Chương 923: Dấu răng
- Đinh đinh đinh...
Tần Dương vẫn còn đang ngủ say, điện thoại đặt đầu giường liền vang lên, hắn bị đánh thức khi đang ngủ say.
Tần Dương mở to hai mắt, đúng lúc đối diện với cặp mắt sáng ngời đang tình ý đưa đẩy nhìn hắn.
Tần Dương mỉm cười:
- Chào buổi sáng.
Trang Mộng Điệp mỉm cười:
- Không còn sớm đâu, cũng đã chín rưỡi rồi.
Tần Dương vươn tay lấy điện thoại ở bên cạnh cầm lên, thuận miệng trả lời:
- Hôm nay không phải cuối tuần sao, vẫn ngủ nướng được.
Trang Mộng Điệp dậy nửa người trên giường hiển lộ đường cong đồi núi rõ ràng, mỉm cười nói:
- Chị đi đi rửa mặt.
- Được.
Trang Mộng Điệp tiến tới gần hôn lên mặt Tần Dương một cái, sau đó mới xuống giường, hai chân thon dài để trần đi vào nhà tắm.
Ánh mắt của Tần Dương nhìn theo bóng lưng của Trang Mộng Điệp, sau đó mới nhìn xuống màn hình điện thoại, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, rồi nghe điện thoại.
- Này, mấy người có cần tích cực như vậy không, hiện giờ mới có chín rưỡi thôi đấy.
Giọng nói kích động của Yến Tử Tuyết vang lên truyền tới từ bên kia:
- Biết anh chắc chắn còn đang ngủ nướng nên mới thúc giục anh, đợi anh sửa soạn xong chúng ta cùng tới đài truyền hình, cũng sắp tới trưa rồi, cho nên nhanh chút đi.
Tần Dương cười nói:
- Tới trưa không phải đúng lúc tới giờ ăn cơm sao, như vậy không phải tốt hơn sao?
Yến Tử Tuyết cười nói:
- Nhanh dậy đi, chúng tôi cầm cơm theo cho anh.
Tần Dương bị sự tích cực của hai cô nàng này đánh bại, lắc đầu nói:
- Cả hai thật tích cực, được rồi, tôi rời giường, cho tôi nửa tiếng, mười giờ ra khỏi cửa, hai cô tới cửa khu chung cư chỗ tôi tụ họp đi.
- Được, lát nữa gặp!
Tần Dương cúp điện thoại, duỗi lưng một cái ngồi dậy trên giường.
Đêm qua, Tần Dương, King Kong, Hàn Phong cùng với bạn gái của hắn Lâm Phỉ, Trang Mộng Điệp cùng với hai chị em Yến gia tổng cộng là bảy người cùng ăn xong rồi đi hát, bận rộn loay hoay tới nửa đêm mới tan cuộc.
Tần Dương và King Kong lâu lắm mới gặp lại, uống không ít, đợi sau khi sắp xếp cho mọi người về nhà hết rồi, Tần Dương và Trang Mộng Điệp cùng về nhà, cô căn bản không về nhà, trực tiếp về cùng Tần Dương, sau đó lên giường của Tần Dương.
Tần Dương đi vào nhà tắm, ôm lấy Trang Mộng Điệp từ phía sau, đặt cằm của mình lên vai cô.
Hai tay cũng rất tự nhiên ôm trọn lấy hai đồi núi mềm mại kia.
- Đừng làm loạn, không phải cậu bận ra ngoài sao, cẩn thận kẻo lát nữa không đi được.
Tần Dương nhìn gương mặt cười rạng rỡ như đang tỏa ra dáng vẻ diễm lệ dụ hoặc, khẽ cười nói:
- Không đi được thì không đi nữa, giỏi lắm thì tôi chơi xấu thôi.
Trang Mộng Điệp cười tủm tỉm nói:
- Chơi xấu với cô gái nhỏ, cậu thú vị thật đấy.
Tần Dương bĩu môi:
- Cô gái nhỏ gì chứ, chẳng lẽ tôi già lắm sao, tôi cũng chỉ lớn hơn hai cô nàng đấy có hai tuổi thôi.
Trang Mộng Điệp mỉm cười nói:
- Nhưng cậu khiến người khác cảm thấy hoàn toàn là một người đàn ông thành thục... A, tay của cậu... đáng ghét...
Gương mặt Trang Mộng Điệp ửng hồng, trong mắt lấp lánh ánh nước dụ hoặc.
Tần Dương lập tức cảm thấy ngọn lửa hừng hực cháy lan tỏa toàn thân, trong lòng nóng lên, thân thể từ phía sau dán chặt lấy người Trang Mộng Điệp.
- Mặc kệ, để các cô ấy đợi trước chút đi.
Trang Mộng Điệp buông bàn chải đánh răng trong tay xuống, hơi ngẩng đầu cười mị hoặc với Tần Dương trong gương:
- Chị không ngăn cậu đâu nha, tới muộn cũng không thể trách chị được.
Khi Tần Dương lái xe tới cửa khu chung cư đã nhìn thấy chị em Yến gia, thời gian khi đó đã là mười giờ mười lăm phút rồi.
- Tần Dương, anh đến muộn mười lăm phút!
