Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 839 - Chương 850: Gần Đây Tôi Tìm Hiểu Được Một Chiêu

Chương 850: Gần đây tôi tìm hiểu được một chiêu
 

Khí kình bạo liệt, lấy điểm va chạm làm trung tâm, bỗng nhiên làn sóng biển khổng lồ trào dâng nổ tung lan ra khắp hướng.

Chiếc thuyền nhỏ mà Miêu Kiếm Cung đứng bên trên cũng bị sóng đẩy bay lên, nhưng Miêu Kiếm Cung lại tựa như một ngọn núi lớn đứng trầm ổn áp chế chiếc thuyền nhỏ, chiếc thuyền nhỏ bay lên theo con sóng cuộn trào lại yên ổn rơi xuống.

Miêu Kiếm Cung nhìn Eisa vẫn bình an vô sự ở đối diện, trong ánh mắt thể hiện ra vài phần bàng hoàng.

- Không ngờ đã bao nhiêu năm không gặp mà Bất Động Kim Thân của ông đã tu luyện tới mức này rồi.

Trên gương mặt Eisa xuất hiện mấy phần đỏ ửng khác thường, chẳng qua hắn vẫn bình thản mỉm cười như cũ:

- Thực lực của ngài Miêu tăng lên thật nhanh chóng, nếu tôi vẫn ở trình độ trước kia thì chẳng phải đã bị Nhất Chỉ Đinh của ngài đánh nát rồi sao?

Miêu Kiếm Cung hừ lạnh nói:

- Ông chẳng lẽ định dùng Bất Động Kim Thân của ông đỡ ba chiêu của tôi sao?

Eisa mỉm cười nói:

- Đương nhiên không phải, nhưng ngài cũng biết con người tôi không dùng chiêu thức công kích, chiêu thức công kích của tôi không nhiều, cho nên tôi chỉ dùng một chiêu công kích, ngài tiếp tục đi.

Miêu Kiếm Cung cũng không nhiều lời thêm nữa, trầm giọng nói:

- Được thôi, vậy ông cũng nên cẩn thận, đừng để một chưởng của tôi đánh xuống đáy biển đấy.

Eisa dựng thẳng một tay chưởng lên, khẽ mỉm cười với Miêu Kiếm Cung, ra dấu bản thân đã chuẩn bị xong, bảo Miêu Kiếm Cung ra tay.

Miêu Kiếm Cung hít một hơi thật sâu, hai tay duỗi bằng vai, mở bàn tay ra, ngón tay hơi uống cong giống như trảo, không khí xung quanh dường như cũng bắt đầu vặn vẹo, hơn nữa còn nhanh chóng hội tụ vào lòng bàn tay của hắn.

Eisa đứng đối diện lập tức thay đổi sắc mặt ngưng trọng, kim quang toàn thân càng tỏa sáng rực rỡ, trông qua khiến hắn giống như Phật Đà vậy.

Hai chân Miêu Kiếm Cung bỗng nhiên đè xuống, thuyền nhỏ dưới chân hắn đột ngột trầm xuống nước biển một khoảng, ngay khi nước biển sắp tràn qua mép thuyền thì Miêu Kiếm Cung phóng thẳng lên trời.

Thân người Miêu Kiếm Cung giống như không có sức nặng, phóng thẳng lên không trung mười mét, sau đó phi xuống phía dưới.

Trên đường hạ xuống, hai tay Miêu Kiếm Cung thu về, tay trái đột ngột vỗ hướng lên thuyền nhỏ của Eisa.

Khi tay trái của Miêu Kiếm Cung đánh ra, trong không trung đột ngột xuất hiện một chưởng ấn mù sương giáng từ trên trời xuống, áp tới hướng chiếc thuyền nhỏ của Eisa. Chưởng ấn kia đánh xuống còn không ngừng mở rộng, ở trên không trung càng bành trướng mạnh mẽ hơn.

Tay phải của Miêu Kiếm Cung theo sát đó vung ra một chưởng chém, một dấu bàn tay nối tiếp một dấu bàn tay đánh tới ép xuống Eisa.

Chưởng ấn này to lớn, thấp nhất cũng coi như một cái bàn tròn cỡ lớn so với thuyền nhỏ của Eisa đang nện xuống.

Sắc mặt Eisa ngưng trọng không dám cứng rắn chịu đựng như trước nữa, hắn giơ hai tay lên nắm chặt nắm tay, đánh về hướng chưởng ấn đang đánh xuống.

- Ầm!

Khí kình va chạm, chưởng ấn đánh xuống trong nháy mắt bị nghiền nát, còn Eisa đứng nơi thuyền nhỏ dường như gặp phải áp lực cực lớn đột ngột bị chìm xuống một khoảng, nước biển lập tức tuôn vào trong thuyền.

Chưởng thứ hai tới theo sát chưởng thứ nhất, chưởng ấn đã trực tiếp đánh gần tới chiếc thuyền tĩnh lặng kia.

Chiếc thuyền vốn cũng không tính là quá rắn chắc liền nổ vang, trong nháy mắt bị dòng khí kình mãnh liệt đánh tới xé rách thành mười mảnh vụn. Không chỉ như vậy, áp lực cực lớn khiến khiến dòng nước trên mặt biển dũng mãnh lao tới từ bốn phương một cách quỷ dị tới hướng Eisa ở trung tâm tạo thành một cái hố nhỏ cực đại, còn bản thân Eisa chọi cứng trước một chưởng này, trực tiếp bị đánh rơi xuống chính giữa hố biển kia, bị đánh chìm vào trong lòng biển.

Hố nước biển khổng lồ một giây sau sụp đổ, nước biển tràn vào trong cái hố kia, lấp đầy cả hố, mặt biển một lần nữa khôi phục lại nguyên dạng, chẳng qua chỉ thêm những mảnh gỗ lớn, mảnh gỗ nhỏ trôi lềnh bềnh mà thôi.

