Chương 833: Cảm giác phản bội thế nào?
- Tôi muốn giết hắn rồi mới đi!
Tư Đồ Hương đứng trước mặt Tần Dương,, ánh mắt kiên định, trong ánh mắt lóng lánh không che dấu sát ý chút nào.
Trong tay Tần Dương cầm một cốc nước, uống một hớp nói:
- Điều này cần thiết sao, chuyện một viên đạn là có thể hoàn thành cần gì phải phiền toái như vậy?
Tư Đồ Hương hiểu ý tứ của Tần Dương, Kanbara Chizuru cũng không phải Itou Koshiro, dùng súng bắn tỉa khó đối phó với Itou Koshiro, nhưng đối phó với Kanbara Chizuru rất thoải mái, chỉ cần tìm được Kanbara Chizuru, dùng súng bắn tỉa bắn tầm xa một phát là có thể kết thúc hoàn thành công việc, gọn gàng dứt khoát, nếu muốn tự tay giết chết hắn thì chính là gia tăng độ khó khăn rồi.
Tư Đồ Hương trầm giọng nói:
- Hắn là người hầu của tôi, lại phản bội tôi, tôi là một chủ nhân đương nhiên phải tự tay xử lý hắn, thực lực của Kanbara Chizuru không bằng tôi, tôi muốn đối phó hắn cũng không khó!
Tần Dương trầm ngâm vài giây:
- Trước tiên tìm hiểu tin tức đã, đến lúc đó xem tình hình cụ thể, mặc dù nhất định phải giết Kanbara Chizuru, nhưng đâu thể để bản thân bước vào tử địa được. Huống chi Kanbara Chizuru vừa gia nhập nhà Itou hoặc Nhị Đao đường, hắn tất sẽ đoán được cô muốn giết hắn, cũng biết chúng ta dùng súng bắn tỉa giết Itou Koshiro, hắn tất sẽ có sự đề phòng, vả lại bên phía Nhị Đao đường chắc chắn cũng sẽ bảo vệ hắn, nếu không khi hắn bị giết như vậy chẳng phải tương đương với đánh lên mặt bọn họ sao?
Mặc dù Tư Đồ Hương muốn chính tay giết Kanbara Chizuru, nhưng cũng không bị thù hận tới mức u mê đầu óc, biết điều Tần Dương nói là sự thật.
Hiện giờ sợ rằng cả ba đang bị đuổi giết truy nã khắp thế giới. Nếu bọn họ bị phát hiện rồi, vậy e rằng sẽ vô cùng nguy hiểm, mà Kanbara Chizuru hiện giờ chắc chắn đang ẩn núp, đề phòng bị trả thù.
- Được, tôi nghe lời anh!
Tần Dương đi tới ngồi xuống sô pha bên cạnh, lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của sư phụ Mạc Vũ.
- Sư phụ, bên con gặp chút phiền toái, bọn con giết được Itou Koshiro rồi, nhưng vì bị kẻ khác bán đứng, thân phận của tụi con đã bị bại lộ...
Giọng nói của Mạc Vũ từ tốn, bình tĩnh đáp:
- Ồ? Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nói nghe một chút xem.
Tần Dương nói kỹ càng một lần nhóm người mình hành động như thế nào để giết chết Itou Koshiro, rồi bị phản bội như thế nào, Mạc Vũ yên lặng lắng nghe, lắng nghe tới khi Tần Dương thuật lại xong rồi mới cười nói:
- Được, ta biết rồi, không sao, con trở về là được, còn lại ta xử lý!
Tần Dương có chút lo lắng hỏi:
- Thân phận của Itou Koshiro không thấp, năng lực cũng không nhỏ, gã đã chết dẫn tới phản ứng rất lớn, hiện giờ thân phận của chúng con đã bị phơi bày ra ánh sáng, sư phụ có thể gặp phải rắc rối gì chỉ vì con không?
Mạc Vũ cười nói:
- Rắc rối con nói là cái gì, cảnh sát Nhật Bản sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đúng.
- Con trước giờ chưa từng tới Nhật Bản, cảnh sát Nhật Bản có thể bắt con như thế nào, không có bằng chứng, chẳng lẽ cảnh sát Nhật Bản còn có thể tới Trung Hoa bắt người sao? Hơn nữa, ân oán giữa những người tu hành bình thường đều dùng phương thức của người tu hành giải quyết, giống như lúc trước Itou Koshiro hại chết cha mẹ của Tư Đồ Hương, việc này mọi người biết, nhưng không có bằng chứng, không phải cũng dùng phương thức của người tu hành mà báo thù sao?
Tần Dương thở dài một hơi:
- Vậy là tốt rồi.
Mạc Vũ cười nói:
- Hành động con làm là phương thức báo thù ân oán giữa những người tu hành, rất đơn giản, bọn họ có bản lĩnh thì đánh tới đi, chúng ta tận lực phụng bồi.
