Chương 965: Cường thế áp bách
Khi Tần Dương và Liễu Phú Ngữ cùng đi vào nhà hàng Group Reef thì đã được người dẫn tới một gian phòng có cửa sổ ngắm thẳng ra cảnh biển.
Sorg cùng với nữ cấp dưới đeo mắt kính kia đã tới, Sorg đứng dậy mỉm cười nói:
- Tổng giám đốc Tần, mời ngồi.
Tần Dương và Sorg ngồi xuống vị trí đối diện nhau, Liễu Phú Ngữ yên lặng ngồi bên cạnh hắn, ánh mắt hơi lướt qua cảnh giác quan sát chung quanh.
Sorg không tới công ty hiệp đàm với Tần Dương, mà lại mời Tần Dương ra bên ngoài, mặc dù điều này dường như rất bình thường, nhưng Tần Dương luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhà hàng Group Reef nằm là một nhà hàng thắng cảnh ở vị trí khá vắng vẻ, ba mặt đều là biển, một góc là hải đảo, cuối hải đảo là khu đá ngầm lởm chởm đá lớn đá nhỏ, ngày thường có không ít du khách tới đây ngắm biển hoặc chụp ảnh. Nhà hàng Group Reef ở trong khu rừng cây cách đó không xa, thân trong rừng cây lại có thể nhìn ra được biển rộng, gió biển thổi qua rất thoải mái.
Tần Dương cũng suy nghĩ tới nhà hàng Group Reef này là nhà hàng cảnh trí chung, cho nên mới đáp ứng lời mời này, dù sao đây cũng là một địa danh thắng cảnh chung, nếu mời tới một địa điểm vắng vẻ, Tần Dương thật sự không dám nhận lời.
Hai mắt Tần Dương nhìn tới mỹ nữ xinh đẹp cấp dưới của Sorg kia, dù sao lần trước Tần Dương còn bị cười nhạo một trận vì cô gái này, nói hắn thấy mỹ nữ đã quên mất thứ khác.
Mỹ nữ cấp dưới của Sorg rất yên lặng, tận chức trách ngồi bên cạnh Sorg, không nói lời nào, chỉ trầm mặc.
Tần Dương thu lại ánh mắt di chuyển tới nhìn Sorg, mỉm cười nói:
- Ngài Sorg, ngài đã lựa chọn một nơi tốt đấy.
Ánh mắt Sorg di chuyển ra ngoài cửa sổ, nhìn bãi biển phía ngoài, khẽ cảm thán:
- Xác thực là một địa điểm tốt, tôi vốn cho là tôi có thể phát triển ở nơi này, tuy nhiên thật không ngờ lại thất bại thảm hại.
Tần Dương cười nói:
- Ngài Sorg nói quá lời, tại sao lại thất bại thảm hại được, thật sự khiến tôi càng hiếu kỳ hơn chính là vì sao trong khoảng thời gian dài như vậy ngài Sorg lại vẫn yên ổn ngồi câu cá, không hề làm gì cả?
Sorg nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Phải làm gì được đây, tôi còn có thể làm gì được đây, chẳng lẽ tôi phải làm như Klein sao, hơn nữa có thể nghĩ ra có thể làm thì Klein cũng đã làm hết rồi, dù tôi thật sự làm như vậy thì có ích lợi gì đây?
Tần Dương nhìn dáng vẻ bất lực của Sorg, trong lòng thoáng có chút kinh ngạc, vì biểu hiện của Sorg hoàn toàn khác so với cảm giác của hắn về Sorg.
Sorg gọi nhân viên phục vụ tới, chọn món ăn, còn gọi thêm hai chai rượu vang đỏ.
Tần Dương cười nói:
- Ngài Sorg, liên quan tới cổ phần trong tay ngài...
Tần Dương còn chưa nói hết lời, Sorg đã rất tự nhiên khoát tay:
- Trong hoàn cảnh lãng mạn như vậy, chúng ta trước tiên nên giải quyết vấn đề cái bụng trước đã rồi nói sau, bằng không một khi đã nói là sẽ không tốt đẹp lắm, ngài nói có phải không?
Sorg đã nói như vậy, Tần Dương đương nhiên không tiện nhắc lại, lập tức chuyển dời đề tài, nói tới cảnh đẹp đảo Síp.
Sorg rất khéo nói, trời nam đất bắc, phong thổ, điển cố lịch sử, dẫn chứng phong phú, từ đầu tới cuối luôn bảo trì không khí thoải mái trên bàn ăn.
Bữa tối rất sảng khoái, nhưng Tần Dương lại cảm thấy tâm thần có phần không tập trung.
Tần Dương nhìn ánh nắng chiều ngoài cửa sổ, buông đôi đũa trong tay xuống, mỉm cười nói:
- Ngài Sorg, kiến thức của ngài thật rộng, nói chuyện phiếm với ngài thật sự rất vui vẻ, khiến người khác không cảm giác thời gian trôi đi quá nhanh, thời gian cũng không còn sớm, chúng ta vẫn nên nói chuyện cổ phần đi.
