Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 891 - Chương 901: Thân Phận Của Vương Động

Chương 901: Thân phận của Vương Động
 

Tần Dương rời khỏi nhà tù Lộc Sơn, khi một lần nữa xuất hiện ở thị trấn Vinh Quang, vẫn trong quán cơm cũ gặp được sư công Miêu Kiếm Cung.

Khi Tần Dương nhìn thấy Miêu Kiếm Cung, cảm xúc vô cùng phức tạp.

Lừa đảo!

Là ai đã nói sẽ định kỳ tới thăm mình?

Là ai đã nói khi tới thăm mình sẽ dạy mình?

Từ khi ném mình vào trong nhà tù kia cũng chưa bao giờ từng thăm mình lấy một lần.

Miêu Kiếm Cung nhìn vẻ mặt u oán của Tần Dương, trên gương mặt hiện lên nụ cười đuối lý.

- Mau tới đây ngồi đi, ta đã chuẩn bị một bàn tiệc lớn, con ở trong đó chắc chắn trong khoảng thời gian này đã phải chịu khổ nhiều, ừ, còn có rượu, chúng ta uống một chút...

Tần Dương bất lực nhìn Miêu Kiếm Cung, cười khổ nói:

- Sư công, người ném con vào nhà tù thì cũng phải nói rõ tình huống trong đó cho con biết chứ, không nói lời nào hại con vào đó chả rõ tình huống gì cả, rất xấu hổ đấy.

Miêu Kiếm Cung cười nói:

- Ta tin tưởng thực lực của con mà, con ở trong tù không phải vẫn sống rất tốt sao, mặc dù ta không tới thăm con, nhưng chuyện con trải qua trong đó ta đều chú ý tới cả.

Tần Dương rốt cục cũng nhịn không được nữa:

- Sư công, Vương lão rốt cuộc là ai, người nói cho con biết một chút đi, sao con cảm thấy giữa hai người có ân oán, rồi giống như quan hệ cũng không tệ lắm, là một dạng đặc biệt...

Miêu Kiếm Cung cười nói:

- Trước kia chúng ta là bạn bè cùng nhau lớn lên.

Tần Dương mở to hai mắt:

- Là bạn bè cùng nhau lớn lên, vậy tại sao cảm giác quan hệ của hai người dường như không tốt lắm vậy.

Miêu Kiếm Cung bất lực:

- Haizz, chuyện phá vỡ quan hệ huynh đệ... Hai bọn ta cùng thích một người phụ nữ.

Tần Dương mở to hai mắt, fuck, thật sự bị hắn đoán trúng rồi sao?

- Vậy cuối cùng nhất định là sư công giành được, cho nên Vương lão mới cực kỳ khó chịu với ngài sao?

Miêu Kiếm Cung gật đầu:

- Thật ra ông ấy càng có thiên phú hơn so với ta, con cũng biết ta tu hành đồng thuật chỉ tu hành tới cảnh giới thứ tư - Hắc Động, còn ông ấy cũng đã tu hành tới cảnh giới thứ năm - Huyễn Giới, hơn nữa thực lực càng mạnh hơn so với ta, chẳng qua tính cách của ông ấy bình thản, không có sự bá đạo mạnh như ta...

Tần Dương không có ý hỏi tới chi tiết giữa bọn họ và người phụ nữ kia, chỉ tò mò hỏi:

- Vương lão tức giận bất bình với người, hoặc nguyên nhân khó chịu với người thế nào thì con biết rồi, nhưng ông ấy là cao thủ siêu cấp lợi hại như vậy, tại sao lại ngây ngô ở nhà tù Lộc Sơn, ông ấy đã phạm phải tội gì?

Sắc mặt Miêu Kiếm Cung thoáng hai phần cổ quái:

- Con không hỏi ông ấy?

Tần Dương bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ông ấy bảo con cuốn xéo, bảo con trở về hỏi người, không chịu nói cho con biết...

Miêu Kiếm Cung cười bất đắc dĩ nói:

- Haizz, cái tên này, trong lòng sợ rằng vẫn còn giận ta, chả khác một đứa trẻ gì cả... Ông ấy không phạm tội gì cả.

Tần Dương mở to hai mắt:

- Không phạm tội? Không có tội thì sao ông ấy lại ở trong nhà tù Lộc Sơn, vậy không phải rất kỳ quái hay sao?

Miêu Kiếm Cung cười khổ nói:

- Ông ấy là giám ngục trưởng của nhà tù Lộc Sơn, ông ấy không ở trong nhà tù Lộc Sơn thì ở đâu đây?

Tần Dương trợn mắt há hốc mồm.

Mẹ nó, giám ngục trưởng!

Vương Động hóa ra là giám ngục trưởng của nhà tù Lộc Sơn!

Tần Dương bàng hoàng, bỗng nhiên tất cả giống như đã có lời giải đáp, đây không phải điều rất hợp tình hợp lý sao?

Toàn bộ nhà tù Lộc Sơn đều giam giữ người tu hành, mỗi người đều có thực lực cường đại, nếu quả thật có người vượt ngục hoặc làm loạn, nếu không có cao thủ tuyệt đỉnh tọa trấn thì chắc chắn không được, chỉ dựa vào súng trong tay người thường thì có thể làm gì được bọn họ, loạn lâu như vậy hóa ra Vương Động chính là Định Hải Thần Châm của nhà tù Lộc Sơn!

Khó trách mỗi ngày tới giờ thông khí Vương Động đều đánh cờ trên quảng trường, mục đích có lẽ không phải để thông khí phơi nắng, mà là trông coi tất cả những người có mặt, phòng ngừa bọn họ nhân thời gian thông khí mà làm loạn...