Tần Dương bĩu môi nói:
- Quang minh chính đại bọn họ chắc chắn không dám, chỉ sợ bọn họ âm thầm hạ độc thủ với con, dù sao bọn con giết Itou Koshiro cũng vì giúp Tư Đồ Hương báo thù cho cha mẹ, nhưng cũng vì nguyên nhân đó mà người của Itou Koshiro muốn giết chúng ta.
Mạc Vũ thở dài nói:
- Đây là khó khăn của ân oán giang hồ, là nguyên nhân ân oán ngày càng nặng hơn, nhưng việc này con mặc kệ đi, ta sẽ xử lý.
Tần Dương ừ một tiếng, chợt nói:
- Con có thể còn ở lại thêm mấy ngày nữa, Kanbara Chizuru bán rẻ chúng con, bọn con chuẩn bị xử lý hắn rồi mới về nước.
Mạc Vũ cười nói:
- Tùy con, bản thân con cẩn thận một chút là được.
- Được, cảm ơn sư phụ.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Tần Dương lấy di động của mình ra đưa cho Tư Đồ Hương, ý muốn lấy số điện thoại của Kanbara Chizuru, sau đó một mình đi tới cửa phòng đơn độc trong góc trong cùng, nhẹ nhàng gõ cửa.
Người đàn ông mở cửa phòng ra, Tần Dương đi vào trong, quay người khép cửa phòng lại.
Căn phòng này rất lớn, dựa vào tường có một chiếc giường đơn, ngoài ra còn bày đủ loại thiết bị dụng cụ, hơn nữa những dụng cụ thiết bị này toàn bộ rõ ràng đều đang trong quá trình sử dụng.
Đây là một phòng an toàn.
Người đàn ông tên Vương Bình, nhiệm vụ của hắn là trông coi gian phòng an toàn này. Phòng an toàn là một chỗ ẩn náu tạm thời, có thể cung cấp một số nhu cầu cần thiết cùng với nơi ẩn thân cho những đặc công chấp hành nhiệm vụ, thiết bị trong căn phòng này giúp hắn có thể liên lạc với trong nước, nhận lệnh trong nước, thậm chí trợ giúp đặc công hoàn thành một số nhiệm vụ.
- Tôi cần định vị vị trí của một chiếc điện thoại di động...
Vương Bình gật đầu, kéo ghế ra ngồi xuống:
- Nếu điện thoại của đối phương không có mã hóa thì theo dõi vị trí điện thoại của đối phương đại khái cần ba mươi giây...
Tần Dương cười nói:
- Tôi hiểu.
Vương Bình biết Tần Dương là đặc công, biết những thứ này là điều bình thường, cũng không nói nhảm nữa, nhận điện thoại của Tần Dương bắt đầu chuẩn bị.
Điện thoại của Tần Dương là điện thoại mã hóa đặc biệt, dù bị người khác nghe lén cũng không thể định vị ra được, cho nên hắn không lo lắng bị đối phương định vị tìm ra được.
Vương Bình rất nhanh đã chuẩn bị xong, Tần Dương cầm điện thoại gọi tới điện thoại của Kanbara Chizuru.
Sau bốn, năm tiếng chuông vang lên, đường dây điện thoại được kết nối, giọng nói của Kanbara Chizuru vang lên trong điện thoại.
- Ai vậy?
Giọng nói của Kanbara Chizuru trong điện thoại ngập tràn sự đề phòng, hiển nhiên số điện thoại bí mật bị ẩn của Tần Dương khiến hắn đã ngầm cảnh giác.
- Kanbara, mày phản bội chủ nhân của mày, cảm giác phản bội thế nào, bọn họ cho mày bao nhiêu lợi ích?
- Tần Dương! Mày là Tần Dương!
Giọng nói của Kanbara Chizuru bỗng nhiên lớn hơn hai phần, thần sắc ngập tràn sự bàng hoàng.
- Mày gọi điện thoại cho tao để làm gì?
Tần Dương cười nói:
- Tao muốn xác nhận một chút xem chúng tao không bị bắt, mày có bất ngờ hay không, hoặc là có sợ hãi chút nào không?
Bên phía Kanbara Chizuru trầm mặc, rất lâu sau mới hỏi:
- Mày muốn làm gì?
Giọng nói của Tần Dương trở nên lạnh lẽo:
- Tao muốn làm một số chuyện khiến tâm trạng của tao an tâm một chút.
Kanbara Chizuru dường như đoán được chuyện trong lời Tần Dương là gì, giọng nói thoáng ngưng trọng, thoáng có chút run rẩy.
- Ví như như?
Tần Dương lạnh lùng nói:
- Ví dụ như, giết mày!
Kanbara Chizuru bỗng nhiên bùng nổ, lớn tiếng kêu gào:
- Muốn giết tao, mày tới đây, bảo con đàn bà kia tới đây. Tao yêu cô ta như vậy, làm trâu làm ngựa vì cô ta, chính vì một ngày cô ta sẽ yêu tao, nhưng tao sai rồi, cô ta cho tới giờ chỉ coi tao là một thứ công cụ, chưa bao giờ từng coi thành bạn bè...