Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 840 - Chương 851: Lâm!

Chương 851: Lâm!
 

Trong khoảnh khắc Eisa nâng hai tay lên, không khí xung quanh hắn vốn an tĩnh đột ngột biến đổi trở nên cuồng bạo.

Xung quanh thân người Eisa xuất hiện một khối cầu không khí ước chừng một quả bóng bàn, khối cầu không khí kia không ngừng xoay tròn, từ mỏng manh ngưng thực nháy mắt trở nên chân thật, giống như một khối quang cầu màu trắng.

Sau khi khối quang cầu thứ nhất được hình thành, khối quang cầu thứ hai cũng nhanh chóng xuất hiện, cũng nhanh chóng chuyển từ mỏng manh sang dày đặc, rồi cuối cùng tỏa ra hào quang.

Khối thứ ba, thứ tư...

Xung quanh thân thể Eisa trong chớp mắt xuất hiện mười tám khối quang cầu, những khối quang cầu này đương nhiên cũng lẳng lặng trôi nổi bên cạnh hắn, khiến người ta trông thấy có cảm giác quỷ dị.

Tần Dương trợn mắt há hốc mồm, đây là chiêu thức gì vậy?

Còn có thể chơi như vậy?

Dù bản thân Tần Dương cũng là người tu hành, nhưng nếu trước kia có người nói cho hắn biết người tu hành có thể chơi như vậy thì hắn dứt khoát không tin, nhưng hôm nay chính mắt hắn đã trông thấy sự thật bày ra trước mặt, khiến hắn không thể không tin.

Ngẫm lại thực lực hiện giờ của bản thân, trong lòng Tần Dương không hiểu sao lại dâng trào cảm giác chán nản như đưa đám.

Đây hoàn toàn là người của hai thế giới mà.

Trên chiếc thuyền nhỏ, Miêu Kiếm Cung tập trung chờ đợi, khi thấy Eisa ở đối diện hiển hiện những khí cầu sáng bên cạnh kia thì sắc mặt của hắn đột ngột thay đổi.

Bàng hoàng, kích động, thậm chí có một tia kính sợ...

- Lâm!

Bàn tay của Eisa nhắm ngay Miêu Kiếm Cung, hét lớn một tiếng, những khí quang cầu kia đột ngột bắn ra ngoài như những viên đạn.

Miêu Kiếm Cung khẽ quát một tiếng, hai đấm như gió xoáy liên tục đánh ra từng quyền kình, hi vọng có thể đánh vỡ những khí cầu này.

Tần Dương nhìn một màn này, trong lòng mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lại không phải quá lo lắng, vì trong lòng hắn, những quyền kình mà sư công đánh ra kia nhất định sẽ đánh tan những khí cầu.

Nhưng chuyện quỷ dị đã xảy ra!

Những khí cầu màu trắng kia đánh tới va chạm với quyền kình của Miêu Kiếm Cung, dường như cũng không hao phí bao nhiêu sức lực đã đánh tan những quyền kình kia.

Khí cầu màu trắng giống như những viên đạn mang theo tiếng xé gió mãnh liệt tiếp tục bay về hướng Miêu Kiếm Cung.

Sắc mặt Miêu Kiếm Cung ngưng trọng, không ngừng hao phí sức lực, đợi sau khi khối cầu thứ nhất tiến tới gần người mới đánh một quyền ra, mạnh mẽ đánh trúng lên khối cầu tới nơi đầu tiên.

Khối quang cầu tỏa ra màu trắng bị Miêu Kiếm Cung đánh một quyền bay ra ngoài.

Tần Dương mở to hai mắt, đúng vậy, hắn không nhìn lầm!

Khối quang cầu màu trắng này không bị nổ nát, mà như bóng bàn trực tiếp bị đánh bay đi.

Chuyện này là sao?

Một quyền như vậy dù là một khối đá nham thạch lớn kiên cố cũng bị đánh nát, dù là một thanh sắt thép cũng bị đánh gãy đến mức biến hình, vậy mà đánh lên khối cầu này lại không bị đánh vỡ, chỉ đánh bay thôi sao?

Miêu Kiếm Cung cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng động tác ra tay của hắn cũng không chậm chút nào, quyền hắn đánh ra đã là mắt thường khó thấy, trong chớp mắt luồng khí quang cầu xông tới đợt một đều đã bị hắn đánh bay rồi.

Công kích cũng không được, vì quang cầu đánh bay lại trở lại.

Tiếng rít gào vang lên, khối cầu như những viên đạn lại một lần nữa quay trở lại.

Chúng vừa xông tới lại bị Miêu Kiếm Cung đánh loạn quyền đập bay đi, sau đó lại bay về từ bốn phương tám hướng, giống như có bàn tay vô hình đang khu động chúng, để chúng dùng tốc độ cao nhất một lần nữa xông tới Miêu Kiếm Cung từ khắp nơi.

Vẻ mặt Miêu Kiếm Cung ngưng trọng, chỉ biết tiếp tục ra quyền.

Đập bay, đập bay, đập bay...

Rít gào quay về, rít gào quay về, rít gào quay về...

Tần Dương trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt ngập tràn sự hoảng sợ!

Nhìn tốc độ những quang cầu kia rất nhanh, nhanh tới mức hai mắt Tần Dương căn bản không theo kịp, nếu những quả cầu nhỏ này phi tới Tần Dương thì e rằng Tần Dương trong chớp mắt sẽ bị những quang cầu này bắn thành cái sàng...