Miêu Kiếm Cung hạ từ trên không trung xuống trên con thuyền nhỏ phiêu diêu, chân hơi dùng sức lập tức đè lại con thuyền đang dập dềnh, cau mày nhìn về phía trước mình.

Thuyền nhỏ không có, chỉ còn mỗi mặt nước.

Không thấy Eisa nữa, hắn đã bị đánh một chưởng trực tiếp vào sâu dưới đáy biển rồi.

Miêu Kiếm Cung không di chuyển, lẳng lặng nhìn chăm chú về phía trước, lặng lẽ chờ đợi.

Trên bờ bên cạnh dải đá ngầm, Tần Dương hưng phấn mở to hai mắt, trong ánh mắt ngập tràn vẻ bàng hoàng.

Quá mạnh mẽ!

Đây là loài người sao?

Điều này đã hoàn toàn cường đại hơn hẳn so với những hiệu ứng đặc biệt trên phim ảnh kia rồi.

Cương khí phát ra ngoài, một quyền đánh ra khiến mặt biển biến thành một cái hố nhỏ cực đại, thuyền bị đánh tan, người bị đánh chìm xuống đáy biển, như vậy rốt cuộc phải mạnh tới cỡ nào đây?

Cảnh giới Thông Thần đã lợi hại như vậy, vậy cảnh giới Chí Tôn thì sao đây?

Đây chính là trận đấu giữa những người tu hành mạnh nhất mà Tần Dương từng thấy, điều này khiến hắn được mở rộng tầm mắt, mặc dù hắn mới chỉ là một Tiểu Thành cảnh, cảnh giới còn cách sư công quá xa, nhưng điều này lại khiến tầm mắt của hắn được mở mang hơn.

Hắn cẩn thận nhìn mọi thứ trước mắt, ghi nhớ tất cả vào thật sâu trong não của mình, có lẽ hắn hiện giờ còn chưa phải Đại Thành cảnh, vẫn chưa có cương khí phát ra ngoài, nhưng vào một ngày nào đó trong tương lai có lẽ cuộc chiến này có thể dẫn dắt hắn bước đi một con đường lớn.

Đây có lẽ chính là nguyên nhân Miêu Kiếm Cung dẫn hắn tới quan sát trận chiến này.

Tần Dương không kiềm chế được liếc nhìn sang Akechi Sohide, dù sao hiện giờ sư phụ của hắn cũng đã bị đánh chìm xuống lòng biển sống chết chưa rõ, mặc dù Tần Dương cũng không tin Eisa cường đại như vậy có thể bị sư công đánh một chưởng chết, nhưng dù sao Eisa cũng là sư phụ của hắn...

Tần Dương lại một lần nữa thất vọng.

Mặc dù Akechi Sohide có nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nước biển, hiển nhiên cũng đang tìm kiếm bóng dáng Eisa, nhưng trên gương mặt hắn Tần Dương vẫn không hề thấy chút lo lắng nào như cũ.

Tên này không quá bình thường mà.

Sư phụ của mình bị người ta đánh xuống đáy biển, đến bóng dáng cũng không thấy đâu, vậy mà vẫn không hề lo lắng, rốt cuộc hắn tin tưởng tuyệt đối với thực lực của sư phụ mình, hay vốn dĩ tâm tính đã lạnh lùng như vậy rồi?

Tần Dương liếc mắt nhìn sang đôi mắt của Akechi Sohide, vẫn cảm thấy khả năng sau cao hơn, vì hắn thật sự không nhìn ra được chút lo lắng nào từ ánh mắt của tên này.

Tiếng nước hấp dẫn sự chú ý của Tần Dương, Tần Dương không nhìn ánh mắt Akechi Sohide nữa, mà quay đầu lại nhìn mặt biển.

Lượng lớn bọt nước nổi lên, một đạo nhân ảnh từ đáy nước lao ra như cá lội nước, sau đó phá vỡ rời khỏi mặt nước phi lên không trung, bóng dáng đó chính là Eisa bị đánh vào lòng biển.

Eisa đáp lại xuống mặt biển, thuận tiện giẫm lên đứng trên mảnh thuyền gỗ nhỏ đang trôi nổi trên mặt biển, chắp tay trước ngực, sắc mặt có chút tái nhợt, hiển nhiên một chiêu khi nãy của Miêu Kiếm Cung đã khiến Eisa bị thương.

- Ngài Miêu, ngài quả nhiên lợi hại, một kích khi nãy thiếu chút nữa đã khiến tôi không đứng dậy được.

Miêu Kiếm Cung nhìn Eisa, trầm giọng nói:

- Công kích của tôi ông đã thấy được rồi, cũng đã tiếp rồi, vậy để tôi thử công kích của ông.

Eisa khẽ mỉm cười:

- Ngài Miêu cũng nên cẩn thận, gần đây tôi lĩnh hội được một chiêu, uy lực có hơi lớn, bản thân tôi cũng chưa chắc có thể khống chế được nổi đâu...

Trong mắt Miêu Kiếm Cung xuất hiện hai phần ngưng trọng, trầm giòn quát:

- Tới đi!

Eisa không nói thêm lời nào nữa, lại chắp hai tay trước ngực thành hình chữ thập, mỉm cười, mười ngón tay đan xen, các ngón tay tạo thành hình vòm hình thành một cửa sổ.

Eisa giơ hai tay lên, trong hư không dường như nhắm ngay chưởng lực trên không trung của Miêu Kiếm Cung, khung tay ngang bằng với khung tay của Miêu Kiếm Cung, thấp giọng quát:

- Lâm!
Bình Luận (0)
Comment