Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 784 - Chương 795: Ai Không Phục Thì Đánh Kẻ Đó

Chương 795: Ai không phục thì đánh kẻ đó
 

- Phá Huyệt Đan?

La Khiếu Thiên ngẩn ra một lát rồi chợt kinh ngạc hỏi:

- Không phải cháu đã dùng Phá Huyệt Đan rồi sao? Mỗi tu hành giả chỉ có thể dùng một viên thôi, sau đó dù dùng thêm bao nhiêu viên cũng không còn bất kỳ tác dụng nào nữa cả.

Tần Dương cười đáp:

- Viên Phá Huyệt Đan này không phải cháu dùng, mà là cháu cho Hoa Mạnh Đạt dùng ạ. Anh ta dạy Huyễn Ảnh Bộ cho cháu, cháu phải đưa một viên Phá Huyệt Đan cho anh ta!

La Khiếu Thiên bừng tỉnh:

- Đây là điều kiện trao đổi hả?

Tần Dương gật đầu:

- Vâng ạ, nếu ông tiện thì cho cháu còn nếu không thì coi như là cháu chưa nói gì ạ.

La Khiếu Thiên không chút do dự đáp:

- Cho chứ! Chẳng qua chỉ là một viên Phá Huyệt Đan thôi mà, thứ này căn bản không tính là gì. Cháu giúp La gia chiến thắng trận đấu cực kỳ trọng yếu vốn đã thua chắc, phần thường có lớn hơn nữa vẫn là chuyện đương nhiên. Một viên Phá Huyệt Đan bình thường thì thấm vào đâu, đợi về nhà rồi ông sẽ đưa cho cháu.

- Vâng ạ, cháu cảm ơn ông.

- Ngoan, đánh hay lắm!

La Khiếu Thiên không chút keo kiệt khen ngợi Tần Dương, suy nghĩ một lát ông hơi nhỏ giọng nói:

- Huyễn Ảnh Bộ này quả thực vô cùng thần kỳ, không biết có thể truyền lại cho người La gia không nhỉ…

Tần Dương mỉm cười từ chối:

- Một trong các điều kiện trao đổi chính là cháu không được truyền Huyễn Ảnh Bộ lại cho bất kỳ ai, người nhà hay thân thích cũng đều không được. Cháu đã đồng ý với anh ta rồi, nên đương nhiên phải nói lời giữ lời ạ.

- À, à ha ha. Không sao, ta chỉ thuận miệng hỏi thôi. Cháu đã hứa với anh ta như vậy rồi thì đương nhiên không thể làm cháu khó xử được.

La Khiếu Thiên cười lớn một tiếng, sảng khoái bỏ qua chuyện này, nhưng nhìn ánh mắt ông vẫn có chút thất vọng. Dẫu sao vừa rồi mọi người đều đã thấy sự thần kỳ của Huyễn Ảnh Bộ, nó có tác dụng quan trọng thay đổi chiến cuộc trong thực chiến.

- Không còn chuyện gì nữa thì cháu đi đổi thưởng đây ạ, cháu đã đặt cược năm triệu ở chỗ Hoắc gia.

La Khiếu Thiên cười lớn xua tay:

- Đi đi, đi đi. Lát nữa rồi cùng về nhà, cháu đừng tự hành động một mình. Dù Triệu gia chắc không dám gây sự với cháu, nhưng quỷ mới biết bọn họ có vì thua mà điên lên làm ra mấy chuyện vô cùng độc ác không thể ngờ đến được hay không đâu.

Tần Dương cười đáp:

- Vâng, cháu sẽ chú ý.

La Thi Nhã đi đến, một tay cô ôm lấy bả vai của Tần Dương rồi quay mặt hắn qua, sau đó mạnh mẽ hôn chụt một cái lên má hắn, tán thưởng nói:

- Tiểu Dương Dương giỏi quá, nhẹ nhàng giúp dì nhỏ thắng được ba mươi triệu. Không tệ không tệ, lát nữa dì nhỏ sẽ tìm cho cháu hai cô người mẫu nước ngoài xinh đẹp để cháu thư giãn nha.

Khuôn mặt vốn điềm tĩnh của Tần Dương thoáng cái mất tự nhiên, hơi đỏ lên. Hắn vũng vẫy tránh xa khỏi La Thi nhã:

- Dì nhỏ đừng đùa nữa, đang chỗ đông người đấy ạ…

La Thi Nhã chẳng hề bận tâm, hừ lạnh nói:

- Dì hôn cháu trai của dì thì liên quan quái gì đến bọn họ, có bản lĩnh thì tự họ sinh lấy một đứa cháu giỏi giang như thế này đi.

Con mình sinh mà lại gọi là cháu ư?

Tần Dương cũng cạn lời với lý luận không chút lô- gích của La Thi Nhã, biết mình chỉ là một kẻ có lực chiến đấu bình thường trước mặt La Thi Nhã hung hãn không chút đố kỵ, Tần Dương không hề do dự mà chuyển chủ đề:

- Đi thôi dì, đi đổi thưởng thôi.

La Khai và La Chính cũng cười hi hi tập trung lại:

- Ha ha, Tần Dương, bọn anh hưởng sái của chú thắng được mấy triệu nè.

Tần Dương khiêm tốn đáp:

- Trận đấu này không phải là đánh đơn, hai vị thi đấu ở hai trận trước dù thắng hay thua đều góp sức lực và hy sinh rất lớn, nên đây không phải là công lao của một mình em đâu!

Người La gia ở bên cạnh thấy Tần Dương khiên nhường như vậy thì ánh mắt họ nhìn hắn cũng càng thân thiết hơn.