Hai tay Eisa cùng chỉ hướng Miêu Kiếm Cung, giống như vị trí tay của hắn chính là vị trí những quang cầu kia công kích. Những quang cầu bay múa, không ngừng bị đánh bay, hoặc va chạm với thuyền nhỏ dưới chân Miêu Kiếm Cung, chiếc thuyền kia giống như bã đậu mà nứt vỡ, đứt gãy trước những quang cầu bay múa.

Chỉ nháy mắt mà thuyền nhỏ dưới chân Miêu Kiếm Cung đã vỡ nát, nước biển nhanh chóng tràn vào, thuyền nhỏ càng trầm xuống hơn.

Miêu Kiếm Cung nhìn thấy tình cảnh này, nếu còn tiếp tục nữa e rằng bản thân sẽ không có chỗ đứng, đến lúc đó chắc hẳn sẽ bị chìm xuống biển, nếu khi đó ở dưới nước thì sẽ càng khó có thể ngăn cản những quang cầu này.

Miêu Kiếm Cung cũng chú ý tới mỗi một lần quả đấm của hắn đánh lên những quang cầu kia, ánh sáng trên quang cầu sẽ ảm đạm hơn một phần, bởi vậy có thể suy đoán chỉ cần Miêu Kiếm Cung kiên trì đủ lâu, những quang cầu này cuối cùng đều sẽ bị đánh vỡ.

Nhưng Miêu Kiếm Cung có thể kiên trì lâu đến vậy sao?

Hiển nhiên là không thể.

Không nói tới hắn sắp sửa có nguy cơ rơi vào lòng biển rộng, cho dù đứng trên đất bằng thì Miêu Kiếm Cung cũng cảm thấy bản thân chưa hẳn đã chống đỡ được, vì mấy quang cầu này không chỉ công kích nhanh, góc độ linh hoạt, không cách nào tìm được, mà mỗi trong mỗi một quang cầu còn ẩn chứa năng lượng cường đại.

Miêu Kiếm Cung đã nện trên trăm quyền, mặt quyền của hắn đã nứt toác, chảy máu tươi, nếu không phải cưỡng chế nội khí bao quanh bảo hộ lấy tay hắn thì e rằng xương nắm tay không biết đã đứt rời bao nhiêu lần rồi.

Loại uy lực này...

Chẳng lẽ Eisa thật sự đã bước vào cảnh giới cuối cùng kia rồi?

Chiếc thuyền nhỏ dưới chân Miêu Kiếm Cung chớp mắt bị chia năm xẻ bảy, Miêu Kiếm Cung đá một cước lên tấm ván gỗ, tấm ván gỗ lập tức rơi xuống mặt nước, hơn nữa còn nhanh chóng đi về phía trước, thân người Miêu Kiếm Cung lóe lên xuất hiện trên tấm ván gỗ kia, trượt theo hướng tấm ván gỗ.

Chỉ trong khoảnh khắc ấy, mấy quang cầu đã đột phá lớp phòng ngự của Miêu Kiếm Cung.

- Rầm, rầm, rầm!

Mặc dù trên người Miêu Kiếm Cung đã có khí kình phòng thân, nhưng vẫn bị đánh trúng, bị nội thương, thậm chí ở những nơi quang cầu va chạm quần áo đã phá nát, da tróc thịt bong, máu tươi văng khắp nơi.

Sắc mặt Tần Dương thay đổi hoàn toàn, dáng vẻ lo lắng, hắn không nghĩ tới Eisa lại lợi hại như vậy, vừa ra tay đã dùng tuyệt chiêu tất sát, nếu cục diện này còn kéo dài, Miêu Kiếm Cung lại liên tiếp nhận mấy lần công kích nữa thì chẳng phải sẽ thua sao?

Tần Dương nóng ruột, nhưng lại căn bản không giúp được gì.

Akechi Sohide quay đầu sang, hai mắt bình tĩnh lạnh lùng nhìn qua Tần Dương, khóe miệng hơi nhếch lên, trong ánh mắt không hề che dấu khinh thị và trào phúng.

Lúc này Tần Dương đâu còn tâm trí nhìn hắn, hai mắt hắn đang chằm chằm nhìn Miêu Kiếm Cung đang chạy thục mạng bên bờ. Những quang cầu kia giống như ong độc vây quanh hắn, không ngừng công kích, mỗi lần hắn bị thương thì lớp phòng thủ càng bị hở lớn hơn.

- Thình thình!

Lại thêm mấy khối quang cầu đánh trúng Miêu Kiếm Cung, Miêu Kiếm Cung hộc ra một ngụm máu tươi, cưỡng chế phi lên rơi xuống dải đá ngầm bên cạnh bờ biển, xoay người.

Miêu Kiếm Cung vừa xoay người lại bất chợt thấy những quang cầu khí thế đuổi theo mình kia đột ngột dừng giữa không trung, sau đó không hiểu sao lại tiêu tán.

Miêu Kiếm Cung như cảm nhận được gì đó, đảo mắt nhìn Eisa vẫn còn đứng trên biển, lại thấy hắn đột ngột phun ra một ngụm máu tươi, tay vô lực rủ xuống, thân thể trực tiếp ngã xuống biển...
Bình Luận (0)
Comment