Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 819 - Chương 830: Bị Bao Vây!

Chương 830: Bị bao vây!
 

Tokyo rất lớn, Itou Koshiro chết đi mặc dù cũng không đủ để khiến lòng người Tokyo phải bàng hoàng, nhưng rất nhiều người đều có liên quan đều trở nên rất kích động.

Nhà Itou treo phần thưởng giá trị lớn, Nhị Đao đường truyền lời, cảnh sát truy bắt điều tra...

Mặc dù cảnh sát đã liên tiếp nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, tra ra được một số manh mối, nhưng những manh mối này cũng không có tác dụng thực chất gì.

Trong phòng ẩn náu, ba người Tần Dương yên lặng ở một ngày, sau khi ăn cơm tối xong vẫn luôn chú ý tới sự kiện tiến triển ra sao. Tần Dương đặt điện thoại di động xuống, nét mặt thoáng hai phần lo âu.

- Tư Đồ Hương, nơi ẩn thân của chúng ta chỉ có Kanbara Chizuru biết, hắn có tín nhiệm được không?

Tư Đồ Hương đi ra khỏi phòng bếp, động tác đang lau tay ngừng ngay tức khắc, xoay người lại, nhíu mày:

- Anh lo lắng Kanbara Chizuru bán đứng chúng ta?

Tần Dương thản nhiên gật đầu:

- Đúng, anh ta dù sao cũng là người Nhật Bản, nếu không có lợi ích gì, anh ta phản bội chúng ta ngược lại không gì là có thể, nhưng hiện giờ nhà Itou treo giải thưởng lớn như vậy, Nhị Đao đường hứa hẹn nếu ai có thể tìm được hung thủ giết chết Itou Koshiro, vậy bọn họ sẽ cho một suất vào Nhị Đao đường, đến cả cảnh sát cũng treo giải với giá trị không nhỏ, những thứ này cộng lại dùng để trả thù lao đủ khiến bất cứ kẻ nào cũng phải đỏ mắt...

Hắn hơi ngừng lại một chút, dường như lo lắng Tư Đồ Hương hiểu lầm, Tần Dương khẽ giải thích thêm:

- Itou Koshiro không phải người thường, dù là nhà Itou hay Nhị Đao đường, thậm chí là cảnh sát cũng đều đưa ra món lời không lồ dẫn dụ, hơn nữa chúng ta tác chiến ở tha hương, các thế lực kia có thể dễ dàng nghiền chúng ta thành bã, một khi Kanbara Chizuru để lại địa điểm ẩn náu của chúng ta, chúng ta chắc chắn không có bất kỳ cơ hội đào tẩu nào.

Tư Đồ Hương híp mắt suy tư, mấy giây sau liền quyết định:

- Chúng ta phải làm thế nào đây?

Tần Dương trầm giọng nói:

- Xuất phát từ mục đích an toàn, chúng ta hẳn nên rút lui khỏi nơi này trước, mặc dù hiện giờ có rất nhiều người đang điều tra, nhưng chúng ta đều biết tiếng Nhật, cũng không bại lộ với bên ngoài, chỉ cần rời khỏi đây rồi thì bọn họ sẽ không bắt được chúng ta.

Tư Đồ Hương trầm ngâm nói:

- Tôi thu Kanbara Chizuru làm thủ hạ cũng là vì tiện nghe tin tức cho tôi hơn, hiện giờ thù lớn đã báo, chúng tôi cũng đã giải trừ quan hệ, đối diện với dụ hoặc cực lớn, anh ta khó đảm bảo sẽ không làm chuyện phản bội tôi, an toàn là trên hết, tôi nghe lời anh.

Tần Dương đứng dậy nói:

- Vậy sắp xếp một chút đi, bây giờ chúng ta liền rời đi.

- Được!

Hai người Tư Đồ Hương và Lam Linh Vũ đều tự thu dọn đồ đạc của mình, Tần Dương cũng nhanh chóng cất đồ đạc của mình vào một cái túi to, nhấc tới phòng khách, lấy bao to chứa súng ống đạn dược ra.

Ba người nhanh chóng tụ lại ở phòng khách, Tần Dương liếc nhìn hai người, trầm giọng nói:

- Đi thôi.

Ba người bước ra khỏi cửa phòng.

Chiếc xe yên tĩnh đỗ ở cửa ra vào.

Tần Dương mở cửa xe, nhét bọc ở vị trí ghế trước, vừa chuẩn bị lên xe bỗng nhiên dừng bước, ngẩng đầu nhìn về hướng xa.

Cuối con đường tắt cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện một hàng xe, nhanh chóng lái tới hướng này.

Tần Dương biến sắc, nơi này vắng vẻ, sao có thể bỗng nhiên xuất hiện một đoàn xe như vậy được, hơn nữa trông phương hướng đoàn xe kia chạy tới căn bản chính là hướng về phía nhóm người bọn họ.

- Nhanh lên xe!

