Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 832 - Chương 843: Kiểm Tra Tinh Thần Lực

Chương 843: Kiểm tra tinh thần lực
 

Tần Dương lén tới Nhật Bản, còn Miêu Kiếm Cung lại thoải mái ngồi máy bay tới, còn ở khách sạn năm sao.

Tần Dương dựa theo số phòng tìm được phòng của Miêu Kiếm Cung, hắn gõ cửa phòng, cửa phòng nhanh chóng được mở ra, Miêu Kiếm Cung xuất hiện trước mặt Tần Dương.

- Sư công!

Tần Dương cung kính gọi, đây là lần gặp mặt chính thức đầu tiên của hắn với Miêu Kiếm Cung, đối mặt với sư công đương nhiêu phải thật cung kính.

- Vào đi!

Ánh mắt của Miêu Kiếm Cung trong khoảnh khắc có chút phức tạp. Khi nhìn thấy Tần Dương, hắn liền bất giác nhớ tới lần trước bản thân che giấu thân phận bắt cóc Tần Dương, lại bị Tần Dương hố, làm một sư công lại bị đồ tôn giày vò một trận như vậy, dù khi đó hắn có thừa năng lực xử lý Tần Dương, nhưng vẫn cảm thấy có chút mất mặt.

Tần Dương đi theo Miêu Kiếm Cung vào trong phòng, Miêu Kiếm Cung ngồi xuống chiếc ghế dựa rồi nói:

- Ngồi đi.

- Vâng!

Tần Dương nghiêm chỉnh ngồi lên chiếc ghế đối diện Miêu Kiếm Cung, lần đầu tiên tiếp xúc, Tần Dương cũng không biết Miêu Kiếm Cung là người như thế nào, không dám biểu hiện quá mức tùy ý.

Miêu Kiếm Cung nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Chúng ta coi như là lần thứ hai gặp mặt, đúng không?

Trên gương mặt của Tần Dương nở nụ cười khổ:

- Đúng, lần đầu tiên sư công đeo mặt nạ đã dọa chết con...

- Dọa chết?

Miêu Kiếm Cung hừ lạnh nói:

- Tiểu tử con gan cũng lớn đấy, ra tay cũng hung ác, nếu ta chỉ là một Đại Thành cảnh bình thường, không chừng ngày đó đã bị con hố rồi...

Tần Dương ngượng ngùng bèn giải thích:

- Khi ấy con cho rằng đã thực sự gặp phải người xấu, đương nhiên phải liều mạng rồi, nhưng cũng may mnắ gặp đúng sư công, nếu không dù khi ấy con đánh lén thành công, chỉ sợ cũng sẽ bị phản giết ngay tức khắc.

Miêu Kiếm Cung chằm chằm vào Tần Dương:

- Sư phụ của con nói với con rồi?

Tần Dương lắc đầu:

- Sư phụ chỉ nói với con là một người bạn, ngài giải thích cho con sự thật về cái chết của Kanbara Chizuru, con mới nghĩ tới sư công, cũng nghĩ tới sự việc lần trước, vì khi ấy với thực lực của sư công thì cho dù con đánh lén thành công, dù ngài chỉ phản ứng trong chớp mắt cũng đã đủ giết chết con rồi, chứ sẽ không xuất hiện chuyện đánh hụt, việc này đến về sau con cũng mới suy nghĩ thông.

Sắc mặt Miêu Kiếm Cung thả lỏng một chút, lời nói của Tần Dương rất đúng sự thật, thực sự chẳng khác gì đang giữ gìn mặt mũi cho hắn, điều này khiến tâm trạng quỷ dị trong lòng hắn dần biến mất hai phần.

Miêu Kiếm Cung móc từ trong túi ra một cuốn sách nhỏ rất mỏng, ném xuống trước mặt Tần Dương.

- Con xem thử đi.

Tần Dương cầm lấy quyển sách, trông qua quyển sách này đã cũng đã có chút tuổi đời, cả tập giấy đều đã ố vàng, bìa mặt cũng không có viết bất kỳ chữ gì.

Tần Dương mở quyển sách ra, lại nhìn thấy bên trong dường như đều là tranh vẽ gì đó, những bức tranh vẽ này vốn chẳng phải vẽ một số sự vật cụ thể, mà càng giống như vẽ một số bản đồ với chấm và đường biên tạo thành không có quy tắc, nhìn qua rất hỗn loạn, giống như chả phải là thứ gì cả.

- Sư công, đây là?

Tần Dương nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn Miêu Kiếm Cung.

Miêu Kiếm Cung giới thiệu sơ qua:

- Không phải con muốn học đồng thuật sao, học đồng thuật phải có đủ tinh thần lực cường đại, tinh thần lực là thứ không cách nào định lượng được, cũng không cách nào thể hiện cụ thể được, nhưng có thể thông qua một số phương pháp đặc biệt để kiểm tra, bên trong này chứa những bức đồ án đặc biệt, chỉ có người có tinh thần lực vượt xa người bình thường mới có thể trông thấy, những đồ án càng về đầu càng đơn giản, càng về sau càng phức tạp.

