Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 858 - Chương 869: Đừng Nói Không Có Ai Thích Con

Chương 869: Đừng nói không có ai thích con
 

Nhiều người nhiều miệng, Tần Dương cũng không hỏi, dù sao Lâm Trúc cũng nói còn một khoảng thời gian ngắn nữa, huống chi dù là học tập hay nhiệm vụ thì đều là cuộc sống của Lâm Trúc, hắn đều phải tự đi.

Hơn nữa mấy cái như kỹ thuật máy tính, lập trình, hacker Tần Dương cũng không hiểu, cho dù muốn giúp cũng không giúp được hoàn toàn.

Nếu là nói đánh nhau giết người thì Tần Dương có lẽ còn giúp đỡ được...

Sau khi ăn cơm trưa xong, Tần Dương liền tách với Hàn Thanh Thanh, trở về phòng ngủ lấy sách, rồi đến lớp học, tranh thủ thời gian học tập.

Vội vàng lên lớp hai tiết, cầm phần ghi chép Hàn Thanh Thanh cho mượn học tập một chút, Tần Dương rời trường lái xe đi đón Tiết Uyển Đồng.

Những ghi chép học tập này Hàn Thanh Thanh đặc biệt chuẩn bị cho hắn, có những bản ghi chép này phối hợp, Tần Dương đương nhiên sẽ dễ dàng theo kịp được tiến độ học tập, dù sao Tần Dương cũng là người tu hành, hơn nữa tinh thần lực còn siêu cao, trí nhớ và năng lực học tập đều rất lợi hại, cho dù là tự học thì cũng chỉ cần một khoảng thời gian nhất định cũng sẽ không rớt lại phía sau các sinh viên đi học đầy đủ.

Trừ chương trình học môn ngoại ngữ ra, Tần Dương căn cứ theo ghi chép học tập một thời gian ngắn, thi đạt tiêu chuẩn hoàn toàn không thành vấn đề, về phần Anh ngữ cùng với môn học tự chọn Nhật ngữ và tiếng Pháp, hắn càng chú trọng sử dụng khẩu ngữ thực tế hơn, mà không phải đơn thuần là một số phần văn bản, dù sao đối với hắn mà nói học tập ngôn ngữ cũng là vì để hữu dụng.

Trước kia khi hai người Tần Dương và Hàn Thanh Thanh ở trong nhóm Ingle suốt kỳ nghỉ hè, đối với bọn họ năng lực trao đổi bằng tiếng Anh được tăng lên rất nhiều, ít nhất đến bây giờ Tần Dương đã có thể nói được tiếng Anh lưu loát, dù một số từ liên quan tới chuyên ngành có thể nhất thời không hiểu được, nhưng cũng đã không ngần ngại khi trao đổi bình thường cùng với hiểu biết vòng quanh.

Tiếng Nhật của Tần Dương yếu kém hơn một chút so với tiếng Anh, nhưng cũng có thể trao đổi cơ bản nhất được.

Về phần tiếng Pháp, Tần Dương vẫn luôn học tập, cũng không có thời gian và cơ hội thực hành, có lẽ muốn học giỏi tiếng Pháp hoặc tới Pháp ngây ngốc một thời gian ngắn, hoặc tìm một người tinh thông tiếng Pháp thường xuyên trao đổi tiếng Pháp với hắn, dù sao phương thức học ngôn ngữ tốt nhất chính là trao đổi mà.

Tu hành không thể gián đoạn, học tập cũng không thể gián đoạn, nếu không chẳng phải vào đại học là uổng phí rồi hay sao?

- Dì nhỏ, đây là chị Đồng, Tiết Uyển Đồng, trước kia từng là giáo viên chủ nhiệm lớp con.

- Chị Đồng, đây là dì nhỏ của tôi - La Thi Nhã.

Tần Dương đón Tiết Uyển Đồng tới khách sạn, đi vào nhà hàng thuê một phòng chung, cùng lúc đó La Thi Nhã đã tới, Tần Dương liền giới thiệu hai người với nhau.

- Tổng giám đốc La, xin chào!

Tiết Uyển Đồng rất khách khí chủ động vươn tay, La Thi Nhã mỉm cười nắm tay Tiết Uyển Đồng, mỉm cười nói:

- Cũng không phải người ngoài, không cần khách khí như vậy, tôi lớn hơn cô mấy tuổi, gọi tôi chị La hoặc chị Nhã đều được, tôi có thể gọi là Uyển Đồng chứ?

Tần Dương đứng bên cạnh nhếch mày, Tiết Uyển Đồng gọi dì nhỏ của mình là chị sao?

Được rồi, dù sao vai vế gì đó đến chỗ dì nhỏ của mình trước nay luôn là dạng hỗn loạn, ai bảo cô còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, còn hào sảng không câu nệ tiểu tiết như vậy nữa đây?

Tiết Uyển Đồng vốn cho là dì nhỏ của Tần Dương nhất định sẽ là một người phụ nữ trung niên, không ngờ lại là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại ngập tràn mị lực sành điệu như vậy, lập tức thoáng có chút ngượng ngùng, ánh mắt liếc nhìn Tần Dương bên cạnh.

Tần Dương cười khổ nói:

- Chị nghe theo dì ấy đi, dù sao bạn bè của tôi cơ bản đều gặp phải vấn đề này... Chúng ta tùy tiện gọi thôi.

Sau khi nghe vậy, Tiết Uyển Đồng mới mở miệng nói:

- Được, chị Nhã.

Tiết Uyển Đồng liếc nhìn Tần Dương đương nhiên La Thi Nhã đều nhìn thấy cả, La Thi Nhã mỉm cười quan sát Tiết Uyển Đồng trước mặt, hai mắt sáng ngời.