Tần Dương quay đầu lớn tiếng kêu, Lam Linh Vũ và Tư Đồ Hương đang xếp đồ lên cốp xe nghe thấy tiếng hét của Tần Dương lập tức quay đầu lại, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.

Hai người tức khắc lên xe, chỉ chậm trễ chút thời gian mà đoàn xe kia đã trực tiếp đi hơn trăm thước.

Tần Dương đã sớm ngồi ở vị trí lái xe, khởi động xe, bỗng gia tốc trong bãi đỗ cũng không tính là rộng, lốp xe sau ma sát mặt đất ngay tại chỗ, cứng rắn điều chuyển phương hướng, đi về hướng một ngõ nhỏ đầu khác.

Xe phía sau đã đuổi tới gần xe ba người Tần Dương chừng hai mươi, ba mươi mét, Tần Dương nhấn mạnh ga, xe gầm thét lao ra ngoài.

Tần Dương đã sớm dò xét địa hình xung quanh đây, đây là tố chất mà một đặc công xuất sắc cần phải có, cho nên dù màn đêm tối đen, nhưng tốc độ xe vẫn rất nhanh, sau đó ở vào đúng thời điểm chuẩn xác, đuôi xe đập mặt tường, xe cứng rắn đổi qua khúc quanh, vọt lên một con đường khác.

Chỉ cần đi theo con hẻm này lao ra khoảng chừng năm trăm mét, xe sẽ gặp đường lớn, Tần Dương có thể nhanh chóng thoát thân nhờ màn đêm yểm trợ.

Nhưng khi xe của Tần Dương vọt tới giữa ngõ hẻm, đầu con đường tắt tối tăm phía trước bỗng nhiên xuất hiện đèn xe sáng ngời, có mấy chiếc xe xuất hiện ở đầu ngõ, khiến cả con ngõ trở nên chật tới mức một con kiến cũng không chui lọt.

Tần Dương biến sắc, những người này thật không ngờ lại cẩn thận tới vậy, thậm chí còn sắp xếp người chặn ở đầu đường tắt hẹp, không thể đi thông qua từ bất cứ phương hướng nào, chỉ cần hơi chậm trễ một chút thôi thì truy binh phia sau sẽ đuổi tới, ba người Tần Dương chính là cá nằm trong chậu.

Tần Dương đạp xe đi về phía trước hơn mười mét, bỗng nhiên đạp phanh một cái, thấp giọng quát:

- Xuống xe, đi theo tôi!

Xe xoay ngang chắn giữa đường, Tần Dương bẻ gãy chìa khóa, sau đó cầm bọc bên tay lái phụ, kéo mở cửa xe, nhanh chóng xuống xe tháo chạy.

Tư Đồ Hương và Lam Linh Vũ nhanh chóng xuống xe chạy, Tư Đồ Hương bỏ lại hành lý của mình, Lam Linh Vũ vẫn ôm cái vali của mình, bên trong là các loại sâu độc mà cô nuôi dưỡng.

Cả hai đều là người tu hành có thực lực không tồi, động tác bén nhạy, đi theo sau lưng Tần Dương nhanh chóng chui vào trong một tòa lầu bên cạnh, sau đó nhanh chân chạy tới tầng cao nhất.

Tầng Trệt cũng không tính là cao, chỉ có năm tầng, ba người Tần Dương nhanh chóng chạy tới vị trí nóc nhà, Tần Dương đạp cửa nóc nhà, ba người xông vào, mà đúng lúc này trong hành lang đã truyền tới rất nhiều tiếng bước chân.

- Theo tôi!

Tần Dương khẽ quát một tiếng, nhanh chóng chạy về hướng một góc nghiêng, sau đó thả người nhảy lên trực tiếp vượt qua không gian năm, sáu thước nhảy tới nóc nhà một khu nhà khác.

Hai người Tư Đồ Hương và Lam Linh Vũ cũng dựa theo đó mà nhảy sang, ngay khi ba người quay cuồng trên mặt đất thì truy binh sau lưng đã xông tới nóc nhà, người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên gương mặt lạnh lùng khoảng bốn mươi tuổi.

- Các người chạy không thoát đâu!

Tần Dương căn bản không có phản ứng, trực tiếp xoay người tiếp tục điên cuồng chạy trốn, trong mắt người trung niên kia tỏa ra sát khí nồng đậm, tiện tay đánh một quyền lên tường, tường gạch kia lập tức bị gã đánh sụp thành một cái hố, gạch vỡ rơi đầy đất.

Người trung niên kia nhặt lên nửa miếng gạch trực tiếp quăng nhắm nhay giữa lưng Tần Dương, nửa viên gạch này giống như đạn pháo bay về hướng sau lưng Tần Dương.

Bản thân Tần Dương đang chạy, nhưng vẫn chú ý đằng sau, thấy đối phương đánh một quyền khiến vách tường thành cái động, trong lòng lập tức vang lên tiếng thình thịch.

Mẹ nó, cao thủ cảnh giới Đại Thành!
Bình Luận (0)
Comment