Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 910 - Chương 920: Bạn Bè, Khà Khà, Tôi Hiểu

Chương 920: Bạn bè, khà khà, tôi hiểu
 

- Ừ, anh xem...

King Kong thao tác một chút trên máy tính của mình, sau đó hình ảnh trên camera giám sát hiện lên trên màn hình máy tính.

Hình ảnh camera giám sát kia ở vị trí lối vào công ty, một người mặc trang phục đàn ông về hưu đúng lúc đi qua trước mặt camera giám sát, camera có độ phân giải rất cao, cho nên có thể thấy rõ được hình dạng của người kia.

Người đàn ông này khoảng gần ba mươi tuổi, dáng vẻ có phần cường tráng, cao gầy, khoảng một mét tám, cách ăn mặc đúng mức, nghĩ tới hẳn cũng không phải người thường.

- Chính là người này, tới công ty tìm giám đốc Văn mấy lần, có một lần còn cầm theo bó hoa hồng.

Tần Dương nhớ kỹ tướng mạo người này trong lòng, thật ra cũng không khẩn trương, Văn Vũ Nghiên xinh đẹp như vậy, bản thân còn là giám đốc kế hoạch của tập đoàn Thi Nhã, đương nhiên người tiếp xúc không phú cũng quý, có người muốn theo đuổi cũng là chuyện rất bình thường.

- Được, tôi biết rồi.

King Kong chủ động hỏi:

- Lão đại, có cần tôi giúp anh một tay điều tra thêm về thằng nhóc này không?

Tần Dương vốn muốn thuận miệng từ chối, nhưng lời nói tới miệng lại đổi thành:

- Anh ta không phải người của công ty, đi vào công ty hẳn có đăng ký hoặc thể hiện thân phận, anh giúp tôi xem xét một chút cũng được.

King Kong đứng dậy:

- Lão đại, anh ở đây uống trà, tôi đi một chút sẽ trở lại ngay.

King Kong đi ra ngoài một vòng, rất nhanh đã trở lại, đưa di động của mình tới trước mặt Tần Dương, trên màn hình là hình ảnh hắn chụp được.

- Người này đăng ký tên là Hướng Hiểu Huy, là người của bất động sản Hoa Doanh, chẳng qua muốn biết thêm tin tức thì phải đi nghe ngóng thôi.

Tần Dương khoát tay nói:

- Hòm hòm là được rồi, không cần tra xét thêm, dù sao gần đây tôi có nhiều chuyện, cũng không có thời gian quan tâm tới những thứ này.

King Kong lo lắng nói:

- Lão đại, cô gái này không chịu sự theo đuổi dỗ ngon dỗ ngọt đâu, anh không lo lắng còn có người sốt ruột đấy, không chừng chờ anh định thần lại thì mỹ nữ đã bị người khác theo đuổi tới tay rồi, đến lúc đó hối hận cũng đã muộn.

Tần Dương cười nói:

- Văn Vũ Nghiên cũng không phải dễ theo đuổi như vậy, một mỹ nữ thiên tài có bản lĩnh không thiếu tiền có ánh mắt cao lắm đấy.

King Kong cười khà khà:

- Lão đại, anh có thực sự muốn theo đuổi cô ấy hay không, có cần ngày thường tôi nhìn chằm chằm giúp anh không, chuyện trong công ty này không có mấy chuyện giấu được tôi đâu.

Tần Dương cười hả hê nói:

- Đừng buôn dưa lê như vậy, thuận theo tự nhiên đi, tôi còn trẻ, không vội.

King Kong khuyên nhủ:

- Lão đại, anh cũng không còn trẻ nữa, tới tháng mười đã tròn hai mươi hai rồi, đã đến tuổi kết hôn hợp pháp rồi, yêu đương không tới hai, ba năm là thích hợp, lỡ không thích hợp còn kịp thời chia tay, một lần nữa tìm đối tượng, còn chậm trễ tới tới lui lui nữa thì thời gian cũng chớp mắt trôi qua, thẳng tới ba mươi tuổi rồi.

Tần Dương tức giận liếc nhìn King Kong:

- Được rồi đấy, chẳng lẽ tới ba mươi tuổi tôi không tìm được vợ chắc.

King Kong cười khà khà:

- Lão đại anh đẹp trai, có tiền, còn có năng lực, đừng nói là ba mươi, cho dù tới năm mươi tuổi cũng không biết có bao nhiêu người thích đâu, nhưng phụ nữ như giám đốc Văn thật đúng là hàng cực phẩm, muốn diện mạo có diện mạo, muốn thân hình có thân hình, muốn khí chất có khí chất, quan trọng là còn có năng lực, công việc hoàn mỹ, cũng không phải lúc nào cũng gặp được, bỏ lỡ cơ hội sẽ phải hối hận.

Tần Dương cười nói:

- Được rồi được rồi, sao trước kia tôi không thấy cậu còn có tố chất làm bà mối nhỉ.

King Kong cười ha ha:

- Tôi đây không phải vì quan tâm tới lão đại sao, tuổi tác của anh và giám đốc Văn tương đương, trai tài gái sắc thật sự rất xứng đôi, cộng thêm quan hệ giữa hai nhà sâu sắc, đây không phải thân càng thêm thân sao?

