Chương 825: Phục kích
- Mục tiêu đã xuất hiện, có thể hành động rồi!
- Đã rõ, tôi lập tức tới ngay!
Tần Dương một lần nữa nằm sấp trên mặt đất, đồng thời dặn dò:
- Linh Vũ, cô xuống tầng thủ trong xe đi, chuẩn bị tiếp ứng cho tôi.
Lam Linh Vũ mặc dù muốn nhìn quá trình hành động một chút, muốn nhìn xem Tần Dương dùng súng bắn tỉa như thế nào, nhưng cũng biết phục kích một cao thủ Đại Thành cũng không phải chuyện dễ dàng gì, nếu một khi không trúng trong một kích, khoảng cách ba trăm mét để một cao thủ Đại Thành chạy tới chỉ là chuyện mấy chục giây mà thôi.
- Được!
Lam Linh vũ xoay người đi xuống tầng, Tần Dương lặng yên quỳ rạp trên mặt đất, hai mắt nhìn chằm chằm chiếc xe ở xa đang tiến tới gần, cùng lúc đó, một chiếc xe đã được khởi động sẵn đỗ trong bóng tối cách biệt thự không xa, cả hai đều đang đi về hướng biệt thự.
Sau lưng Tần Dương nhanh chóng vang lên tiếng bước chân trên bậc thang, Tư Đồ Hương nhanh chóng bước tới.
- Chuẩn bị xong chưa?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Tất cả đã sẵn sàng.
Tư Đồ Hương bước nhanh tới bên cạnh Tần Dương, giơ ống nhòm trong tay lên, đồng thời nhỏ giọng ra lệnh vào trong tai nghe:
- Tiếp tục đi về phía trước, chậm lại, chuẩn bị dừng xe... Về phía trước xa hơn mười mét... Được, đỗ xe, xuống xe!
Trong phạm vi tầm mắt của Tần Dương, một chiếc xe màu đen ngừng lại, một người đàn ông trung niên bước từ trong xe xuống, thần sắc có chút kinh hoảng.
- Không cần hoảng hốt, ông chỉ cần chào hỏi gã một cái, hỏi thăm một chút chuyện công trình các ông làm kia, tóm lại, kéo dài hai phút là được... Không được để lộ sơ hở, nếu không hậu quả ông tự biết.
Người đàn ông trung niên kia bình ổn lại tâm trạng một chút, hít sâu vài cái, thần sắc trở lại dáng vẻ bình tĩnh.
- Cô nói lời phải giữ lời!
- Yên tâm đi, tôi không hề có hứng thú với ông.
Đúng lúc này, xe của Itou từ xa đi tới gần, nhanh chóng tới vị trí của người đàn ông trung niên thì thấy người đàn ông trung niên đi tới giữa đường, ngoắc xe của gã.
Xe ngừng lại, một vệ sĩ ngồi vị trí tài xế ló đầu ra:
- Ông muốn làm gì?
Người đàn ông trung niên kêu lên:
- Tôi là Kawada Ishie, là bạn của ngài Itou, tôi có chuyện muốn gặp ông ấy!
Vệ sĩ lùi người về nói gì đó với Itou Koshiro ngồi phía sau, cửa sau xe mở ra, Itou Koshiro bước từ trong xe xuống.
- Kawada, muộn như vậy tìm tôi có chuyện gì không?
Kawada Ishie thoáng có vẻ khẩn trương, cũng may lúc này là tối đêm đã che đi cảm xúc bất an trong mắt gã.
Kawada Ishie nắm tay lại, trầm giọng hỏi:
- Tôi muốn hỏi khoản công trình của công ty chúng tôi ngài Itou chuẩn bị bao giờ kết?
Itou Koshiro tiến lên mấy bước, đi tới trước mặt Kawada Ishie, nhíu mày nói:
- Ông muộn như vậy tới tim tôi chính vì việc này?
Kawada gật đầu, giọng nói có phần sốt ruột:
- Ngài Itou, ông cũng biết đây không phải một con số nhỏ, chiếu theo hợp đồng, đáng lý mười ngày trước công ty của các vị đã phải kết toán rồi, nhưng tới bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì...
Itou Koshiro khẽ cười nói:
- Đó là chuyện nhỏ, không cần phải gấp, chẳng lẽ ông cảm thấy Itou tôi sẽ thiếu ông một khoản tiền này sao?
Kawada cười khổ nói:
- Ngài Itou đương nhiên không phải người như vậy, tôi chỉ muốn biết con số thời gian chính xác mà thôi, vì tài chính của công ty chúng tôi gần đây không kịp xoay vốn...
Trong nháy mắt khi Itou Koshiro xuống xe, nắp của một cái lọ được đặt trong một bụi cỏ không xa bên cạnh được lặng lẽ mở ra.