Ánh mắt Miêu Kiếm Cung nhìn lên quyển sách trước mặt Tần Dương:

- Trong quyển sách kia có tổng cộng hai mươi tấm họa đồ, trên lý thuyết chỉ cần con có thể nhìn thấy trang thứ năm thì có thể tu hành đồng thuật, nhưng rất khó đạt Đại Thành, nếu có thể nhìn thấy mười tờ trở lên hẳn có thể học được Tinh Thông, mà muốn Đại Thành ước chừng cũng phải nhìn thấy được mười lăm trang trở lên...

- Cấu thành những bức họa đồ này rất đặc biệt, con xem những bức họa đồ này không chỉ cần cường đại mà còn cần khả năng quan sát tinh tế, càng cần hơn là sức tưởng tượng mạnh mẽ, cuối cùng mới có thể hóa giải những bức tranh tạo từ đường cong không có bất cứ gì đặc biệt lẫn không có quy luật này, có thể nói khả năng quan sát, trí tưởng tượng... đều là một dạng thể hiện của tinh thần lực...

Tần Dương nghiêm túc lắng nghe, không kiềm chế được tò mò hỏi:

- Sư công, con có thể hỏi một chút về mấy trang đồ họa này, ban đầu hoặc có thể nói là bây giờ ngài có thể nhìn thấy được bao nhiêu trang rồi không?

Miêu Kiếm Cung rất tùy ý trả lời:

- Ban đầu ta có thể nhìn thấy mười bốn tấm họa đồ, sau khi tu hành đồng thuật, tinh thần lực có chỗ tăng tiến, hiện giờ đã có thể nhìn thấy mười bảy tấm, ban đầu ta cũng có dụng tâm truyền đồng thuật cho sư phụ của con, nhưng sư phụ của con lại không có thể chết trên phương diện tinh thần lực, chỉ có thể nhìn được ba trang, mặc dù mạnh hơn so với người bình thường, nhưng khoảng cách yêu cầu tu hành được đồng thuật còn kém quá nhiều...

Sư phụ lại chỉ có thể nhìn được ba trang họa đồ thôi sao?

Trái tim Tần Dương thoáng có chút khẩn trương. Hắn đã được chứng kiến sự thần kỳ và cường đại của đồng thuật, trong lòng cũng ngập tràn sự thấp thỏm chờ mong được học tập đồng thuật, nhưng hiện giờ khi biết được đồng thuật không phải ai cũng có thể tu hành, điều này khiến hắn có chút không yên, bởi vì hắn không biết bản thân có được thiên phú này hay không.

- Thử xem đi, con cũng không cần khẩn trương, cứ tùy ý nhìn đi, chỉ cần có thể trong vòng một giờ nhìn ra được năm trang họa đồ, vậy ta có thể dạy con đồng thuật, nếu không làm được, vậy dù ta dạy con thì cũng sẽ phí công phí lực, bản thân con cũng lãng phí tinh lực, chi bằng dùng tinh lực này đặt ở phương diện khác, dù sao những Tông chủ đời trước của Ẩn Môn chúng ta đều có ít nhất một, hai môn tuyệt học.

- Mắt nhìn họa đồ, quan sát những chỗ nhỏ nhất, thêm vào sự tưởng tượng của bản thân, cái này có dạng cùng loại với tranh 3D, nhưng mức độ khó khăn cao hơn rất nhiều, con không cần tạo áp lực tâm lý cho mình đâu.

Tần Dương ừ một tiếng, hít một hơi thật sâu, lật trang thứ nhất ra.

Trên trang đồ họa thứ nhất vẽ chủ yếu là chấm đen đủ kích thước lớn nhỏ, còn có đường cong lộn xộn. Ánh mắt Tần Dương nhìn chăm chú bức tranh trước mặt, thử điều chỉnh tiêu cự hai mắt của mình, sư công không phải đã nói rồi sao, bức tranh này có phần giống tranh 3D, vậy hẳn có thể tham khảo một chút một số kỹ xảo xem tranh 3D đi.

Quả nhiên, khi Tần Dương quan sát, những chấm cùng với đường tuyến lộn xộn kia dường như trở nên sinh động hơn, sau đó bắt đầu xâu chuỗi lại với nhau, trong đầu Tần Dương những phần chưa hoàn thành cũng được bổ sung, hình ảnh có vẻ rõ ràng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Tần Dương.

- Con thỏ!

Tần Dương khẽ giọng nói:

- Đây là một con thỏ đang ôm cà rốt gặm, ừ, hai tai của nó một tai dựng thẳng, một tai cụp xuống...

Hai mắt Miêu Kiếm Cung sáng lên, hài lòng gật đầu:

- Đúng, tiếp tục trang thứ hai đi.

Miêu Kiếm Cung bưng tách trà bên cạnh khẽ nhấp một ngụm, trong ánh mắt thoáng hai phần mong chờ.

Mức độ khó khăn của trang thứ nhất cũng không lớn, người tu hành bình thường đều có thể nhìn ra được, nhưng thời gian tiêu tốn có nhanh có chậm, hiện giờ Tần Dương xem trang thứ nhất chưa tới một phút đồng hồ đã nhìn ra họa ẩn bên trong, điều này khiến trong lòng Miêu Kiếm Cung nhiều hơn hai phần mong đợi, dù sao tốc độ này đã có thể bằng hắn ban đầu rồi, về phần Mạc Vũ, hắn nhìn bức họa đầu tiên cần dùng tới khoảng năm phút đồng hồ...
Bình Luận (0)
Comment