Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 914 - Chương 924: Thăm Dò

Chương 924: Thăm dò
 

Mặc dù Tần Dương nói chuyện với Yến Tử Tuyết, nhưng cũng nhìn thấy được cái liếc nhìn u oán của Yến Tử Băng, trong lòng run lên một cái, nụ cười trên gương mặt lập tức có chút gượng gạo.

Yến Tử Tuyết không rõ chuyện gì, nhưng Yến Tử Băng từng lén nhìn thấy hắn và Lý Tư Kỳ nửa đêm làm chuyện đó, hơn nữa cô còn từng lặng yên câu thông với Lý Tư Kỳ, biết hắn và Lý Tư Kỳ có quan hệ, hiện giờ lại xuất hiện một Trang Mộng Điệp, trong thâm tâm cô e rằng cảm nhận đối với hắn càng giảm xuống không ít.

Yến Tử Tuyết không biết rõ chân tướng, vẻ mặt còn như thể buôn dưa kê hỏi tới tấp quan hệ của Tần Dương và Trang Mộng Điệp.

- Hai người trước kia sao biết nhau được vậy?

Tần Dương trong nhất thời cũng không biết nên nói gì, chỉ đành sảng khoái đơn giản kể lại một lần quá trình hắn và Trang Mộng Điệp quen biết nhau ra.

- Oa, anh đúng là đa tài đa nghệ, còn mỗi ngày tới nghe anh đánh đàn, mời anh uống rượu, nghe thật lãng mạn nha.

Yến Tử Tuyết cảm thán một câu, bỗng nghi ngờ hỏi:

- Kỹ thuật piano của anh lợi hại như vậy sao còn theo học giáo sư, nhưng cũng đâu thấy anh phát triển ở phương diện này đâu?

Tần Dương có chút xấu hổ, bởi vì hắn quả thật có hơi phụ lòng với giáo sư đã dạy bảo mình, vị giáo sư ấy đã dạy dỗ đối xử với mình như chính đệ tử thân truyền, nhưng quả thật một năm nay hắn bận tối mắt, cơ bản đã ném chuyện học tập âm nhạc ra sau đầu rồi.

Chẳng qua lời của Yến Tử Tuyết ngược lại đã nhắc nhở Tần Dương, lần này trở về hẳn nên đi thăm thầy một chút.

Tối nay phải tới nhà Văn Vũ Nghiên, vậy thì tối mai tới thăm hỏi đi, nếu không không biết sau khi tới đảo Síp rồi tới bao giờ mới quay về nữa.

- Việc cần làm quá nhiều, không có thời gian, chắc hẳn thầy đã giận chết tôi rồi cũng nên.

Yến Tử Tuyết cười hì hì nói:

- Khẳng định, không dễ gì mới gặp được một đệ tử có thiên phú như vậy, không ngờ anh chỉ định chơi vui, trong lòng thầy chắc chắn rất oán giận anh đây...

Tần Dương cười khổ nói:

- Đúng vậy, sự việc quả thật quá bận rộn, hi vọng tiếp theo đây không cần phải bận rộn, tôi cũng muốn học cho tốt trong một khoảng thời gian ngắn, dù sao cũng tới đây vì học tập, như bây giờ thật sự khiến tôi hoàn toàn không giống một sinh viên nữa rồi.

Nói tới âm nhạc, nghe xong quá trình quen biết giữa Tần Dương và Trang Mộng Điệp, mặc dù có một số việc Tần Dương không kể lại, nhưng quả thật đã thỏa mãn trái tim vô cùng hiếu kỳ của Yến Tử Tuyết.

Cô thật ra cũng không kinh hãi trước mối quan hệ giữa Tần Dương và Trang Mộng Điệp, bản thân cô xuất thân trong đại gia tộc đã thấy nhiều chuyện ở bên cạnh những đám công tử thế gia có nhiều bạn gái, như Tần Dương vừa có tiền vừa có bản lĩnh, có tính cách tốt, dáng vẻ bên ngoài còn đẹp trai, phụ nữ bên cạnh nhiều hơn một chút quả thật là chuyện rất bình thường.

Huống chi Tần Dương hiện giờ còn đang độc thân, người ta đôi bên đều tình nguyện thì có liên quan gì?

Yến Tử Băng ở bên cạnh dựng thẳng lỗ tai cẩn thận lắng nghe, trong lòng thậm chí có chút hâm mộ.

Yến Tử Băng khẽ nói:

- Nếu anh muốn gia biểu diễn hoặc thi đấu gì đó thì cũng đừng quên báo cho bọn tôi biết nha, chúng tôi nhất định tới tận nơi nghe, vỗ tay cổ vũ cho anh.

Tần Dương cười nói:

- Được.

Xe lái vào đài truyền hình Trung Hải, trực tiếp đi tới vị trí quay phim của Lý Tư Kỳ.

Ba người Tần Dương cũng không hỏi thăm Lý Tư Kỳ trước, vì cũng không muốn ảnh hưởng tới công việc của Lý Tư Kỳ, vả lại cũng muốn cho Lý Tư Kỳ kinh hỉ.

Sau khi đỗ xe lại, ba người Tần Dương đi tới tổ quay phim của Lý Tư Kỳ, lúc này đang quay phim, bên ngoài có một đám người vây xem và fan hâm mộ.

Yến Tử Tuyết nhón mũi chân lên nhòm vào bên trong:

- Đang quay phim rồi, nhưng chúng ta không vào được.

