Chương 857: Vị khách xa lạ
Khi Tần Dương trở lại căn nhà lớn của bản thân ở vịnh Thiền Thủy thì đã là mấy ngày kể từ sau khi chia tay Miêu Kiếm Cung, trong khoảng thời này Tần Dương vẫn luôn siêng năng khổ luyện và học tập đồng thuật.
Mặc dù thời gian cũng không tính là dài, nhưng cảm giác bản thân Tần Dương nắm rất chắc.
Tần Dương ngồi thang máy lên tầng lầu, móc chìa khóa mở cửa phòng của mình, khi đang đổi dép lê ở cửa ra vào, cửa phòng đối diện đột ngột mở ra.
- Cậu rốt cuộc đã về rồi.
Vẻ mặt Trang Mộng Điệp tươi cười sáng lạn nói:
- Ăn cơm chưa, có muốn ăn cùng hay không?
Tần Dương cũng không từ chối, cười nói:
- Được thôi, ăn bên ngoài hay ăn trong nhà?
- Trong nhà đi, tôi làm không ít món ăn, thêm mình cậu cũng đủ rồi.
Tần Dương gật đầu:
- Được, tôi tắm rửa thay bộ quần áo rồi qua!
- Được!
Tần Dương về tới nhà, đặt mặt nạ da người phỏng chân lại trong két sắt, sau đó sảng khoái tắm rửa một lượt, đổi lại một bộ quần áo ở nhà thoải mái, sau đó mới thản nhiên đi tới nhà Trang Mộng Điệp ở đối diện.
Lam Linh Vũ đã mở cửa phòng, thấy Tần Dương, trên gương mặt lập tức nở nụ cười trong sáng.
Trang Mộng Điệp mang món ăn lên bàn, nghiêng đầu hỏi:
- Uống rượu gì?
Tần Dương cười nói:
- Uống chút bia được rồi, uống đến khi hơi say, lát nữa ngủ cho ngon giấc.
Trang Mộng Điệp cười lấy mấy lon bia ra, đặt trên bàn, cười nói:
- Đi đường mệt lắm không?
Tần Dương cười nói:
- Vẫn ổn, chỉ là mấy ngày nay đang luyện tập một số thứ, có chút hao tâm tốn sức hơi mệt mà thôi.
Lam Linh Vũ tò mò hỏi:
- Anh đang luyện cái gì?
- Đồng thuật.
Lam Linh Vũ và Trang Mộng Điệp đều không phải người ngoài, Tần Dương đương nhiên sẽ không giấu các cô, đương nhiên Trang Mộng Điệp không phải người tu hành, nghe những điều này đương nhiên như lọt vào trong sương mù, không hiểu rõ ràng lắm.
Lam Linh Vũ thì mở to hai mắt, trong ánh mắt là sự kinh ngạc:
- Sư công của anh dạy anh?
Tần Dương gật đầu:
- Ông ấy cho tôi một quyển sách nhập môn, bảo tôi luyện trước, đợi tới khi tôi trở lại rồi ông ấy sẽ lại tới dạy tôi.
Dáng vẻ Lam Linh Vũ thấp thỏm chờ mong:
- Sư công của anh được xưng là Tam Nhãn Thần Quân đấy, đồng thuật là bản lĩnh lợi hại đẳng cấp đấy, có thể tùy ý thôi miên người khác, thậm chí hoàn toàn điều khiển được người khác, đợi tới khi anh học được đồng thuật rồi, như vậy chẳng phải anh sẽ càng dữ dội hơn sao?
Tần Dương cười nói:
- Tôi mới bắt đầu thôi, cũng không biết có được hay không.
Lam Linh Vũ cười nói:
- Tôi nghe nói nhân tài chỉ khi đạt tới điều kiện nhất định mới có thể học được đồng thuât, sư công của anh đã dạy đồng thuật cho anh, thì đã chắc chắn anh phù hợp với điều kiện, nhất định có thể học được.
Trang Mộng Điệp tò mò hỏi:
- Đồng thuật là cái gì vậy?
Tần Dương giải thích đơn giản với Trang Mộng Điệp một lần, hai mắt Trang Mộng Điệp lập tức sáng lên:
- Lợi hại như vậy sao, còn có thể điều khiển người khác, vậy cậu học được đồng thuật rồi chọc ghẹo em gái chẳng phải rất dễ dàng sao, trong lúc lơ đãng thôi miên người khác, đối cho đối phương biết người cô nàng yêu nhất chính là cậu, nguyện ý vì cậu mà trả giá, như vậy chẳng phải trực tiếp đại công cáo thành rồi sao?
Vẻ mặt Tần Dương cứng đờ, sắc mặt thoáng chút cổ quái.
- Sao chị lại nghĩ tới phương diện như vậy kia chứ?
Trang Mộng Điệp híp mắt cười nói:
- Rình lòng dạ con người, thôi miên người khác, điều khiển người khác, đây không phải thủ đoạn rất tốt chọc con gái sao, tôi cũng không nói lung tung...
Tần Dương không nói gì, đúng vậy, theo như lời Trang Mộng Điệp nói thì quả thật không phải lời nói lung tung, nếu dựa vào đồng thuật trêu ghẹo em gái, xét về lý cơ bản đánh một phát trúng một phát, nhưng ai học đồng thuật lại để vì trêu chọc em gái đây?
Tam Nhãn Thần Quân chọc ghẹo em gái lợi hại nhất?
