Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 935 - Chương 945: Hiểu Sai

Chương 945: Hiểu sai
 

Dưới mặt đất?

Tần Dương giật mình:

- Thì ra là thế, bảo sao mình thấy lạ là một viện nghiên cứu bưu hãn như vậy sao có thể có quy mô như thế này được, quả thật khó có thể khiến người khác tin tưởng được.

Trước kia khi ở trong nhóm Ingle Tần Dương đã từng lẻn vào một viện nghiên cứu lấy trộm một phần tư liệu nghiên cứu, nhưng tòa viện nghiên cứu kia cao hơn mười tầng, thậm chí trên nóc còn có trạm đỗ trực thăng, viện nghiên cứu Hurricane trước mặt này so qua có phần hơi keo kiệt rồi.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Mình đã từng hỏi qua quy mô của Hurricane, mẹ mình nói diện tích bên dưới rất lớn, là lớn hơn diện tích của tòa nhà bên gấp mấy lần, hơn nữa còn có tới mấy tầng... Chúng ta hiện giờ có cần vào không?

Tần Dương lắc đầu cười nói:

- Chúng ta đi vào đó làm gì, đợi tin tức từ mẹ cậu đi, nếu người kia không muốn gặp mình, thì khuya hôm nay mình sẽ tới tận cửa chào hỏi.

Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng:

- Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?

Ngón tay của Tần Dương chỉ tới đường ven biển phía trước:

- Đi bộ chút đi, đi dọc bờ biển chơi đùa một chút, nếu trong lúc này không có chuyện gì để làm thì du ngoạn đi.

Hàn Thanh Thanh nhìn vẻ mặt, nụ cười bình tĩnh của Tần Dương, không kiềm chế được cười nói:

- Cậu ngược lại không hề sốt ruột nhỉ.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Việc này đã kéo dài tới vậy rồi cũng chả liên quan thêm một ngày, hai ngày, mình sốt ruột cũng vô dụng, hiện giờ việc cấp bách là cần hiểu rõ ràng cụ thể chuyện xảy ra, mẹ cậu mặc dù đã cung cấp không ít tin tức, nhưng đều chỉ là mặt ngoài, mình cần phải biết càng nhiều tin tức cụ thể càng tốt, điểm này chỉ có người nội bộ viện nghiên cứu Hurricane mới có thể cung cấp được.

- Ví dụ như Hoàng Sâm?

Tần Dương cười gật đầu:

- Đúng, làm người phụ trách hạng mục, là một chuyên gia học giả, nghiên cứu tới bước cuối đương nhiên người rõ ràng nhất chính là người này, thậm chí còn biết được rõ ràng hơn so với ông chủ.

Điện thoại của Tả Hạo Tĩnh tới sớm hơn chút so với dự đoán.

- Tần Dương, Hoàng Sâm đáp ứng gặp mặt con rồi.

Tần Dương mỉm cười:

- Rất tốt, còn thời gian?

- Ngay bây giờ.

Tần Dương sửng sốt một chút:

- Ngay bây giờ? Hiện giờ không phải đang trong giờ làm việc sao?

Tả Hạo Tĩnh bèn giải thích:

- Anh ta là tổ trưởng tổ nghiên cứu phát triển hạng mục, đương nhiên có đủ quyền hạn thời gian, hơn nữa từ sau khi viện nghiên cứu Hurricane lâm vào nguy cơ, rất nhiều nghiên cứu đã phải ngừng lại, trước mắt chỉ có một số bộ phận vẫn còn tiếp tục... Hurricane hiện giờ gặp phải tình trạng hổng tài chính rất lớn.

Tần Dương cười nói:

- Được, thời điểm nào?

- Dì sẽ gửi định vị cho con, anh ta sẽ cùng đi với dì, cùng ăn cơm trưa đi, vừa ăn vừa nói chuyện.

Tần Dương sảng khoái gật đầu:

- Được!

Tần Dương nhanh chóng nhận được định vị Tả Hạo Tĩnh gửi tới, Tần Dương gọi Hàn Thanh Thanh và Liễu Phú Ngữ cùng đi, thân ở đất khách, hơn nữa còn không rõ thế cục thế nào, hắn cũng không muốn để Hàn Thanh Thanh ở riêng, dù sao cô cũng còn phải kế thừa cô phần của cha mình. Hiện giờ Beaune và Hắc Nguyệt đều cùng nhìn chằm chằm thứ đồ cổ này, bọn họ không thể không nghĩ cách.

Ở địa điểm hẹn, Tần Dương gặp được Hoàng Sâm, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi tóc thưa đeo kính mắt dáng vẻ lịch sự.

Hoàng Sâm nhìn thấy Tần Dương liền nhíu mày, nghi hoặc quay đầu nhìn Tả Hạo Tĩnh:

- Tả nữ sĩ, không phải người cô muốn tôi gặp là cậu ta đấy chứ?

Tả Hạo Tĩnh mỉm cười nói:

- Đúng, chính là cậu ta.

Trên gương mặt Hoàng Sâm rõ ràng thể hiện sự bất mãn:

- Cậu ta cái tuổi này trông qua cũng mới chỉ là một sinh viên đi, cậu ta có thể làm được gì, Tả nữ sĩ, cô làm như vậy không phải hồ đồ làm chậm trễ thời gian của mọi người hay sao?

Liễu Phú Ngữ nhếch môi, thần thái xem kịch vui, di chuyển ánh mắt nhìn Tần Dương.