Tần Dương khoát tay:

- Trong lòng tôi tự khắc có tính toán, nói chút chuyện khác đi.

Tần Dương vừa uống trà vừa cùng King Kong ngồi chém gió, đồng thời nhắn tin cho Hàn Phong và Trang Mộng Điệp, hẹn tối cùng ăn cơm, cả hai đều vui vẻ đáp ứng.

Đang uống trà, điện thoại của Tần Dương bỗng vang lên, Tần Dương cầm điện thoại lên nhìn, gương mặt lập tức thể hiện sự vui vẻ.

Lại là một người đã lâu không gặp.

Yến Tử Tuyết.

- Tử Tuyết, đã lâu không gặp.

Giọng nói hưng phấn của Yến Tử Tuyết vang lên:

- Tần Dương, anh rốt cuộc mở máy rồi, trong khoảng thời gian này anh chạy đi đâu vậy, toàn không liên lạc được với anh thôi.

- Ừ, tôi đi làm chút chuyện, chỗ kia không thuận tiện gọi điện thoại, cho nên không liên lạc được với bên ngoài, trước đây không phải đã gửi tin nhắn với một vòng bạn bè rồi sao?

Yến Tử Tuyết oán giận nói:

- Nhưng mà thời gian anh đi cũng dài quá rồi, mấy tháng không thấy bóng dáng, nếu không phải anh gửi cho một vòng bạn bè, chúng tôi còn tưởng anh bị bắt cóc nữa đấy.

Tần Dương cười nói:

- Ai bắt cóc tôi được, cũng không phải mỹ nữ, cũng chẳng phải phú hào.

Yến Tử Tuyết cười nói:

- Bây giờ anh đang ở đâu?

Tần Dương trả lời:

- Tôi đang ở công ty.

Yến Tử Tuyết mời mọc:

- Tối có thời gian không, cùng ăn cơm đi, đã lâu không gặp rồi, chúng tôi có việc muốn nhờ anh đây.

Tần Dương thuận miệng trả lời:

- Tối nay tôi ăn cơm cùng với mấy đồng nghiệp, hiện đang ở công ty chờ bọn họ tăng ca đây.

Yến Tử Tuyết ồ một tiếng, giọng điệu có chút thất vọng:

- Vậy ngày mai thì sao?

Tần Dương bất đắc dĩ nói:

- Đêm mai tôi cũng có hẹn, đã nhận lời một người bạn tới nhà cô ấy ăn cơm, bàn chút chuyện.

Yến Tử Tuyết chần chờ một chút, cẩn thận hỏi:

- Khuya hôm nay tiện chứ, anh yên tâm, chúng ta không cần ăn uống, không nói lan man, nếu không tiện thì coi như tôi chưa từng nói gì.

Tần Dương cười nói:

- Tiện mà, mấy người đều là bạn bè, không phải người ngoài.

Giọng nói của Yến Tử Tuyết thoáng cao hơn mấy lần:

- Chúng tôi có thể tới đó không?

Tần Dương sảng khoái đáp ứng:

- Chỉ cần mấy người không có ý kiến gì có thể tới, tôi không có ý kiến, quả thật đã rất lâu không gặp mặt mọi người.

Yến Tử Tuyết cao hứng nói:

- Chúng tôi có thể có ý kiến gì được, dù sao ở cùng với anh, có ăn có uống, còn được đảm bảo an toàn, địa điểm ở đâu?

Tần Dương cười nói:

- Vẫn chưa quyết định, tối nay tôi sẽ gửi địa chỉ cho.

Yến Tử Tuyết bỗng nhiên đề nghị:

- Tôi và Tử Băng hiện giờ cũng nhàn rỗi không có chuyện gì, chi bằng tôi tới công ty anh được không? Tôi còn chưa tới công ty anh đâu!

- Cũng được, vậy tôi gửi địa chỉ, mọi người qua đây, đến nơi thì gọi điện thoại cho tôi.

Tần Dương cúp điện thoại, gửi địa chỉ định vị cho Yến Tử Tuyết, sau đó đặt di động xuống:

- Hai người bạn muốn qua đây.

King Kong cười khà khà nói:

- Tôi nghe thấy rồi, hình như lại là mỹ nữ...

Tần Dương cười ha ha:

- Cậu thật sự nói không sai, không chỉ là mỹ nữ, hơn nữa còn là một cặp mỹ nữ song bào thai.

King Kong giật mình nói:

- Tôi bỗng nhiên định thần lại rồi, khó trách anh không hề sốt ruột, bên cạnh anh căn bản không thiếu mỹ nữ, khi nãy chỉ nói với giám đốc Văn, còn chưa nói tới quản lý Trang cũng là một đại mỹ nữ hiếm thấy, vô cùng có mỹ vị phụ nữ, khà khà, lão đại anh quả là lão đại, tôi kính phục!

Tần Dương cười ha ha nói:

- Chỉ là bạn...

King Kong nháy mắt ra hiệu lớn tiếng trả lời:

- Bạn, ừ, bạn, khà khà... Tôi hiểu mà, bạn thôi!
Bình Luận (0)
Comment