Từng con cổ Kim Phong chỉ to bằng hạt đậu từ trong bình lặng lẽ bò lên ra ngoài, sau đó bay lên nổi lơ lửng trên không trung, lòng vòng giống như một đám ruồi không hề bị người khác chú ý tới.
Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, đám cổ Kim Phong kia như ngửi thấy được mùi vị liền đồng thời xoay người vọt tới hướng Itou Koshiro.
Itou Koshiro quay lưng về hướng cổ Kim Phong, đang cùng Kawada Ishie nói chuyện, chỉ liếc nhìn xung quanh một cái, cũng không cảm thấy có bất kỳ nguy hiểm nào, cho nên khi cổ Kim Phong rơi trên người thì Itou Koshiro cũng chỉ hơi có chút cảm giác nhẹ, không để ở trong lòng.
Cổ Kim Phong đã bị mùi nguyên trên người Itou Koshiro kích thích, vừa rơi xuống người gã lập tức thò độc châm của mình ra, không do dự đâm lên da của Itou Koshiro, hơn nữa còn đồng thời hoàn thành rót độc tố vào.
Itou Koshiro chỉ cảm thấy bả vai mình bỗng nhiên đau nhói, giống như bị kim châm, nội khí của gã trong nháy mắt tập trung vị trí nơi bả vai, nơi đó trong nháy mắt bị nội khí đóng chặt, quần áo trên người như biến thành một tấm ván sắt.
Itou Koshiro vừa xoay người lại bỗng nhiên cảm thấy hơi đau, sau lưng liên tục truyền tới cảm giác đau đớn.
Trong lòng Itou Koshiro bỗng nhiên dâng lên cảm xúc bất an mãnh liệt, cả người gã trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, đồng thời nội khí toàn thân đột ngột chấn động, quần áo cả người giống như bị dùng sức rung lên, những cổ Kim Phong rơi trên người gã lập tức bị bắn ra, cả đám trực tiếp bị chấn ngất hoặc trực tiếp bị đánh chết.
Một nỗi sợ hãi đột ngột dâng lên trong lòng, gã cảm giác bản thân dường như bị cự thú hồng hoang chế trụ, giống như ngay sau đó một cái miệng rộng ngoác sẽ một ngụm nuốt hết mình, sau đó xé tan bản thân thành từng mảnh.
Thân thể của Itou Koshiro đột ngột xông tới bên sườn xe ô tô của mình, ngay khi gã vừa di chuyển thì đồng thời trên mái nhà cách đó mấy trăm mét bỗng nhiên vang lên tiếng súng.
Trên bả vai của Itou Koshiro bắn ra hàng máu đỏ như hoa, cả bả vai xuất hiện một vệt máu dài kinh khủng.
Itou Koshiro hét thảm một tiếng, cả người đổ ngã trên mặt đất.
- Lão đại!
Vệ sĩ của Itou Koshiro đã kịp thời phản ứng, tên vệ sĩ gần nhất đã lập tức lao tới bên người Itou Koshiro, còn chưa kịp ngồi xổm xuống thì trước ngực gã bỗng nhiên xuất hiện một lỗ máu, máu tươi ồ ạt phun ra lên mặt của Itou.
Súng bắn tỉa!
Trong lòng Itou Koshiro hoảng sợ, nếu không phải đúng lúc vệ sĩ của gã xông tới chặn lại một phát súng này, sợ rằng phát súng kia sẽ bắn trúng trên người gã rồi.
Itou Koshiro phản ứng rất nhanh, một tay mãnh liệt vỗ xuống mặt đất, cả thân người lập tức bay ngang lên, chỉ chớp mắt đã vọt tới sườn xe ô tô.
Chỉ trong khoảnh khắc tích tắc, những con Kim Phong còn sống kia một lần nữa vọt lên, như không muốn sống đâm tới người của Itou Koshiro.
Itou Koshiro đã phải hao phí tất cả sinh lực để đối phó với súng bắn tỉa, cũng không còn sức để phòng thân, lập tức lại bị đâm thêm vài lần.
Itou Koshiro cảm giác thân thể mình giống như bị rót vào trong một thứ gì đó, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã bắt đầu cảm thấy mê man.
Vệ sĩ của gã phản ứng cũng rất nhanh, đồng loạt xông lên, dùng thân thể của mình bảo hộ Itou Koshiro, nhanh chóng đưa Itou Koshiro vào trong xe.
Xe của Itou Koshiro là đặc chế, chuyên chống đạn phòng chống cháy nổ. Sau khi bị nhét vào xe, sự khủng hoảng trong lòng Itou Koshiro mới giảm bớt đi vài phần.
Itou Koshiro nhìn Kawada Ishie với vẻ mặt bàng hoàng và khủng hoảng đứng ven đường, ánh mắt bỗng trở nên tức giận và ngập tràn âm lãnh, ngón tay chỉ hướng Kawada.
- Bắt lấy ông ta!