Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 841 - Chương 852: Làm Hòa Thượng Làm Tới Ngu Luôn Rồi

Chương 852: Làm hòa thượng làm tới ngu luôn rồi
 

Biến cố xảy ra đột ngột khiến tất cả mọi người phải kinh hãi.

Miêu Kiếm Cung phản ứng vô cùng nhanh, hắn bất chấp bản thân đang bị thương xoay người nhảy vào trong lòng biển rộng, tới nơi Eisa ngã xuống liền đánh một trảo tới.

Khí kình vô hình trong nháy mắt tách mặt biển ra, lộ ra Eisa trong lòng biển, Miêu Kiếm Cung dùng một tay bắt lấy hắn, sau đó đạp lên ván gỗ rẽ sóng quay về.

Miêu Kiếm Cung thả Eisa trên mặt đất, trầm giọng nói:

- Thương thế của ông phát tác?

Sắc mặt Eisa trắng bệch, khóe miệng đều toàn máu, cười gượng nói:

- Đúng, thân thể của tôi vốn không đủ để tôi chống đỡ phát huy ra chiêu thức hao phí tinh lực như vậy...

Hai mắt Miêu Kiếm Cung nhìn chằm chằm Eisa:

- Ông đã ở giai Chí Tôn rồi?

Eisa lắc đầu cười khổ nói:

- Xem như đạp được một chân đi, nhưng chung quy vẫn không tính được, nếu tôi thật sự bước vào giai Chí Tôn, ngài cũng không thể cản chiêu thức của tôi được lâu như thế, đã sớm thua rồi.

Miêu Kiếm Cung thể hiện thần sắc giật mình:

- Thì ra là thế, thương thế của ông thế nào rồi?

Eisa hít dài một hơi, dáng vẻ dần trở nên bình tĩnh:

- Cũng không khác so với dự liệu trước đó của tôi, có vẻ cũng chỉ còn sống được tầm tám, mười ngày nữa thôi.

Ánh mắt Miêu Kiếm Cung có hai phần phức tạp, hắn còn chưa nói dứt lời, Eisa đã khẽ cười nói:

- Đây là lựa chọn của tôi, không liên quan gì tới ngài cả, Akechi, khi nãy con đã lĩnh ngộ được chưa?

Akechi Sohide gục đầu xuống, bình tĩnh nói:

- Có một chút, không nhiều lắm.

Eisa cũng không thất vọng, mỉm cười nói:

- Với thực lực của con hiện giờ muốn lĩnh ngộ được quả thật khả năng không lớn lắm, nhưng chung quy vẫn sẽ giúp ích được cho con, trước tiên cõng ta trở về đã.

- Vâng!

Akechi Sohide cõng Eisa ở trên lưng, Eisa mỉm cười nói với Miêu Kiếm Cung:

- Ngài Miêu, tới chỗ tôi nghỉ ngơi trước đã, thiền châu tôi cũng không mang theo bên người đâu.

- Được!

Miêu Kiếm Cung đáp ứng, bỗng dưng nhíu mày, thần sắc thoáng có chút do dự:

- Nhưng trận đấu của chúng ta hôm nay nếu tính ra thì hẳn là tôi thua, tôi đã sắp không chịu nổi...

- Vâng, nếu sức khỏe của tôi không có vấn đề, trận đấu này tôi nhất định thắng, nhưng sức khỏe của tôi khiến tôi không thể kiên trì lâu được, tố chất thân thể cũng là một nhân tố quyết định thắng thua, cho nên chung cuộc vẫn là ngài thắng...

- Chiếu theo ước định của chúng ta, thiền châu có thể trực tiếp đưa cho ngài, trở thành đồ của ngài, nhưng thiền châu còn có một số tác dụng khác với tôi, cho nên hi vọng có thể được sự cho phép của ngài, hai năm sau sẽ chính thức quyết đấu quyết định quyền sở hữu của chuỗi thiền châu này, đương nhiên ngài có thể từ chối đề nghị này của tôi, vậy tôi sẽ dựa theo ước định lúc trước của chúng ta...

Miêu Kiếm Cung không hề do dự trả lời:

- Có thể, cứ theo lời ông nói mà làm, trận này của chúng ta không tính là đã đánh xong, cho nên để đồ tôn của tôi và đệ tử của ông đánh một trận mới hoàn toàn xem như hoàn thành lời hứa của chúng ta.

Eisa mỉm cười, thở dài một hơi:

- Cảm ơn.

Miêu Kiếm Cung hơi ngẩng đầu:

- Ông dường như rất có lòng tin với đệ tử của mình?

Eisa mỉm cười nói:

- Akechi có thể chất tu hành, mặc dù lĩnh ngộ Phật Hiệu hơi kém một chút, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự ưu tú của nó.

Ánh mắt Miêu Kiếm Cung đảo qua thần sắc bình tĩnh của Akechi đang cõng Eisa trên lưng, nhíu mày:

- Ông cũng đã sắp chết rồi thế nhưng tôi thấy có vẻ đệ tử của ông dường như không hề lo lắng hay đau lòng gì nhỉ?

Eisa mỉm cười nói:

- Là con người đều phải chết, sống chết sao phải để ý như vậy, đây vẫn luôn là lời tôi dạy bảo nó, thân thể này của tôi sớm đã biết sẽ có một ngày như thế này, chẳng qua sớm hay muộn hơn một chút mà thôi.