Vì muốn gặp La Thi Nhã, Tiết Uyển Đồng vẫn trang điểm, mặc áo sơ mi trong hoa văn chạm rỗng, nửa người dưới mặc chiếc váy dài màu đen hoa văn nhỏ, đi đôi giày cao gót màu đen, nhìn qua cảm thấy không mất đi trang trọng, trong dịu dàng còn tăng thêm mấy phần giỏi giang.

Ánh mắt La Thi Nhã nhìn lướt qua Tần Dương bên cạnh, trong lòng hừ lạnh một tiếng, xú tiểu tử, ánh mắt còn rất tốt, từng cô nàng bên cạnh đều không kém cỏi, mỗi người đều là mỹ nữ, khí chất khác nhau.

Văn Vũ Nghiên, Hàn Thanh Thanh, Lý Tư Kỳ, Trang Mộng Điệp, Tiết Uyển Đồng...

Tất cả đều là mỹ nữ có khí chất hàng thật giá thật.

La Thi Nhã đến Trung Hải cũng đã một khoảng thời gian, có thể là trên mạng, cũng có thể trong hiện thực, những cô gái bên cạnh Tần Dương này đều có được ít hoặc nhiều qua lại với nhau.

Văn Vũ Nghiên có khuôn cách tổng giám đốc cao lãnh, Hàn Thanh Thanh dịu dàng điềm tĩnh, Lý Tư Kỳ tinh quái nghịch ngợm hướng ngoại, Trang Mộng Điệp phong tình mị hoặc, vô cùng có tư vị phụ nữ, Tiết Uyển Đồng là mỹ nữ thành phần tri thức...

Tần Dương nhìn La Thi Nhã dò xét Tiết Uyển Đồng, sau đó còn quay sang liếc mình một lần, trong ánh mắt như có ý cười mập mờ, cũng đại khái đoán được La Thi Nhã đang suy nghĩ điều gì, biểu lộ lập tức cũng có phần bất lực.

Tần Dương có lẽ còn có thể thử suy nghĩ biện pháp đối với người khác, nhưng với người dì nhỏ này của hắn, hắn quả thật không có cách gì, mỗi lần giãy dụa đến chấm dứt bằng thất bại hoàn toàn, đến cuối cùng Tần Dương đã chết lặng, hoàn toàn từ bỏ giãy dụa, nhận mệnh rồi.

La Thi Nhã hiển nhiên rất giỏi về khoản ăn nói, sau khoảng thời gian dò xét ngắn ngủi, La Thi Nhã từ khích lệ Tiết Uyển Đồng xinh đẹp, trong khoảng thời gian ngắn đã chuyển chủ đề tới trường học, từ thiện, học sinh... Trò chuyện với Tiết Uyển Đồng rất vui vẻ, dáng vẻ như đã thành bạn bè nhiều năm.

- Tiểu Dương Dương, công ty đã đăng ký xong rồi, tên công ty thì là tên của ta, đây chính là con nói đấy.

Tần Dương cười nói:

- Chỉ là tên công ty mà thôi, con cảm thấy tên của dì rất êm tai, còn dễ nhớ, khách hàng chủ yếu còn là nữ giới, dì nhỏ vất vả như vậy, công ty dùng tên của dì nhỏ rất tốt.

Thi Nhã.

Đây cũng là tên của công ty Tập Đoàn.

La Thi Nhã cười híp hai mắt như hai ánh trăng rằm xinh đẹp:

- Muốn gạt dì nhỏ bán mạng cho cháu, cái miệng nhỏ này đủ ngọt nha, giống như kẹo đường vậy... Uyển Đồng, đứa cháu này của chị toàn giả bộ như vậy, luôn khiến người khác vô thức rơi vào cái hố của nó không bò ra được, Uyển Đồng, chị nghĩ điểm này em nhất định thấu hiểu rõ ràng nhỉ?

Tần Dương kháng nghị nói:

- Lời con nói đều là thật, nói thật cũng không được sao, con lúc nào thì khiến người khác rơi xuống hầm rồi, dì nhỏ à, người cũng không thể vu oan cho người ta như thế được!

La Thi Nhã ưu nhã giơ tay chống cằm mình, khẽ cười nói:

- Các cô nàng xinh đẹp bên cạnh còn thiếu à, đừng nói không có ai thích con... Nói láo phải nát Đinh Đinh đấy!

Lời nói vừa dâng lên tới cổ họng của Tần Dương lập tức phải tắc trở về sau câu nói đột ngột của cô, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, đang ở trước mặt một nữ sĩ xinh đẹp mà nói người khác như vậy, thật sự thích hợp sao?

La Thi Nhã quay đầu, ánh mắt nhìn sang hai mắt của Tiết Uyển Đồng, mỉm cười nói:

- Em xem, nó không dám nói tiếp nữa, nói rõ lời chị nói rất đúng nha.

Tâm trạng của Tiết Uyển Đồng lập tức cũng có chút rối bời, cô ấy nói như vậy là có ngụ ý đây mà, cô ấy đang hoài nghi mình sao?

Hoặc là cô ấy đã nhận ra gì rồi?

Thế nhưng khả năng không lớn, bản thân dường như cũng không làm ra chuyện gì khác người mà.

Nghĩ tới khoảng thời gian qua lại giữa mình và Tần Dương, rất nhiều sự việc đột ngột xuất hiện hiện lên giống như một đoạn phim lướt qua trong đầu Tiết Uyển Đồng, sắc mặt của Tiết Uyển Đồng vô thức ửng hồng lên một chút...
Bình Luận (0)
Comment