Tần Dương lại vẫn bình tĩnh, không hề tức giận, mỉm cười nói:

- Hoàng tiên sinh, dù sao hiện giờ cũng là thời gian cơm trưa, chúng ta cũng có thể thuận tiện trò chuyện, cho dù cuối cùng thực sự không thể đồng ý, coi như ăn một bữa cơm cũng không làm chậm trễ bao nhiêu thời gian của ngài dùng để nghiên cứu khoa học, ngài nói có phải không?

Hoàng Sâm quay đầu nhìn Tần Dương dáng vẻ bình tĩnh, ánh mắt có phần kinh ngạc.

Trong lời nói của hắn rõ ràng có ý khinh thường Tần Dương, chiếu theo cái tuổi này của Tần Dương, bên cạnh còn có hai mỹ nữ, có lẽ căn bản cũng không thể nhịn được, nhất định sẽ dùng lời bác bỏ chứng minh năng lực của mình, nhưng đối phương cũng không nóng vội, thậm chí còn mỉm cười nói chuyện với hắn, giọng điệu bình thản tràn đầy sự ổn trọng thành thục cũng không tương xứng với lứa tuổi này.

Tả Hạo Tĩnh cũng khuyên bảo:

- Hoàng tiên sinh, tôi và con gái chẳng phải có hai mươi phần trăm cổ phần của lão Hàn trong tay sao, hai mươi phần trăm cổ phần này xử lý như thế nào tôi đã hoàn toàn ủy thác cho Tần Dương, chớ thấy cậu ta còn nhỏ tuổi, nhưng cậu ta đã là chủ tịch của một tập đoàn lớn, gia thế hàng trăm triệu đấy...

Hoàng Sâm lộ ra thần sắc kinh ngạc, nhưng bỗng có mấy phần ủ rũ:

- Trước mắt Hurricane gặp khốn cảnh cũng không phải chỉ mấy triệu có thể giải quyết được đâu.

Tần Dương mỉm cười hỏi:

- Hoàng tiên sinh là tổ trưởng phụ trách tổ nghiên cứu phát triển hạng mục điều khiển lái xe tự động, đây cũng là hạng mục nghiên cứu quan trọng hàng đầu của viện nghiên cứu Hurricane, hôm nay tôi muốn mời Hoàng tiên sinh ra đây chính là muốn hiểu rõ ràng một chút cụ thể viện nghiên cứu Hurricane đã gặp phải vấn đề gì, xem có năng lực giải quyết được hay không, để viện nghiên cứu Hurricane trở về quỹ đạo.

Hoàng Sâm chớp mắt:

- Hiện giờ Beaune và Hắc Nguyệt đều đang thu mua cổ phần của Hurricane, tôi nghĩ cậu khẳng định đã biết, bây giờ chẳng lẽ không phải cậu định dùng một cái giá cao thu bản quyền vào tay sao?

Tần Dương lắc đầu:

- Tôi đặc biệt chờ mong với hạng mục điều khiển xe tự động kia, nghe nói hạng mục này đã ra kết quả?

Hoàng Sâm lắc đầu:

- Đang ở giai đoạn quan trọng, phải tiếp tục nghiên cứu thêm, còn cần một số vốn lớn đầu tư, hơn nữa thật ra cũng chưa chắc có thể thành công, ai cũng không dám đánh cược.

Tần Dương nhíu mày:

- Nhưng sao tôi lại nghe nói là hạng mục điều khiển lái xe tự động đã ra thành quả rồi?

Hoàng Sâm cười nói:

- Cậu chắc chắn đã hiểu sai rồi, chúng tôi chỉ chiếm được một điểm quan trọng trong đó mà thôi, có được một bước tiến nhảy vọt, nhưng khoảng cách tới thành công còn kém không ít, nếu hạng mục này quả thật hoàn toàn nghiên cứu phát triển ra được, cậu cảm thấy Ryan sẽ cuỗm tiền bỏ trốn sao, chỉ có hai công ty Beaune và Hắc Nguyệt tới đây thôi sao?

Tần Dương ngẫm lại cũng đúng, điều khiến lái xe tự động kia là một nhánh phát triển mà nền khoa học kỹ thuật toàn thế giới đang hướng tới, nếu có ai đó thật sự nghiên cứu phát triển ra được kỹ thuật thành thục, như vậy e rằng trong chớp mắt sẽ hấp dẫn lượng lớn sự chú ý, bất kể là thu mua hay âm thầm cướp đoạt cũng sẽ không kéo dài tới bây giờ.

Tần Dương nhìn chằm chằm Hoàng Sâm nói:

- Vậy với cái nhìn chuyên nghiệp của mình, Hoàng tiên sinh có thấy được kế hoạch nghiên cứu phát triển kia có thể thành công được hay không?

Hoàng Sâm do dự một chút gật đầu nói:

- Tôi cảm thấy khả năng thành công rất lớn, dù sao trước mắt chúng ta luôn men theo suy luận tiến về phía trước, trước mắt đã giải quyết xong một trong hai chỗ khó lớn nhất, nếu phá được chỗ khó tiếp theo, như vậy những vấn đề còn lại sẽ không sao cả.

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi có thể xem tư liệu nghiên cứu cụ thể cùng với tiến trình phát triển nghiên cứu hiện giờ của mọi người không, tôi không nhìn cụ thể kỹ thuật trung tâm đâu.

Hoàng Sâm do dự một chút:

- Tả nữ sĩ và Hàn tiểu thư đều là cổ đông của công ty, đương nhiên có quyền lợi này, mà cậu là người đại diện tất cả quyền lợi của họ, đương nhiên cũng có tư cách, trong điều kiện tiên quyết là không liên quan tới cơ mật trung tâm, những tư liệu liên quan đều có thể công khai, nếu muốn tư liệu liên quan trung tâm tất phải có sự đồng ý của ba cổ đông mới có thể xem được.
Bình Luận (0)
Comment