Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 912 - Chương 922: Nắm Đấm To Hơn Là Lão Đại

Chương 922: Nắm đấm to hơn là lão đại
 

Khi King Kong nhìn thấy hai chị em Yến Tử Tuyết thì hai mắt lập tức sáng ngời, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương lập tức thêm thâm ý "Quả nhiên như tôi suy đoán".

- Đây là trưởng phòng an ninh Vương, hai cô gọi Vương đại ca là được rồi.

Hai chị em đáng yêu gọi một tiếng Vương đại ca, khiến trái tim của con người rắn rỏi như King Kong cũng phải rã rời đi mấy phần.

- Lão đại, anh đi đâu mà quen được cặp chị em song sinh xinh đẹp như vậy.

Tần Dương cười nói:

- Tôi chữa bệnh giúp ông nội của hai cô ấy mới quen biết.

Yến Tử Tuyết tò mò mở tròn mắt:

- Vương đại ca, vì sao anh phải gọi Tần Dương là lão đại?

Tần Dương cười nói:

- Trước kia khi quen biết nhau, bọn họ muốn bắt tôi gọi bọn họ là lão đại, sau đó tôi không phục liền đánh bọn họ một trận, bọn họ không đánh được lại tôi, đành chịu, cũng chỉ có thể gọi tôi là lão đại thôi.

Ánh mắt cả hai cô đồng loạt nhìn tới King Kong, King Kong cười khổ nói:

- Lão đại là người tu hành, tôi chỉ là một người thường, sao đánh thắng anh ấy được, lúc trước mấy người chúng tôi bị anh ấy xử lý cực kỳ thê thảm, nhưng mọi người cũng phải vui lòng phục tùng, cho nên tất cả mọi người mới gọi anh ấy là lão đại...

Yến Tử Băng tò mò hỏi:

- Mấy người quen biết nhau thế nào?

King Kong không trả lời, quay đầu nhìn Tần Dương.

Tần Dương cười nói:

- Một trại huấn luyện bắt chước hình thức quân sự, cho nên nắm đấm to hơn là lão đại.

Hai cô ồ một tiếng, ánh mắt nhìn Tần Dương ngập tràn dáng vẻ khâm phục không hề che dấu.

- Ngồi đi, còn một khoảng thời gian nữa mới tới giờ tan làm.

King Kong lại ân cần rót trà cho hai cô, hai cô nhận lấy chén trà, đều rất lễ phép nhưng không kém phần khách sáo nói lời cảm tạ.

King Kong nhìn cặp chị em song sinh xinh đẹp lại có lễ phép này, lại nhìn ánh mắt các cô nhìn Tần Dương, trong lòng không khỏi âm thầm khâm phục, bản thân quả thật đã đánh giá lão đại quá thấp, trước đó còn khuyên hắn nói rằng không thể bỏ qua mỹ nữ, để lỡ sẽ phải hối hận, nhưng hiện giờ xem ra bên cạnh Tần Dương nào có ai không phải mỹ nữ cực phẩm chứ?

Nhân sinh bưu hãn tới mức nào quả thật không cần giải thích.

Tần Dương dựa người lên ghế sô pha, nhàn nhã bưng chén trà, nhấp một ngụm sau đó cười nói:

- Trước đó cô có gọi điện thoại nói có chuyện muốn nhờ vả tôi, chuyện gì vậy, nói nghe chút xem.

King Kong đứng dậy:

- Lão đại, mọi người trò chuyện trước đi, tôi phải đi kiểm tra một vòng xem đám nhóc kia có lười biếng hay không.

Tần Dương biết King Kong đang tạo không gian riêng cho mình có thể thuận tiện trao đổi với cặp song sinh, vì không biết hai cô muốn nhờ vả chuyện gì nên hắn cũng không giữ người lại, gật đầu nói:

- Được, cậu đi trước nhanh đi.

Sau khi King Kong đẩy cửa rời đi, Tần Dương cười nói:

- Hiện giờ đã không có người khác, mau nói đi.

Yến Tử Tuyết mím môi, gương mặt đỏ ửng nói:

- Chúng tôi không phải đã kết thúc năm nhất rồi sao?

Tần Dương ừ một tiếng:

- Sau đó thì sao?

Ánh mắt Yến Tử Tuyết thấp thỏm chờ mong nhìn Tần Dương:

- Chiếu theo quy định của trường học, chỉ cần kết thúc năm nhất là có thể tiếp tục nhiệm vụ diễn kịch, chúng tôi muốn nhờ anh giúp đỡ một chút xem có thể giới thiệu giúp chúng tôi hay không, tìm mấy vai luyện diễn xuất một chút, ừ, vai diễn tùy tiện đều được, chúng tôi không có yêu cầu cao...

Tần Dương cười nói:

- Chuyện như vậy sao, được, tôi giúp hai cô hỏi một chút, đúng rồi, hai cô ngày thường có liên lạc với Lý sư tỷ của các cô không, cô ấy có thể giúp đỡ được chăng?

Yến Tử Băng khẽ trả lời:

- Gần đây sư tỷ nhận diễn nữ chính một bộ phim tiên hiệp, bận rộn lắm, chúng tôi cũng không có ý quấy rầy chị ấy.

Tần Dương hăng hái hẳn lên hỏi:

- Bộ phim tiên hiệp?

