Chương 925: Tôi còn cho rằng cậu đã không cần tôi nữa rồi đấy
- Sao mọi người lại tới đây, cũng không gọi điện thoại trước nữa!
Lý Tư Kỳ rất vui vẻ chạy tới trước mặt Tần Dương, ánh mắt ngập tràn hưng phấn:
- Tần Dương, cậu trở về từ khi nào vậy, trước đó không liên lạc được với cậu...
Tần Dương cười nói:
- Mới về tham gia thi cuối kỳ, không phải hôm nay tới thăm chị chút sao, cho chị bất ngờ đây.
Lý Tư Kỳ trợn mắt liếc Tần Dương một cái:
- Xuất quỷ nhập thần, khi nãy làm tôi sợ nhảy dựng lên, hại tôi không diễn được, cũng may đạo diễn không mắng chửi người khác, nếu không tôi khóc cho cậu xem.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Chị hiện giờ là nữ chính đấy, đâu phải vai diễn nhỏ, dù gì cũng phải có quyền lợi con người chứ?
Lý Tư Kỳ cười tủm tỉm nói:
- Cũng được, quan hệ với mọi người trong tổ phim cũng rất tốt, đạo diễn đối xử với tôi cũng không tồi.
Tần Dương tò mò hỏi:
- Lần quay phim trước thế nào, bộ phim này là chị tự nhận, hay là Dư ca hỗ trợ giới thiệu?
Vẻ mặt Lý Tư Kỳ có chút kiêu ngạo nói:
- Đây là bọn họ tự tới tìm, nói tôi rất thích hợp làm nữ chính của bộ phim này, lần này cũng không dựa vào quan hệ mà có được đâu.
Tần Dương cười nói:
- Đương nhiên, chị hiện giờ chính là một ngôi sao nổi tiếng đấy, nhân khí rất cao rồi, đương nhiên không cần dựa vào mối quan hệ nữa.
Hai mắt Lý Tư Kỳ sáng ngời nhìn Tần Dương:
- Nhưng tôi toàn dựa vào sự giúp đỡ của cậu mới có ngày hôm nay, hơn nữa sau này chắc chắn vẫn cần cậu giúp đỡ nữa đấy.
Tần Dương cười nói:
- Không sao, có chuyện gì chị nói với tôi một tiếng là được.
Lý Tư Kỳ quay đầu nhìn chị em Yến gia:
- Hai em cùng tới với Tần Dương sao?
Yến Tử Tuyết cười nói:
- Hôm qua tụi em cùng ăn cơm, nói tới chị thì bảo hôm nay tới thăm dò đây.
Lý Tư Kỳ mở to hai mắt:
- Hôm qua mọi người tụ hội sao?
Yến Tử Băng gật đầu:
- Đúng, thật ra là Tần Dương liên hoan với bạn của anh ta, bọn em qua xin cơm thôi.
Vẻ mặt Lý Tư Kỳ hâm mộ nói:
- Thật hâm mộ mà, chị hiện giờ đang quay phim mệt tới mức rũ cả người, mọi người được ăn cơm còn đi hát... Chị cũng muốn ăn.
Tần Dương cười nói:
- Trưa nay có thì giờ rảnh không, tôi mời chị ăn cơm.
Lý Tư Kỳ chớp mắt:
- Tôi đi tìm đạo diễn thương lượng xem có thể thay đổi thời gian hay không.
Tần Dương gật đầu:
- Chị hỏi chút thử xem, nếu không giành thời gian ra được thì cũng đừng miễn cưỡng, công việc quan trọng hơn.
Lý Tư Kỳ hỏi:
- Tối nay cậu có thì giờ rảnh không?
Tần Dương lắc đầu:
- Đã có hẹn rồi, tới nhà người khác ăn cơm.
Lý Tư Kỳ có chút thất vọng nói:
- Vậy cũng được, tôi đi hỏi đạo diễn một chút.
Lý Tư Kỳ chạy tới bên đạo diễn câu thông một chút, nhanh chóng trở lại, kích động nói:
- Đã câu thông xong, đạo diễn nói diễn phần của tôi trước, sau hôm nay cũng không cần tới, chẳng qua mọi người có thể phải chờ thêm lát nữa.
Tần Dương cười nói:
- Không thành vấn đề, công việc quan trọng hơn.
Lý Tư Kỳ quay đầu vẫy tay với một người phụ nữ đeo kính mắt khoảng gần ba mươi cách đó không xa:
- Chị Hồng.
Người phụ nữ kia bước nhanh tới, Lý Tư Kỳ giới thiệu:
- Đây là Lý Hồng, phụ tá của tôi.
Tần Dương đánh giá Lý Hồng, bộ dáng trung đẳng, nhưng gương mặt thể hiện sự giỏi giang.
- Chị Hồng, chị lấy nước uống cho họ nhé...
- Được!
Tần Dương nhìn bóng lưng của Lý Hồng, cười nói:
- Chị tìm trợ lý khi nào vậy?
Lý Tư Kỳ cười nói:
- Trước khi quay bộ phim này, một mình ở tổ quay phim, nếu không có trợ lý sẽ rất rắc rối. Chị Hồng rất có năng lực, cũng rất cẩn thận, trước đây cũng từng là trợ lý cho một diễn viên, chẳng qua diễn viên kia xảy ra chút chuyện, cho nên chị Hồng thất nghiệp, tôi đúng lúc để chị ấy làm giúp tôi.