Tần Dương cười nói:

- Nếu đang quay phim thì đừng quấy rầy cô ấy, chúng ta nhìn ở đây đi, đợi cô ấy quay phim xong thì gọi điện thoại là được.

- Được.

Ba người đứng bên ngoài vòng đám người vây xem, từ xa nhìn Lý Tư Kỳ quay phim, lúc này Lý Tư Kỳ đang mặc quần áo cổ trang màu trắng dẫn theo mấy phần tiên khí, trên vai còn đeo một thanh trường kiếm màu xanh biết, trông qua rất có dáng vẻ tiên nhân.

- Oa, chị Kỳ trông như tiên nữ ấy, đẹp quá.

- Đúng vậy, rất có khí chất.

Chị em Yến gia đều ngập tràn vẻ hâm mộ lấp lánh trong ánh mắt, gương mặt ngập tràn tâm tình kích động.

Bên cạnh Tần Dương có một khối đá khá cao, người bình thường cũng khó có thể giẫm lên được, nhưng tay Tần Dương chống một cái, chân vừa đạp, cả thân người đã trực tiếp nhảy lên tảng đá, sau đó không hề có hình tượng ngồi trên tảng đá như vậy, thảnh thơi nhìn Lý Tư Kỳ quay phim từ xa, nhãn lực của hắn tốt, mặc dù cách một khoảng nhưng vẫn thấy được rất rõ ràng.

Chị em Yến gia ngẩng đầu lên nhìn, lập tức mặc kệ.

- Tần Dương, tôi cũng muốn lên!

- Tôi cũng muốn!

Tần Dương cười nói:

- Bên trên rất hẹp, cẩn thận kẻo ngã, hai cô ở dưới đứng xem đi.

Yến Tử Tuyết lắc đầu:

- Mặc kệ! Đứng thật cao nhìn thấy được xa, tôi muốn lên!

Yến Tử Băng không cam lòng yếu thế gật đầu.

Tần Dương bất lực vươn tay:

- Đến đây, tôi kéo hai người lên.

Tần Dương kéo hai chị em lên, sau đó nhường vị trí một chút, để hai cô lần lượt ngồi hai bên của Tần Dương.

Vì khối đá này cũng không lớn, ba người ngồi có chút chật, nửa người của Yến Tử Tuyết đã lấn tới chỗ Tần Dương rồi, quần chúng vây xem bên dưới nhìn thấy được cảnh này đều tỏa ra thần sắc hâm mộ.

- Haiz, thật hâm mộ người anh em này, cặp chị em song sinh xinh đẹp quá.

- Hâm mộ tới phát khóc...

- Em gái nhà người ta…

Tần Dương cảm nhận được ánh mắt dịu dàng từ bên cạnh truyền tới, trong lòng có chút ngượng ngùng, dứt khoát đừng dậy tặng lại vị trí cho hai người, bản thân thì đứng sau lưng hai cô.

Lý Tư Kỳ đang quay phim, đang tới đoạn đối thoại, thông qua bả vai của một nam diễn viên vừa hay thấy được Tần Dương và chị em Yến gia trên tảng đá cách đó không xa.

Mặc dù hơi xa, nhưng Lý Tư Kỳ liếc mắt vẫn nhận ra Tần Dương chính là người đã lâu không gặp, cũng không liên lạc được.

Trong lòng cô cảm thấy vui vẻ, sắc mặt bất giác thay đổi, trong nháy mắt mỉm cười.

- Cắt!

Đạo diễn hô cắt, nhíu mày không nói gì thêm, Lý Tư Kỳ lập tức ý thức bản thân đã phạm sai lầm, vội vàng nói lời xin lỗi:

- Xin lỗi đạo diễn, lỗi tại tôi, làm lại một lần nữa đi.

Đạo diễn quay đầu lại nhìn cũng thấy được ba người Tần Dương đứng trên tảng đá đằng xa, nhíu mày quay đầu quát:

- Nhân viên trường quay, mấy người kia đang làm gì vậy, đuổi người cách xa một chút, đừng ảnh hưởng tới việc quay phim.

Lý Tư Kỳ vội vàng khuyên nhủ:

- Đạo diễn, ba người ngồi trên tảng đá kia là bạn của tôi, trước đó không gọi điện cho tôi, tôi cũng không biết bọn họ tới thăm dò...

Đạo diễn ồ một tiếng, Lý Tư Kỳ diễn vai nữ chính, đang nổi tiếng, hơn nữa bản thân cũng chăm chỉ khiêm tốn, rất có duyên, lập tức khoát tay nói:

- Cho ba người kia vào đây, chúng ta tiếp tục, lặp lại một lần nữa.

Lý Tư Kỳ đáp một tiếng, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân, một lần nữa gia nhập trạng thái quay phim, chẳng qua tâm trạng vui sướng, nhìn kiểu gì cũng kém hơn một chút so với trạng thái khi nãy.

Quay lại một lần nữa, đạo diễn trông qua, rõ ràng hơi có chút miễn cưỡng, bỗng khoát tay nói:

- Nghỉ ngơi mười phút.

Lý Tư Kỳ đương nhiên hiểu rõ đạo diễn đây là cho mình nghỉ liền nói lời cảm tạ, sau đó nhanh chóng chạy tới hướng ba người Tần Dương đang đứng quan sát...
Bình Luận (0)
Comment