Yến Tử Tuyết bèn giải thích:

- Đúng vậy, nghe nói là căn cứ cải biên từ một bộ tiểu thuyết đang hot trên mạng, nhân khí rất vượng, chắc hẳn sau khi bộ phim này được công chiếu sẽ vô cùng hot, đến lúc đó danh tiếng của Lý sư tỷ có thể bay lên một nấc thang mới, nhất định có thể đạt tới trình độ của một minh tinh.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Quay ở đâu?

- Ngay tại đài truyền hình Trung Hải, anh có muốn đi thăm dò không, nếu có thăm dò thì nói một tiếng dẫn theo chúng tôi đi nữa.

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Hình như trừ tối mai có việc ra, tạm thời không có lịch trình khác, đi thăm dò ngược lại cũng được đấy.

Yến Tử Tuyết hưng phấn hẳn lên, lập tức nắm lấy cánh tay của Tần Dương, khẩn cầu:

- Vậy anh dẫn chúng tôi đi cùng được không?

Tần Dương cười nói:

- Được đấy, sáng mai đi xem, chiều về.

- Được, một lời đã định, không được trốn đâu đấy!

Tần Dương cười nói:

- Chuyện này cũng không phải việc gì lớn, về phần lật lọng, ở mức độ chuyện của hai cô cũng không cần gấp gáp nhỉ, đợi tôi quay về hỏi giúp hai cô, hai cô cứ nghỉ hè vui vẻ đi.

Yến Tử Tuyết gật đầu:

- Được, chúng tôi nghe anh, anh định đi đâu sao?

Tần Dương cười nói:

- Ra ngoài làm chút chuyện, chắc phải trễ khoảng một thời gian ngắn.

Yến Tử Tuyết cảm thán:

- Anh bận thật đấy, vừa trở về đã phải ra ngoài rồi.

Tần Dương bất đắc dĩ nói:

- Có cách gì được đây, thật ra tôi cũng muốn không có gì xảy ra cả, chỉ cần ngây ngốc trong nhà, gặp mặt bạn bè, ngủ nướng thật tốt biết bao, đáng tiếc không được.

Tần Dương hơi ngừng lại một chút rồi hỏi:

- Hai cô dự định làm gì để trôi qua khoảng thời gian trọn hai tháng nghỉ hè này đây?

Yến Tử Tuyết tựa lưng lên ghế sô pha, vẻ mặt nhàm chán nói:

- Thời tiết đã nóng lên, hoàn toàn không muốn ra khỏi cửa, cũng không có nơi nào có thể đi, cảm thấy thật buồn chán...

Tần Dương cười nói:

- Đúng vậy, cũng đã nóng lên rồi, thời tiết như thế này diễn kịch cũng sẽ là chịu tội, vẫn nên chờ thời tiết mát mẻ chút rồi nói tiếp.

Yến Tử Tuyết gật đầu, bỗng nhiên đứng dậy:

- Tần Dương, trước kia không phải anh nói muốn lập ra công ty phim ảnh sao?

Tần Dương sửng sốt một chút, chợt cười nói:

- À, hình như có từng nói như vậy.

Yến Tử Tuyết thấp thỏm dùng ánh mắt chờ mong nhìn Tần Dương:

- Vậy anh còn làm nữa không?

Tần Dương cười nói:

- Có thể, nhưng phải chờ thêm mấy tháng nữa, hiện giờ tập đoàn Thi Nhã phần lớn đều đang đầu tư rồi, vẫn chưa sản xuất ra, đợi kiếm được tiền lại lập nên công ty phim ảnh, hiện tại đầu tư cho đóng phim cũng không ít, còn phải có đủ con đường, nếu không dù quay ra xong cũng không đầu nhập được vào viện phim ảnh hoặc lượng người xem quá ít, đến lúc đó chỉ có đường ra ngoài đường mà ở...

Hai mắt Yến Tử Tuyết lóe sáng nhìn Tần Dương:

- Tôi rất mong chờ tới ngày đó đấy, chờ anh mở công ty phim ảnh rồi, chúng tôi có thể dần dần cọ xát với các vai diễn rồi, vai diễn lớn không được thì đi từ vai diễn nhỏ lên cũng có thể.

Tần Dương cười nói:

- Được, được, được, đến lúc đó chỉ cần hai cô tùy tiện chọn vai diễn phù hợp với mình là được, nhưng bản thân diễn xuất của các cô cũng phải vượt qua được kiểm tra, nếu không dù tôi giúp các cô tìm vai diễn, nhưng bản thân các cô diễn kém thì tôi cũng không giúp được.

Yến Tử Tuyết ngập tràn động lực nói:

- Chúng tôi vẫn luôn nỗ lực, giáo viên cũng thường xuyên khen chúng tôi đấy.

Tần Dương cười nói:

- Hai người nghỉ hè rồi không phải rất nhàm chán sao, có thể tham gia học lớp liên quan diễn xuất hoặc thực tiễn, tăng kỹ năng diễn xuất, khi nào về tôi sẽ đi nghe ngóng cho hai người xem có xã kịch nào không, để hai cô luyện tập một chút...

Yến Tử Tuyết nắm lấy tay của Tần Dương, hưng phấn run lên:

- Được, được, cảm ơn anh!
Bình Luận (0)
Comment