Tần Dương gật đầu:
- Trợ lý có năng lực nhất định phải có, nhưng càng cần phải chuyên nghiệp, bản thân diễn viên, ngôi sao cần phải xuất hiện nhiều trước ngành công nghiệp giải trí, đến cả cuộc sống riêng tư cũng dễ bị lôi ra ngoài ánh sáng, khiến bản thân không hề có tiếng nói riêng của mình, trước tình huống như vậy thì yêu cầu trợ lý càng cần phải giữ kín bí mật đời tư của thân chủ, nếu không có đôi khi sẽ gây ra chuyện rất lớn đấy.
Hai mắt Lý Tư Kỳ híp lại như hai vầng trăng khuyết:
- Ừ. Đương nhiên tôi hiểu được điều này, cũng vì tôi suy tính tới vấn đề này nên mới nhận, yên tâm đi, chị Hồng là người đáng tin.
Sau khi nói xong những lời này, Lý Tư Kỳ còn thừa dịp chị em Yến gia không chú ý trừng hai mắt với Tần Dương, thần sắc trong mắt khỏi nói cũng hiểu.
Trong lòng Tần Dương thoáng động, tâm trạng cũng vô cùng vi diệu, hắn đương nhiên hiểu được Lý Tư Kỳ chớp mắt với mình là có ý gì, tâm trạng có phần phức tạp.
- Mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi đi, đợi tôi một lát nha, tôi đi quay phim xong đã.
Lý Tư Kỳ nói một câu, sau đó nhanh chóng quay lại vào giữa trường quay, có lẽ vì đã có hẹn với đám người Tần Dương, Lý Tư Kỳ đã thu liễm lại trạng thái, cả buổi quay đều quay trong một lần, đợi tới qua hơn mười hai giờ một chút, tất cả các phần quay của Lý Tư Kỳ đều đã quay xong.
- Được rồi, quay xong rồi, hôm nay tôi được nghỉ, đợi tôi đi tháo trang sức...
Lý Tư Kỳ cười tủm tỉm nói một tiếng với ba người Tần Dương, sau đó trở về phòng hóa trang của riêng mình.
Đám người Tần Dương chờ ở bên ngoài, chưa đầy một lát sau cửa phòng bỗng nhiên được mở ra, gương mặt của Lý Tư Kỳ lộ ra giữa khe hở cửa phòng, gọi Tần Dương:
- Tần Dương, cậu lại đây giúp tôi một chút.
Tần Dương hơi kinh ngạc, nhưng vẫn sảng khoái đáp ứng, sau đó bước nhanh về phía cửa phòng hóa trang của Lý Tư Kỳ, đẩy cửa đi vào.
- Sao vậy, có gì cần tôi giúp đỡ sao?
Tần Dương vừa nói xong câu này, Lý Tư Kỳ đã tiện tay khép cửa phòng lại, sau đó trực tiếp ôm lấy Tq, đẩy hắn tựa lên tường, không nói không rằng trực tiếp hôn tới.
Tần Dương bất ngờ không kịp phản ứng, theo bản năng ôm lấy eo của Lý Tư Kỳ.
Hai người tựa lên cánh cửa phòng hóa trang, hôn gần như cuồng dã, rất lâu sau Lý Tư Kỳ mới thở phì phò cách Tần Dương một chút, hai mắt như ngập tràn sóng nước, lấp lánh lúng liếng đưa tình nhìn chằm chằm Tần Dương.
- Cậu đó, mấy tháng nay chạy đi đâu vậy, làm tôi nhớ chết đi được...
Tần Dương ôm eo Lý Tư Kỳ, cười bất lực nói:
- Tôi cũng hết cách rồi, sư công của tôi ném tôi tới một nơi, để tôi an tĩnh tu hành, không thể liên lạc được với bên ngoài...
Lý Tư Kỳ ôm eo Tần Dương, trực tiếp dựa mặt lên ngực Tần Dương:
- Tôi vẫn luôn nhớ cậu đấy, nhưng cậu đến cả một tin nhắn cũng không có, tôi còn tưởng cậu không cần tôi nữa đấy.
Giọng của Lý Tư Kỳ nỉ non, ngập tràn nỗi nhớ nhung từ sâu bên trong nội tâm. Cô cọ đầu trong ngực Tần Dương, sau đó giống như một chú mèo nhỏ tìm một tư thế thoải mái, ghé đầu của mình lên ngực Tần Dương, bộ dạng thoải mái.
Tần Dương nhìn nét mặt của Lý Tư Kỳ, tình cảm trong lòng cũng như đang bành trướng, hắn nhẹ nhàng ôm lấy Lý Tư Kỳ, khẽ cười nói:
- Không cần nữa? Sao tôi có thể cam lòng được đây?
Tay ôm eo Tần Dương của Lý Tư Kỳ siết chặt hơn, khẽ nói:
- Cậu có chị em Yến gia xinh đẹp bên cạnh còn có thể nhớ tới tôi sao?
Tần Dương bất đắc dĩ nói:
- Đoán linh tinh gì đấy, tôi và hai chị em họ chỉ là bạn bè, đối xử với hai người họ như em gái mà thôi, tôi cũng không có ý xấu...
Lý Tư Kỳ liếc nhìn Tần Dương:
- Cậu không có suy nghĩ đó cũng khó đảm bảo người khác không có suy nghĩ đó với cậu.
Tần Dương cười khổ:
- Đừng nói mò, giữa bọn tôi quả thật không có gì.
Lý Tư Kỳ cười hì hì nói:
- Yến Tử Băng trước kia từng biết, cũng từng nhìn thấy quan hệ giữa chúng ta, cô ấy vẫn quan hệ tốt với cậu như vậy, muốn nói không có gì, cậu tin được sao?