Thì ra là thế!

Miêu Kiếm Cung nhìn biểu tình có vẻ giật mình của Tần Dương, mỉm cười nói:

- Ta nói cho con mấy chữ số kia là lần nguy hiểm đầu tiên mà ta và ông ấy cùng gặp phải, để hai chúng ta cùng ghi nhớ sâu đậm, cũng chỉ có hai chúng ta mới biết được mấy con số kia, cho nên ta bảo con vào đó tìm ông ấy, nói cho ông ấy biết mấy con số này, ông ấy đương nhiên sẽ biết con là người của ta, đương nhiên sẽ bảo vệ an toàn cho con...

Tần Dương bất đắc dĩ nói:

- Vì sao người không trực tiếp nói cho con biết?

Miêu Kiếm Cung lắc đầu nói:

- Trong lòng Vương Động vẫn còn tức giận với ta, vẫn luôn khó chịu với ta, nếu ta nói cho con biết thân phận của ông ấy, hơn nữa còn để con lãnh giáo ông ấy, có lẽ ông ấy căn bản sẽ không dạy con gì cả, con là vãn bối, có lẽ ông ấy sẽ giày vò con, khảo nghiệm con, nhưng nếu con thật sự thông qua khảo nghiệm, cộng thêm thiên phú đặc biệt nhìn được hai mươi bức họa đồ của con, ông ấy nhất định sẽ chỉ điểm cho con...

Tần Dương xem như đã hiểu, Miêu Kiếm Cung là dùng bản thân tính kế Vương Động, nhưng đây cũng chỉ là mưu kế bên ngoài, vốn cũng không che giấu, từ sau khi bản thân tỏ rõ thân phận, Vương Động biết mục đích mà Miêu Kiếm Cung ném mình vào đó, cho nên mới có khảo nghiệm về sau với mình.

- Sư công, Trảm Huyệt Phong Mạch kia chẳng lẽ người không biết sao, con thiếu chút nữa đã chết vì Trảm Huyệt Phong Mạch rồi đấy, thiếu chút nữa đã không qua được bài kiểm tra, cuối cùng chỉ còn một hơi...

Hai mắt Miêu Kiếm Cung tỏa sáng:

- Trảm Huyệt Phong Mạch này chính là một trong những tuyệt học của sư môn ông ấy, ta cũng không biết, thế nào, con chịu được bao nhiêu huyệt?

- Mười hai huyệt.

Miêu Kiếm Cung kinh hãi:

- Tâm cái người này cũng đủ đen, ông ấy ban đầu cũng không gắng gượng qua được mười hai huyệt đâu, thế mà con lại chọi cứng được mười hai huyệt...

Tần Dương cười khổ nói:

- Cũng chính vì con chọi cứng được, Vương lão về sau mới chỉ điểm con tu hành và luyện đồng thuật, nếu không ông ấy chắc sẽ không dạy con bất cứ điều gì đâu.

Miêu Kiếm Cung vui vẻ nhìn Tần Dương:

- Không tệ, không tệ, thiên phú và nghị lực của con cũng không thiếu, Mạc Vũ thu được một đồ đệ giỏi, Ẩn Môn ta có người kế tục... đồng thuật của con tu hành tới trình độ nào rồi?

Mặc dù Miêu Kiếm Cung biết những chuyện Tần Dương đã trải qua trong tù, nhưng rốt cuộc Tần Dương đã tới trình độ nào hắn cũng không biết rõ lắm.

- Hiện giờ đã là cảnh giới thứ ba Từ Lực, Vương lão nói con cần tích lũy càng nhiều kinh nghiệm thực chiến hơn, để bản thân tự cảm ngộ, ông ấy cũng dạy những kinh nghiệm của bản thân cho con, còn bắt con thề...

Tần Dương nói đến đây, biểu lộ hơi có chút do dự.

Miêu Kiếm Cung nhìn thấy được biểu tình thoáng do dự của Tần Dương, hừ lạnh một tiếng:

- Lão già này có phải bắt con thề không được nói với ta những thứ đã nói với con kia...

Tần Dương hơi có chút ngượng ngùng gật đầu:

- Đúng.

Trên gương mặt Miêu Kiếm Cung không hề có biểu tình bất ngờ, hừ lạnh nói:

- Ta biết ngay ông ta là người như vậy, không sao, ta vốn dĩ cũng chưa từng nghĩ tới đạt được thứ gì từ những điều kia, bản thân con có thể lĩnh ngộ được là được, không cần quan tâm tới ta... Đúng rồi, con tu hành thực lực tới đâu rồi, thi xong có quay lại không?

Tần Dương lắc đầu:

- Tiểu Thành đỉnh phong, ông ấy không cho con quay lại, nói tất cả những điều cần bản thân con cần ngộ, chia sẻ cho con một số thể nghiệm khi ông ấy tấn thăng Đại Thành, cũng dạy con công pháp phá cảnh... Môn công pháp này ông ấy nói có tai hại, là con thỉnh cầu ông ấy dạy cho con.

Miêu Kiếm Cung ừ một tiếng:

- Ừ, con cũng không nên dễ dàng dùng thử, người bình thường căn bản không chịu nổi lực cắn trả kia đâu, mặc dù tố chất thân thể con vô cùng cường hãn, chắc chắn không thành vấn đề, nhưng cuối cùng sẽ có tác dụng phụ, sẽ tạo thành thương tổn với cơ thể của con, sau này có thể cũng sẽ bị ảnh hưởng...
Bình Luận (0)
Comment