Miêu Kiếm Cung khẽ nói:

- Cái ông hòa thượng này, làm hòa thượng tới mức ngu luôn rồi hả, con người nếu ngay cả thất tình lục dục cũng không có, vậy có còn xem như con người không?

Eisa mỉm cười không tranh luận với Miêu Kiếm Cung.

Tần Dương đi theo bên cạnh Miêu Kiếm Cung, thấy trên người Miêu Kiếm Cung đầm đìa máu tươi, không kiềm chế được ân cần hỏi han:

- Sư công, thương thế của người có nghiêm trọng không?

Miêu Kiếm Cung mỉm cười nói:

- Bị chút nội thương, nhưng không nghiêm trọng.

Tần Dương do dự một chút nói:

- Đợi lát nữa con giúp sư công xem một chút...

Miêu Kiếm Cung quay đầu liếc mắt nhìn Tần Dương, bỗng nhiên cười nói:

- Thương thế của ta không có gì đáng ngại, nhưng con ngược lại có thể xem giúp hòa thượng kia đi.

Eisa quay đầu hơi kinh ngạc hỏi:

- Sao, ngài Miêu, đồ tôn của ngài còn biết y thuật sao?

Miêu Kiếm Cung khẽ cười nói:

- Tuyệt học của đệ tử của tôi chính là y thuật, đồ tôn này của tôi đi theo đệ tử của tôi đương nhiên trên phương diện y thuật chắc chắn cũng sẽ không yếu rồi.

Eisa khen:

- Mỗi đời Ẩn Môn các vị mặc dù có rất ít người, nhưng mỗi người đều có tuyệt học, quả thật khiến người khác phải giật mình, chẳng qua với trận đấu giữa đệ tử của tôi và đồ tôn của ngài, tôi không coi trọng lắm đồ tôn của ngài, nếu tôi không nhìn lầm thì cậu ấy còn cách cảnh giới Đại Thành một khoảng xa nhỉ.

Vẻ mặt Miêu Kiếm Cung bình tĩnh:

- Đệ tử của ông thì sao?

Eisa mỉm cười nói:

- Akechi hiện giờ đã là Tiểu Thành cảnh đỉnh phong, tôi dám khẳng định chỉ cần cho nó nửa năm, thậm chí là ngắn hơn thì đã có thể tiến vào Đại Thành cảnh, tôi dám đánh cuộc cuối cùng bên tôi sẽ chiếm được lợi thế.

Miêu Kiếm cung khẽ mỉm cười:

- Ông chớ quên thứ tôi am hiểu chính là đồng thuật, ông cản được đồng thuật của tôi, không có nghĩa đệ tử của ông có thể cản được đồng thuật.

Tần Dương yên lặng nhìn hai người Miêu Kiếm Cung và Eisa đấu võ mồm, thế nhưng khi Miêu Kiếm Cung nói tới điều này, Tần Dương rõ ràng nhìn thấy trên gương mặt của Eisa lập tức thể hiện sự lo lắng.

Đúng vậy, chính là lo lắng!

Tần Dương chắc chắn bản thân không bị hoa mắt, Eisa đúng thật lo lắng, hơn nữa còn theo bản năng liếc mắt nhìn lưng đệ tử của mình.

Xem ra hắn cũng không quá tin tưởng đệ tử của mình có thể cản được đồng thuật.

Trong đầu Tần Dương theo bản năng nghĩ tới đánh giá của Eisa với chính đệ tử của mình, thiên phú tu hành không tồi, nhưng thiên phú lĩnh ngộ Phật Hiệu quá kém?

Có lẽ Eisa có thể kháng cự đồng thuật của sư công là bởi vì hắn tinh thông Phật Hiệu, là một cao tăng chân chính?

Ánh mắt Eisa nhìn sang người Tần Dương, mỉm cười nói:

- Cậu ta có vẻ còn chưa bắt đầu tu hành đồng thuật nhỉ?

Miêu Kiếm Cung thẳng thắn trả lời:

- Đúng, nó mới bắt đầu tiếp xúc, tôi còn chưa chính thức dạy nó đâu.

Eisa khẽ cười nói:

- Xem ra ngài rất xem trọng cậu ấy, hai năm mặc dù không ngắn, nhưng muốn tu hành đồng thuật đến mức có thể quấy nhiễu kẻ địch trong trận chiến thì thật sự không dễ dàng chút nào.

Ánh mắt Miêu Kiếm Cung có vài phần thấp thỏm chờ mong:

- Đồng thuật rất khó, nhưng quan trọng hơn là phải xem thiên phú của người tu hành. Eisa, có lẽ thực lực đệ tử của ông cao hơn một chút, nhưng nếu bàn về thể chất tu hành thì đồ tôn của tôi đây không kém chút nào đâu.

Eisa mỉm cười, giọng điệu bình thản:

- Hai năm, không lâu lắm, đáng tiếc tôi không được nhìn thấy rồi.

Miêu Kiếm Cung hơi híp mắt lại:

- Quan Âm châm xuất hiện, Diêm Vương cũng phải nhường đường, đợi lát nữa tôi bảo Tần Dương giúp ông trị liệu một chút, nếu vận khí tốt có lẽ ông còn có thể tận mắt thấy trận đấu của hai đứa chúng nó đấy...
Bình Luận (0)
Comment