Chương 900: Cậu không cần quay lại nữa!
- Ba anh em Âu Dương đã chết rồi?
Tần Dương ngẩng đầu lên, biểu lộ thoáng có hai phần bất ngờ, nhưng lại bình tĩnh lại, khẽ mỉm cười:
- Làm nhiều việc ác, tóm lại phải trả cái giá thật lớn... Thanh niên giết ba anh em Âu Dương ra sao?
Lưu Dương bĩu môi:
- Đã giết ba người, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, mặc dù trước đó cậu ta phải chịu sự ngược đãi cùng khuất nhục của ba anh em Âu Dương, nhưng e rằng cũng phải ngốc trong này đã lâu rồi, chẳng qua tôi nghe nói khi cậu ta bị dẫn đi thần sắc rất bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị sẵn tiếp nhận bất cứ loại hình phạt gì rồi.
Trong lòng Tần Dương khẽ thở ra, mặc dù hắn đồng tình với thanh niên kia, nhưng đây là nhà tù Lộc Sơn, hắn cũng không giúp được gì, có lẽ có thể van nài Vương lão nhìn người thành niên kia một chút, tránh cho hắn sau này lại bị chịu khi dễ.
Thời gian thoáng cái trôi qua, thực lực của Tần Dương dưới sự chỉ điểm của Vương lão khổ tu tiếp tục tăng lên, chỉ có thể nói tháng đầu tiên hắn tiếp nhận Trảm Huyệt Phong Mạch phải chịu đau đớn cực đại thật đáng giá, bởi vì đồng thời khi thừa nhận thống khổ, mấy huyệt vị phía sau cũng dần được buông lỏng, nếu không về sau cũng không dễ dàng tăng thực lực lên được như vậy.
Trước kỳ thi cuối kỳ, Tần Dương rốt cục phá huyệt thành công một lần nữa, đạt tới thực lực Tiểu Thành đỉnh phong khiếu huyệt hai mươi tư.
- Vương lão, tôi sắp rời khỏi nhà tù một thời gian ngắn, làm một số chuyện...
Vương Động ngồi bên giường mình, thần sắc bình tĩnh, cũng không có nửa điểm giật mình:
- Ừ.
Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi trở về tham gia kỳ thi cuối kỳ ở trường, có thể còn phải xử lý một số chuyện khác, sau khi xử lý xong tôi sẽ gắng nhanh chóng trở lại...
- Không, cậu không cần trở lại nữa.
Vương Động bỗng nhiên cắt ngang lời Tần Dương nói, biểu lộ lạnh lùng nhìn Tần Dương.
Tần Dương sửng sốt một chút:
- Vương lão, tại sao ngài lại nói như vậy?
Vương Động lạnh nhạt nói:
- Cậu hiện giờ đã đạt tới Tiểu Thành đỉnh phong, có thể phá cảnh giới hay không hoàn toàn dựa vào lĩnh ngộ của chính cậu, có quyết định dùng phương pháp cưỡng chế phá cảnh giới ta dạy cậu hay không do chính cậu quyết định, về phần đồng thuật, những thứ có thể dạy phần lớn ta đều đã dạy rồi, có thể đạt tới trình độ kia hay không phải xem vận mệnh của cậu, cậu quay trở lại đây chẳng qua cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi...
Tần Dương nhìn thần sắc bình tĩnh của Vương Động, thoáng do dự một chút:
- Trước tôi đã được phán một năm...
Trên gương mặt Vương Động lộ ra thần sắc trào phúng:
- Vốn dĩ cũng không phải chuyện lớn, bị giam một thời gian ngắn đã được phóng thích hoặc cái gì khác không phải chuyện rất bình thường à... Bên phía Lưu Dương cũng sắp được ra rồi, chắc hẳn còn có thể ngốc khoảng mười ngày...
Tần Dương sửng sốt một chút:
- Vương lão, làm sao ngài biết được rõ ràng như vậy?
Vương Động thản nhiên nói:
- Nơi này không có chuyện gì mà ta không biết, chỉ cần ta muốn biết.
Tần Dương nhìn Vương Động, rốt cục chịu hết nổi hỏi:
- Vương lão, ngài chỉ điểm cho tôi trong thời gian dài như vậy, nhưng tôi ngoại trừ biết tên ngài ra, còn lại hoàn toàn không biết gì về ngài, chẳng lẽ ngài không định nói với tôi chút gì đó sao?
Ánh mắt Vương Động nhìn vẻ mặt của Tần Dương, Tần Dương đón nhận ánh mắt của hắn, không hề nhượng bộ.
Rất lâu sau, Vương Động rũ ánh mắt, nhỏ giọng nói:
- Cậu muốn biết thì đi hỏi Miêu Kiếm Cung đi, tôi không có gì muốn nói với cậu cả.
Tần Dương mím môi, rốt cục gật đầu, bái một cái hướng Vương Động:
- Suy cho cùng vẫn phải cảm ơn Vương lão ngài trong khoảng thời gian này đã dạy bảo tôi.
Vương Động thản nhiên trước hành động thi lễ của Tần Dương, tùy ý khoát tay hướng Tần Dương, không có bất cứ sự lưu luyến nào.