Sorg mỉm cười cầm lấy khăn lau nhẹ nhàng lau tay của mình, khẽ mỉm cười:
- Được, nếu cơm nước đã no nê, chúng ta bàn tới chuyện chính đi.
Sorg buông chiếc khăn lau trắng xuống, mỉm cười nhìn Tần Dương, ánh mắt có phần kỳ lạ:
- Tổng giám đốc Tần, ngài chuẩn bị ra bao nhiêu tiền mua cổ phần trong tay tôi đây?
Tần Dương cười nói:
- Hai mươi phần trăm cổ phần trong tay ngài Sorg thật ra cũng không có bao nhiêu hữu dụng, không thể khống chế cổ phần điều hành viện nghiên cứu, còn phải phòng bị tôi làm loãng hoặc áp dụng thủ đoạn khác, không ngại để mọi người cùng kết giao bạn bè, ngài bán cổ phần trong tay ngài cho tôi, tôi chiếu theo giá thị trường tràn giá mua mười phần trăm, ngài cảm thấy thế nào?
- Tràn giá mười phần trăm sao?
Sorg mỉm cười nhìn chằm chằm Tần Dương:
- Nhưng tôi muốn càng nhiều hơn một chút.
Tần Dương ngửa người ra sau:
- Ngài Sorg nói cái giá đi.
Sorg nhìn chằm chằm Tần Dương, ánh mắt bỗng nhiên quỷ dị mấy phần:
- Nếu như tôi nói tôi muốn tám mươi phần trăm cổ phần trong tay ngài Tần thì sao?
Lòng Tần Dương chùng xuống, hai mắt híp lại, ánh mắt cũng lạnh lùng hơn.
- Ồ, thật sao, nhưng tôi không có suy nghĩ muốn bán cổ phần trong tay mình đi.
Sorg mỉm cười:
- Không, ngài sẽ bán.
Tần Dương nhìn vẻ mặt tự tin cùng với đắc ý của Sorg, lông mày hơi nhếch lên:
- Ngài Sorg cho tôi một lý do để bán xem?
Sorg nhẹ nhàng cười giơ tay lên, vỗ ba tiếng.
Cửa phòng mở ra, một lão giả tóc hoa râm cất bước đi vào, ánh mắt sắc bén như chim ưng đứng ở ngưỡng cửa, ánh mắt gắt gao tập trung phía Tần Dương.
Liễu Phú Ngữ vẫn luôn ngồi an tĩnh bên cạnh Tần Dương bỗng nhiên dựng thẳng người, ánh mắt nhìn lão giả có mấy phần kiêng kị.
Trong lòng Tần Dương có phần sợ hãi, nhưng cả người vẫn không biểu hiện vẻ sợ hãi, vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Sorg ngồi đối diện:
- Đây là ý gì, chẳng lẽ ngài chuẩn bị ra tay xử lý tôi ở đây sao?
Sorg cười ha ha nói:
- Đương nhiên sẽ không, tôi chỉ là một người làm ăn, tôi không muốn thương tổn ngài Tần, tôi chỉ muốn cổ phần trong tay ngài, chỉ cần ngài chuyển nhượng cổ phần trong tay ngài cho tôi với giá thấp, như vậy ngài có thể an toàn rời khỏi đây.
- Nếu không thì sao?
Tần Dương lạnh lùng chằm chằm vào Sorg:
- Nơi này chính là địa điểm công cộng, chẳng lẽ ngài chuẩn bị hành hung giết người ở đây?
Sorg nhún vai, trên gương mặt không hề có vẻ lo lắng nào:
- Đúng, nếu không phải địa điểm công cộng thì sao ngài dám đáp ứng tới đây. Nhưng trên đời này, chỉ cần có tiền là có thể làm được rất nhiều chuyện, ngay khi chúng ta ăn cơm ở đây thì chỗ này đã bị tôi thanh lọc rồi, hơn nữa sẽ không có ai tới đây quấy rầy cuộc nói chuyện của chúng ta, đương nhiên tôi cũng đã thuận tiện che giấu tín hiệu quanh đây, trước khi chúng ta giải quyết xong vấn đề này, sẽ không thể có cách nào liên lạc được với bên ngoài.
Tần Dương chau mày, hắn không ngờ Sorg lại chọn một nơi công cộng quang minh chính đại uy hiếp tới mình, thậm chí còn che giấu cả tín hiệu.
- Như vậy nếu tôi quả thật không chịu đáp ứng, chẳng lẽ ngài định giết chết cả hai chúng tôi sao?
Sorg lắc đầu nói:
- Đương nhiên sẽ không, khi nãy tôi mới nói, tôi là người làm ăn, chỉ muốn kiếm tiền, không giết người.
Sorg hơi ngừng lại một chút, ánh mắt đảo qua Liễu Phú Ngữ bên cạnh, mỉm cười nói:
- Hai vị đều là người tu hành tuổi còn trẻ thực lực cường đại, nhưng nếu đan điền bị hủy, như vậy sẽ ảnh hưởng chuyện cả đời, sau này chỉ có thể làm người thường mà thôi.