Tần Dương cười ha ha nói:
- Ừ, lỗi của tôi, tắm rửa nhiều chậm trễ chút thời gian, trưa nay mời hai cô ăn tiệc lớn bồi tội, như vậy có được không?
Yến Tử Tuyết cười hì hì nói:
- Anh định mời chúng tôi ăn gì đây?
Tần Dương tiêu sái trả lời:
- Chỉ cần có thể tìm được thì tùy các cô quyết định, được chưa.
Yến Tử Tuyết hít cái mũi xinh đẹp, khẽ nói:
- Đây chính là lời anh nói đấy, cũng đừng trách tôi ra tay ác!
Tần Dương cười nói:
- Một lời đã định, tuyệt đối không có ý kiến.
Yến Tử Băng đưa một cái túi cho Tần Dương:
- Đây là bánh ngọt mà chúng tôi mua, anh chắc vẫn chưa ăn sáng đâu nhỉ, đêm qua các anh uống nhiều rượu như vậy, chỉ sợ sớm đã đói rồi, ăn chút bánh ngọt vào bụng đi, chi bằng anh ngồi ghế bên, tôi lái xe cho nhé?
Tần Dương nhận lấy túi, cười nói:
- Cảm ơn! Tử Tuyết, cô xem em gái của cô dịu dàng bao nhiêu, cô phải học tập chút đi.
Yến Tử Tuyết khẽ nói:
- Bánh ngọt này là hai bọn tôi cùng mua, cũng có một nửa tâm ý của tôi đấy biết không?
Tần Dương ngồi trên vị trí tay lái phụ, cười nói:
- Được rồi, được rồi, là lỗi của tôi, đi thôi.
Tần Dương vốn khi ngủ dậy đã đói rồi, còn "vận động sáng sớm" càng đói tới mức ngực dán vào lưng rồi, cho nên chỉ hai ba miếng đã nuốt hết toàn bộ chỗ bánh ngọt sáng vào bụng, lúc này mới thở dài một hơi.
Yến Tử Tuyết nhìn bộ dạng của Tần Dương, không kiềm chế được cười nói:
- Trông dáng vẻ này của anh như có thể ăn hết một con trâu vậy...
Tần Dương cầm lấy khăn giấy lau miệng, cười nói:
- Còn không phải sao, đã mấy giờ rồi còn chưa được ăn cái gì, rượu có tính axit trợ giúp tiêu hóa, đói nhanh hơn...
Yến Tử Tuyết ngồi ghế sau, ánh mắt bỗng nhiên nhìn chằm chằm trên cánh tay của Tần Dương:
- Hả, cánh tay của anh... đây là...
- Ừ, sao vậy?
Tần Dương nghi hoặc giơ cánh tay lên xem, sắc mặt lập tức biến đổi, trên cánh tay của hắn có một dấu răng rất nhạt, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra là bị người khác cắn...
Dấu răng này đương nhiên là Trang Mộng Điệp cắn khi kích động, cũng không dùng lực quá lớn, đương nhiên không cắn rách da, chẳng qua Tần Dương sợ vận nội khí sẽ khiến răng của cô bị gãy nên cũng để cô tùy ý cắn, không ngờ sáng nay còn một dấu, mà hắn cũng không chú ý.
Khi Tần Dương nâng cánh tay lên, Yến Tử Tuyết cũng đã nhìn rõ dấu răng này, sắc mặt lập tức có chút quái dị.
Đây rõ ràng là dấu răng phụ nữ cắn lên.
Hôm qua khi hai người rời đi, chỉ có Tần Dương và Trang Mộng Điệp còn ở lại, chẳng lẽ hai bọn họ tối qua ở cùng nhau?
Tần Dương thuận tiện chà xát tay, buông cánh tay xuống:
- Vấp ngã, bị đụng tới.
Vấp ngã?
Bị đụng tới?
Anh cảm thấy tôi có tin được không?
Yến Tử Tuyết cười gian, ánh mắt có chút quái dị:
- Anh là người tu hành đấy, đi đường còn có thể té ngã, còn bị đụng tới?
Tần Dương vẻ mặt không đổi sắc trấn định trả lời:
- Hôm qua không phải uống nhiều sao, người tu hành cũng sẽ uống say đấy.
Yến Tử Tuyết bỗng nhiên vươn nửa người lên hàng ghế trước, tỏ vẻ tôi nhìn thấu tim gan phèo phổi của anh rồi, cười gian nói:
- Đây là chị Điệp cắn à, tối qua hai người ở cùng nhau?
Vẻ mặt Tần Dương trấn định bĩu môi:
- Trong não cô chứa cái gì vậy.
Dáng vẻ của Yến Tử Tuyết chắc chắn nói:
- Anh cũng đừng giấu, ở cùng chị Điệp cũng không phải chuyện không thể để mọi người biết. Chị Điệp xinh đẹp như vậy, vô cùng có hương vị phụ nữ, đến cả tôi cũng cảm thấy bị mê hoặc, một người đàn ông chân chính như anh thích chị ấy không phải rất bình thường sao?
Yến Tử Tuyết đắc ý nói, lại không chú ý tới Yến Tử Băng lái xe bên cạnh vẻ mặt một lần nữa ửng đỏ, ánh mắt nhanh chóng liếc Tần Dương ngồi vị trí lái phụ, trong mắt như có chút u oán...