Tình cảnh như vậy chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thật quỷ dị rồi.
Lam Linh Vũ cũng bị kinh hãi trước những lời của Trang Mộng Điệp, mím môi cười, ánh mắt nhìn sang Tần Dương còn có mấy phần hài hước.
- Cô nhìn tôi như vậy làm gì, chẳng lẽ cô cảm thấy tôi tu luyện đồng thuật chỉ vì để chọc ghẹo mấy em gái sao, haiz, nói ra tôi và sư công cùng đi một chuyến này, còn thêm ước hẹn hai năm, đau đầu...
Lam Linh Vũ quan tâm hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Dương đại khái kể lại một chút chuyện Eisa và Akechi Sohide, bất lực thở dài:
- Akechi Sohide kia đã là Tiểu Thành đỉnh phong rồi, sẽ nhanh chóng vào Đại Thành, thực lực của tôi rớt lại phía sau không ít, chỉ có khổ tu đồng thuật mới có hi vọng bù đắp vào...
Tần Dương không xem thường tốc độ tu hành của bản thân, nhưng Eisa lợi hại như vậy, đệ tử của ông ta sao có thể là hạng người tư chất bình thường được. Mặc dù người kia lớn hơn mình một, hai tuổi, nhưng thực lực cũng không mạnh hơn quá nhiều so với mình, tính ra ngược lại cũng không cách biệt mình lắm.
Lam Linh Vũ thoáng hai phần đồng tình nhìn Tần Dương:
- Truyền nhân Ẩn Môn, mặc dù ở bên ngoài rất oai phong, được người khác kính trọng vài phần, nhưng cũng phải gánh khiêu chiến và mức độ nguy hiểm vô cùng lớn.
Tần Dương cười gượng, lời Lam Linh Vũ nói xác thực chính xác.
Làm truyền nhân Ẩn Môn, quả thật đi tới đâu cũng đều được người khác kính trọng vài phần, nhưng đồng thời kẻ địch cũng không thiếu, đối thủ cũng không ít, hơn nữa thực lực còn rất cường đại.
- Đành chịu thôi, chỉ khi nhanh chóng để bản thân cường đại lên, nếu không khi đối mặt với đối thủ mạnh mẽ chung quy sẽ bất lực.
Hành trình Tần Dương tới Nhật Bản lần này xem như đã được mở rộng tầm mắt, cuộc đấu giữa sư công Miêu Kiếm Cung và Eisa dường như đã mở ra cho Tần Dương một thế giới mới, cũng để đáy lòng Tần Dương cảm nhận được bản thân nhỏ yếu, càng kích thích quyết tâm trở nên mạnh mẽ của hắn.
Miêu Kiếm Cung từng nói có một chỗ có thể cho hắn vào đó tu hành, tăng cường thực lực, nhưng lại không nói cho hắn biết nơi đó rốt cục ở đâu, chỉ nói bảo hắn cố gắng tu hành đồng thuật, đợi tới khi đồng thuật có thành tựu rồi sẽ nói cho hắn biết.
Tần Dương có lẽ có thể đi hỏi sư phụ, sư phụ có thể biết được chỗ kia, nhưng Tần Dương cũng không nguyện ý làm như vậy, dù sao sư công nói tất để bản thân chuyên tâm tu hành đồng thuật, kỳ thuật như vậy cũng không phải ai cũng có thể học được, Tần Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
Trước tiên nên chuyên tâm luyện tốt đồng thuật đi.
Đồng thuật khủng bố ở chỗ hoàn toàn có thể lấy yếu thắng mạnh, một khi đã chính thức nắm giữ được đồng thuật thì dù gặp được kẻ địch mạnh hơn, nhưng vẫn có thể dựa vào đồng thuật đánh bại đối phương, dù sao tinh thần lực cũng là một loại phương thức chiến đấu, cũng là một dạng thể hiện thực lực.
- Đúng rồi, mấy hôm trước hình như có người tìm cậu, là một phụ nữ, chừng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, tôi thấy cô ấy đứng trước cửa nhà cậu, tôi hỏi cô ấy là ai, cô ấy lại không trả lời, trực tiếp đi luôn...
Tần Dương sửng sốt một chút:
- Chị quen không?
Trang Mộng Điệp lắc đầu nói:
- Không quen, lần đầu tiên nhìn thấy, dáng người rất cao, tóc đen dài, chân dài...
Tần Dương nhíu mày:
- Chị hỏi cô ta, cô ta không nói chuyện?
Trang Mộng Điệp gật đầu:
- Đúng, cả người trông có chút lạnh lùng, ừ, gương mặt trông rất có khí khái, đúng rồi, nhà của cậu không phải đã lắp camera rồi sao, mở ra đi, nếu mở ra thì cậu sẽ thấy được là người nào tới chứ nhỉ.
Tần Dương nghĩ thấy cũng đúng, liền đứng dậy:
- Tôi về xem, chị có nhớ rõ thời gian không?
Trang Mộng Điệp chắc chắn gật đầu:
- Nhớ rõ, vì cô nàng kia rất xinh đẹp, nhưng tôi luôn cảm thấy cô nàng lạnh lùng như băng, trên người có một cỗ sát khí, cảm giác như không có ý tốt, cho nên tôi liền lưu tâm...
Lạnh lùng như băng?
Sát khí?
Hai mươi tám, hai mươi chín tuổi?
Tần Dương nhíu mày, người này rốt cuộc là ai đây?