. Nếu như Triệu Phong cứ tiếp tục kéo dài, do dự không quyết định, nói không chừng Tần Dương sẽ tận dụng thời gian này, bắt được yếu điểm của Triệu Phong, đánh gục anh ta trong lúc anh ta còn chưa kịp bộc phát thực lực.

Ông ta không biết Tần Dương rốt cuộc có chiêu dự phòng gì, nhưng sau khi Triệu Phong chích thuốc, sẽ làm cho lực chiến đấu bộc phát đến mức mạnh nhất trong thời gian cực ngắn. Nếu như Tần Dương dựa vào uống thuốc hoặc thứ gì đó nâng cao khả năng chiến đấu, thì chung quy vẫn cần một khoảng thời gian, mà khoản thời gian đó có thể cũng đủ để Triệu Phong đánh bại Tần Dương rồi.

- Lên, đánh bại hắn!

- Triệu Phong, cố lên!

- Đánh bại hắn.

Toàn bộ người nhà họ Triệu đều hét lên, giữa tiếng hét của người nhà họ Triệu và tiếng bàn luận của người xem, Triệu Phong dường như được chích thuốc hưng phấn. Mắt anh ta phút chốc biến đỏ, gân xanh trên cổ đều nổi lên, giống như những con giun đất, cơ mặt anh ta đang rung lên, cả người đều toát ra hơi thở hung bạo.

Tần Dương xông qua, đấm một cú vào ngực Triệu Phong.

Cổ họng Triệu Phong phát ra một tiếng hét trầm thấp, một chân quét ngang đá ra, chân ra đòn nhanh như gió, xuất chiêu sau nhưng đòn đến trước.

Tần Dương thu cánh tay đỡ lấy cú đá.

“Bùm!”

Cả người Tần Dương bị đá văng ra ngay.

Thần sắc Triệu Phong đầy hung bạo, dùng lực chân, đuổi theo Tần Dương đã ngã xuống, tốc độ rất nhanh.

- Xong rồi!

- Tần Dương trụ không nổi rồi!

- Đây là thuốc gì mà lại bộc phát nhanh như vậy. Mới có chưa tới mười giây, sức chiến đấu lại tăng cao khủng khiếp!

- Triệu Phong rõ ràng là chuẩn bị một hơi đánh gục Tần Dương, căn bản không cho Tần Dương bất cứ cơ hội thể hiện nào, đúng là rất quả quyết!

- E rằng Tần Dương sắp thua rồi! Hung bạo như vậy, Triệu Phong bây giờ so với lúc nãy cứ như hai người khác nhau. Trừ khi Tần Dương cũng có thuốc nhanh chóng bộc phát thực lực tương tự, nếu không thì không kịp rồi!”

Người nhà họ Triệu nhìn Triệu Phong thần lực tăng cao, chớp mắt đánh Tần Dương bay loạn khắp sân, ai nấy đều vui ra mặt.

Bọn họ đều nhìn ra quyền cước của Triệu Phong lúc này hung bạo ra sao, tốc độ nhanh như thế nào. Tốc độ lúc trước của Tần Dương cũng không bì kịp tốc độ của Triệu Phong lúc này. Mỗi lần hắn chỉ có thể phòng thủ, đỡ đòn tấn công của Triệu Phong. Nhưng Triệu Phong tấn công hung bạo, dữ tợn như vậy, hắn có thể đỡ được mấy lần?

Thắng chắc rồi!

Một nhà vui vẻ một nhà sầu, người nhà họ Triệu vui rồi, đến lượt người nhà họ La lo lắng rồi.

Ban nãy, mọi người nhìn Tần Dương ổn định chiếm ưu thế, ai nấy đều vui vẻ. Nhưng đến lúc này, thế cuc có thay đổi, nhìn Tần Dương bị đánh thê thảm như vậy, vẻ mặt của tất cả mọi người đều đã thay đổi.

Nếu còn không thể hiện thì sẽ không kịp mất!

Tần Hoa nắm chặt tay, mắt không dám chớp, tinh thần vô cùng căng thẳng. La Thi Thiến đưa tay che miệng, mặt đầy lo lắng, mắt đã rớm lệ.

Tuy Triệu Phong không ngừng đánh đuổi Tần Dương, nhưng lòng anh ta lại đầy kinh hãi.

Bản thân tấn công hung bạo như vậy, sao hắn vẫn có thể đỡ nổi?

Không!

Tôi nhất định phải đánh bại anh!

Triệu Phong dùng lực chân, một lần nữa xuất hiện trước mặt Tần Dương bị đánh thảm hại, đánh cùi chỏ vào Tần Dương một cách hung tợn.

Anh ta nhìn thấy Tần Dương đứng thẳng, nhìn trong ánh mắt của mình xuất hiện chút thần sắc kì lạ. Vào giây phút cùi chỏ của anh ta sắp đánh trúng Tần Dương, Tần Dương lại đột nhiên lướt qua, sau đó biến mất trước mặt anh ta….
Bình Luận (0)
Comment