Có tài mà khiêm tốn, không cao ngạo lại dễ gần, một người như vậy đương nhiên khiến người ta yêu quý rồi.

Mấy người Tần Dương đi đến vị trí trả tiền đặt cược, Hoắc Hiên nhìn thấy họ đi đến thì mỉm cười ra nghênh đón.

- Chúc mừng La gia các vị giành chiến thắng, Tần Dương, biệu hiện của cậu đúng là làm sáng lóa mắt người xem đấy.

Tần Dương cười đáp:

- Làm gì đến mức khoa trương thế, chẳng qua là vì tôi học được Huyễn Ảnh Bộ nên chiếm được chút ưu thế trên mặt tốc độ thôi.

Hoăc Hiên cười cười:

- Tên nhóc nhà cậu lúc nào cũng khiêm tốn như vậy, nhưng tôi rất hiếu kỳ. Dù tôi không biết Huyễn Ảnh Bộ, nhưng tôi cũng biết thi triển nó liên tục sẽ tạo áp lực vô cùng lớn với phần chân của tu hành giả. Kể cả là người Hoa gia có lẽ cũng chỉ có thể thi triển liên tục không quá ba lần, điều này là Triệu Minh nói nên chắc không thể sai được. Nhưng tại sao cậu lại có thể thi triển liên tục được năm lần vậy…

Tần Dương thẳng thắn đáp:

- Huyễn Ảnh Bộ đúng là tạo sức ép rất lớn cho cơ thể, nhưng nếu thể chất người đó vô cùng tốt thì cảm giác đè ép phải chịu sẽ ít đi rất nhiều, nên đương nhiên là có thể liên tục thi triển được nhiều lần hơn…

Hoắc Hiên nhướn nhướn mày, ngạc nhiên hỏi:

- Ý của cậu là thể chất của cậu mạnh hơn nhiều với các tu hành giả khác sao?

Tần Dương cười nói:

- Tôi chỉ có thực lực nội khí trung mười tám khiếu huyệt thôi, nếu không phải tố chất cơ thể có thể vượt qua các tu hành giả khác thì sao tôi đánh bại đối thủ có thực lực mạnh hơn tôi được?

Ánh mắt Hoắc Hiên khiếp sợ:

- Cậu chỉ có thực lực trung mười tám khiếu huyệt thôi sao?

Tần Dương cười trả lời:

- Ờ.

Hoắc Hiên dựng thẳng ngón tay cái, ngữ điệu tán thưởng từ đáy lòng:

- Ghê, được đấy. Trung mười tám khiếu huyệt đối chiến với tu hành giả trung hai mươi ba khiếu huyệt thăng cấp cuồng bạo, lại còn dễ dàng giành chiến thắng như vậy nữa. Cậu không chỉ bá đạo bình thường đâu, sợ là dưới cấp Đại Thành Cảnh đã không còn ai là đối thủ nữa rồi.

Tần Dương cười lớn đáp:

- Tôi không nói vậy đâu nhá, anh đừng có mà tìm phiền phức dùm tôi.

Hoắc Hiên cũng cười lớn nói:

- Cậu ý, nên khí phách lên một chút. Trái lại ai không phục thì đánh kẻ đó, đánh cho bằng phục mới thôi!

Tần Dương cười mắng:

- Bớt xàm đi, mau đổi thưởng cho tôi đi này!

Hoắc Hiên thuận tay vẫy một nhân viên đến, bảo người đó giải quyết cho mọi người đồng thời cười nói:

- Cậu yên tâm, không thiếu cậu đâu, mà các cậu thắng được không ít đâu đấy.

La Thi Nhã ở bên cạnh bĩu bĩu môi, hừ lạnh nói:

- Lúc trước các anh căn bản không xem trọng La gia, cho rằng Triệu gia sẽ thắng cơ mà. Kết quả thế nào hả?

Hoắc Hiên bất đắc dĩ cười đáp:

- Đây chỉ là một vụ làm ăn thôi, La tiểu thư cũng là người có máu mặt trên thương trường đương nhiên biết chuyện làm ăn không thể làm theo cảm tính được. Tôi và Tần Dương dù mới quen biết, nhưng cũng đã coi nhau như bạn bè rồi, tôi với đám La Dương cũng khá thân thiết. Nếu về mặt tình cảm, đương nhiên tôi hi vọng La gia sẽ thắng hơn, nhưng gia tộc đã cử tôi đến để chủ trì vụ cá cược này thì đương nhiên tôi phải nghĩ cách kiếm lời, cô nói có phải không?

La Thi Nhã hừ nói:

- Cậu còn trẻ như vậy mà Hoắc gia đã giao vụ làm ăn lớn nhường này cho cậu rồi, chứng minh cậu rất có thực lực đấy. Nhưng cậu cũng nói rồi, Tần Dương là bạn của cậu, cậu cũng không thể làm chuyện hãm hại bạn bè chứ.

Hoắc Hiên liếc nhìn Tần Dương ở cạnh một cái, cười khổ nói:

- Trước hết chưa nói chúng tôi là bạn bè thì Hoắc Hiên tôi cũng không làm những chuyện bạc đãi bạn của mình. Cứ cho là tôi thật sự muốn hại Tần Dương, cậu ấy là đệ tử của Mạc tiên sinh của Ẩn Môn, tôi cũng đâu muốn kết thù hận với người như vậy đâu chứ?

La Thi Nhã cười quay đầu đi nhìn Tần Dương nói:

- Cháu nhìn thấy chưa, La gia dù bề thế, còn sư phụ cháu chỉ có một thân một mình. Nhưng danh tiếng của ông ấy còn vang hơn La gia nhiều…
Bình Luận (0)
Comment