Tâm trạng Tần Dương có chút phức tạp rời khỏi phòng giam của Vương Động, ngồi trên giường của mình, Tần Dương cau mày, thầm tự hỏi.
Lời nói của Vương Động rất đúng, trong khoảng thời gian này Tần Dương ngày đêm tu hành không ngừng, đã tăng thực lực của bản thân lên tới Tiểu Thành đỉnh phong, muốn đột phá cửa Đại Thành cũng không phải dựa vào khổ tu có thể hoàn thành, cho nên cho dù hắn có quay lại nhà tù Lộc Sơn tiếp tục tu hành quả thật cũng không có tác dụng gì.
Tu hành đồng thuật chú trọng thiên phú ngộ tính, trong khoảng thời gian này Tần Dương đã có tiến triển nhanh chóng, đã tiến nhập tới bậc thứ ba là Từ Lực, còn muốn tiến bước thêm nữa cần càng nhiều kinh nghiệm tích lũy thực tế, đây là kinh nghiệm cảm thụ từ chính bản thân, chỉ dựa vào kinh nghiệm của Vương Động không thì không đủ.
Về phần Hắc Động, Huyễn Giới và Sinh Hoa, Vương Động cũng đã nói ra kinh nghiệm và lĩnh ngộ của chính bản thân cho Tần Dương biết, có thể lĩnh ngộ được hay không, có thể tham khảo được hay không, Tần Dương cuối cùng có thể đạt được tới những cảnh giới này hay không đã không còn liên quan gì tới hắn nữa, đều phải dựa vào cố gắng của chính bản thân Tần Dương mà thôi.
Tần Dương vào khu vực nhà tù này, trừ tăng thực lực tu hành bản thân ra, còn có một nhiệm vụ, chính là kết bạn với Lưu Dương, hiện giờ hắn đã làm được, cho nên có thể nói rằng tất cả mục tiêu mà hắn cần làm khi vào nhà tù này đều đã làm được, hắn quả thật không cần quay trở lại nữa.
Nếu đã hạ quyết tâm không cần quay lại, dù sao Tần Dương cũng phải thông báo một chút cho Lưu Dương biết, vì Tần Dương có dự cảm sau này có lẽ bản thân còn phải giao thiệp nhiều với Lưu Dương.
- Tôi có thể phải rời khỏi đây rồi...
Khi Tần Dương nói ra những lời này, trong lòng đã nghĩ kỹ phải trả lời câu hỏi của Lưu Dương thế nào, nhưng không ngờ Lưu Dương không hề hoài nghi chút nào, ngược lại còn rất hưng phấn vỗ vai Tần Dương một cái.
- Ha ha, anh cũng tìm được đường đi rồi hả, chúng ta cũng ra khỏi đây cũng không cách mấy ngày, khà khà, chúng ta thật đúng là huynh đệ song hành mà, lý do vào đây cũng không khác nhau lắm, hình phạt cũng không khác nhau là mấy, thời gian rời khỏi cũng không cách biệt nhau luôn...
Tần Dương giả bộ kinh ngạc hỏi:
- Anh cũng có thể ra ngoài rồi?
Lưu Dương cười hắc hắc nói:
- Đúng vậy, người trong nhà tìm chút quan hệ, sự việc của bản thân tôi cũng không nghiêm trọng, cho nên có thể ra ngoài rồi...
Lưu Dương hơi ngừng lại một chút, sắc mặt thoáng có chút khổ sở:
- Chẳng qua sau này ra ngoài rồi e rằng sẽ bị cha của tôi đánh một trận, không biết có bị treo ngược lên đánh không đây...
Tần Dương cười nói:
- Không khoa trương tới vậy chứ, bất kể thế nào tóm lại là cha mẹ, sao có thể trách móc con cái nặng nề được, hơn nữa dù thế nào cũng tốt hơn so với tiếp tục sống ở đây rồi, tôi chỉ nghĩ tới có thể tiếp tục ăn đồ ăn ngon ở ngoài kia thôi...
Hai mắt Lưu Dương sáng ngời:
- Mỹ thực, quan trọng hơn là mỹ nữ nha, tôi đã mấy tháng không có phụ nữ rồi, thật vất vả mà...
Tần Dương sửng sốt một chút, cười khà khà vỗ vai Lưu Dương, thần sắc trên gương mặt lại có mấy phần quái dị.
Lưu Dương thấy được thần sắc quái dị trên gương mặt Tần Dương, không kiềm chế được vỗ lên mặt hắn một cái:
- Cười cái rắm, đợi tôi trở về giải quyết chuyện cha mẹ xong đến lúc đó sẽ hẹn anh, à đúng rồi, để lại một phương thức liên lạc đi.
Tần Dương báo số điện thoại liên lạc cho Lưu Dương, Lưu Dương cười nói:
- Số mà tôi dùng là số tạm thời, đợi tôi về sẽ liên hệ với anh.
Lưu Dương này quả nhiên có bí mật.
Tần Dương cũng không so đo thêm, dù sao Long Tổ cũng không nói tiếp theo phải làm gì, dù sao bảo trì mối quan hệ này đi, nếu không phải yêu cầu của nhiệm vụ thì hắn cũng không muốn gặp mặt Lưu Dương đâu.
- Được!